KIẾM ĐẠO ĐỘC TÔN

Tại cấp độ Ngưng Chân Cảnh, võ giả có thể đem chân khí phóng ra ngoài, phối hợp với tinh thần lực cường hãn để quan sát động tĩnh chung quanh. Bước vào Bão Nguyên Cảnh, phạm vi này được mở rộng không ít. Động tĩnh trong phạm vi vài trăm mét đều không thể qua khỏi tầm mắt của hắn. Hành tẩu trên giang hồ, đại đa số mọi người đều tu luyện một môn công pháp thu liễm khí tức hoặc thu liễm chân khí, khiến cho người khác khó phát hiện hoặc khó phán đoán được tu vi của bản thân. Nếu gặp phải một cao thủ lợi hại, cho dù hắn đến sau lưng ngươi cũng không thể nào biết được.

Mà linh hồn lực của Diệp Trần lại có điểm khác với những người khác. Mặc kệ ngươi có thủ đoạn cao siêu đến mức nào thì dưới sự quan sát của hắn chỉ cần quét qua một cái là có thể thấy được rõ ràng. Dù ngươi muốn tàng hình cũng không được. Trừ phi bản thân người biến mất khỏi mảnh không gian này theo một thông đạo không gian khác đột nhiên xuất hiện thì mới có thể tránh được sự quan sát của Diệp Trần. Hiển nhiên cũng không có người nào có được thủ đoạn như vậy. Diệp Trần cũng không cần phải chạy trốn, mà dù có người có được lực lượng xuyên qua không gian thì chạy trốn cũng không có ý nghĩa gì.

Dựa theo lý giải của Diệp Trần thì linh hồn lực là một tồn tại cao tầng. So với cái gọi là tinh thần lực thì cưỡng hãn hơn không chỉ nửa bậc là ít nhất cũng phải gấp mười lần.

- Phía sau năm trăm mét, trên đại thụ có địch nhân.

Vẫn thong thả bước đi, Diệp Trần cười lạnh một tiếng, thân ảnh đột nhiên phân thành hai, một cái lưu lại một cái khác lẻn vào sâu bên trong rừng cây. Nếu như không trực tiếp quan sát thì căn bản không biết được Diệp Trần đã trốn thoát.

Trước đó giết chết Huyết Thủ Đồ Tể chiếm được công pháp Địa cấp sơ cấp thu liễm khí tức, Diệp Trần cũng nhanh chóng tu luyện môn công pháp này tới cảnh giới cực hạn. Chẳng những có thể che dấu được một giai tu vi mà khí tức bản thân cũng chấn động chân khí cũng có thể thu lại một cách đơn giản, so với những thủ đoạn khác trên giang hồ thì cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.

Cách đó năm trăm mét! Một tên hắc y nhân đứng trên một cành cây to, thỉnh thoảng lại nhắm mắt cảm thụ cái gì đó. Rất nhanh, hắn mỉm cười, đối phương vẫn còn trong phạm vi theo dõi của hắn. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Vô thanh vô tức, một bóng ảnh xuất hiện ở sau lưng hắn.

Phốc phốc!

Hàn quang loé lên, trên cổ hắc y trung niên xuất hiện một vết chém, đầu lâu chậm rãi rơi xuống, huyết thuỷ phun ra như mưa.

Thu kiếm vào vỏ, Diệp Trần lấy ra một cái bình ngọc tư trong Trữ Vật Linh Giới. Mở nắp bình ngọc ra, một thứ bột màu trắng rơi xuống huyết thuỷ. Ngay lập tức mùi máu tươi biến mất.

Làm xong hết thảy, Diệp Trần đoạt lấy Trữ Vật Linh Giới của hắc y nhân, trong lòng thầm nghĩ:

- Người này đã võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ, nếu như chính diện chiến đấu, tối thiểu phải mười chiêu mới có thể đánh chết. Đáng tiếc là hắn gặp phải mình. Trong hoàn cảnh phức tạp thì cho dù là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng sẽ bị một kiếm của ta giế chết. Về phần ám sát cường giả Tinh Cực Cảnh, xác suất thành công cũng không quá lớn.

Một trận gió thổi qua, Diệp Trần liền biến mất không thấy bóng dáng.

Bên kia, hai gã hắc y nhân cách xa nhau hơn năm mươi mét truyền âm cho nhau.

Lục quỷ, ngươi nói thiếu gia cùng đại lão quỷ đang nghĩ gì, không phải chỉ là một tiểu tử Bão Nguyên Cảnh thôi sao, tại sao lại phải kêu mấy người chúng ta đến.

Đại hán dáng người bưu hãn, nét mặt vô cùng khó chịu. Hắn vất vả lắm mới có được mấy ngày nghỉ phép để chơi đùa cùng nữ nhân. Bỗng nhiên lại bị triệu về để làm cái chuyện này thực khiến hắn không vui chút nào.

Hắc y nhân gầy gộc nói:

- Cửu quỷ, thiếu gia có nói chuyện này thành công thì mỗi người đều được ba vạn hạ phẩm linh thạch. Điều này cũng đáng, đừng thắc mắc nữa.

- Nếu không phải vì ba vạn hạ phẩm linh thạch kia thì ta còn lâu mới đến đây. Đúng rồi tại sao chúng ta không trực tiếp ra tay đem tên tiểu tử kia giết chết.

- Ngươi muốn chết phải không? Làm hỏng kế hoạch của thiếu gia, người không lột da ngươi mới là lạ.

-Hắc hắc, nói giỡn chút thôi mà. Đúng rồi đại lão quỷ tại sao còn chưa tới?

- Nếu hắn đến thì sẽ truyền âm cho chúng ta, miễn cho tiểu tử kia phát giác ra điều bất thường.

Nghe vậy, đại hán áo đen lại nhắm mắt lại, chân khí dung nhập vào bên trong không khí, đồng thời tinh thần lực cũng tản ra xung quanh. Động tĩnh trong phạm vi vài trăm mét đều không thoát khỏi ánh mắt của hắn. Hắn thấy rõ mồn một, một thanh niên áo lam không nhanh không chậm đang đi tới bên này, thỉnh thoảng lại cẩn thận quan sát tứ phía.

- Hừ! Hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

Đại hán áo đem thầm cười trộm trong lòng.

Phốc phốc! Bộ mặt hắn đột nhiên cứng lại, đầu lâu của đại hán áo đen rơi xuống, nhẹ nhàng rơi xuống đất, một ít bột phần màu trắng rơi xuống, mùi máu tanh ngay lập tức biến mất.

- Không thể tin là ta lại được người khác coi trọng đến như vậy. Những người giám thị đều là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ.

Linh hồn lực lại khoá chặt một hắc y nhân cách đó năm mươi mét, thân hình Diệp Trần loé lên rồi biến mất.

Tên hắc y nhân gầy guộc lo lắng, bọn hắn mai phục ở đây rất lâu. Dựa theo kế hoạch thì phải đợi đại lão quỷ cùng thiếu gia tới thì mới có thể ra tay. Nhưng đối phương sắp sửa thoát ra khỏi phạm vi mai phục mà vẫn chưa thấy đại lão quỷ cùng thiếu gia xuất hiện. Chẳng nhẽ hai người có chuyện gì đó mà trì hoãn? Mặc kệ, chờ một chút.

- Ồ không đúng! Đây không phải là chân thân!

Hắc y nhân gầy gộc phát hiện ra điều bất thường, bờ môi huy động truyền âm cho đại hán. Đáng tiếc hắn không có cơ hội, đầu hắn đã lìa khỏi cổ.

- Rất tốt, hiện tại ở chỗ này đợi bọn họ xuất hiện!

Nếu như ở bên ngoài thì Diệp Trần rất kiêng kỵ lão giả có bộ mặt cứng ngắc kia. Nhưng lúc này hắn ở trong rừng rậm, đối phương liền trở thành con mồi của hắn.

- Thiếu gia, ngũ quỷ đã ở phía trước tiềm phục. Có hắn theo dõi thì không có sơ hở. Hơn nữa phía trước còn có lục quỷ cùng cửu quỷ. Tên tiểu tử đó không thể nào chạy thoát được.

Quỷ lão đi đường vô thanh vô tức, nhắm mắt đi theo phía sau thanh niên kiêu ngạo.

Thanh niên nói:

- Chuyện này thành công thì công lao của ngũ quỷ, lục quỷ, cửu quỷ không nhỏ. Linh thạch do các ngươi tự phân phối, ta chỉ cần Kiếm Hình Thảo vào Hoả Long Quả.

- Đa tạ thiếu gia.

Quỷ lão vui mừng nói. Hắn hiện tại cơ hồ có khả năng sắp đột phát đến Tinh Cực Cảnh. Bất kỳ cơ hội nào có thể khiến cho hắn gia tăng sức chiến đầu thì hắn sẽ tận dụng. Mà những bí tịch cùng thảo dược gia tăng thực lực cái nào mà không cần rất nhiều linh thạch mới có thể mua được.

Hai người bước đi rất nhanh, khoảng cách mấy ngàn thước bất quá cũng chỉ là vài chục lần hô hấp mà thôi.

- Kỳ quái! Ngũ quỷ thế nào vẫn chưa hiện thân.

Sắc mặt lão quỷ lộ vẻ nghi hặc. Trước đó hắn từng ấn định kế hoạch, để cho ngũ quỷ theo dõi Diệp Trần, còn lục quỷ cùng cửu quỷ thì bố trí mai phục. Sau khi chờ thiếu gia đến thì lập tức phát động công kích. Hiện tại thiếu gia cùng bản thân hắn đã tiến nhập vào trong rừng sâu, tại sao ngũ quỷ vẫn chưa hiện thân.

Thanh niên nói:

- Cao thủ Lãm Nguyệt Lâu có ý tại Kim Đỉnh Thành ngăn cản chúng ta hẳn là cố ý kéo dài thời gian. Nhanh! Chúng ta mau đuổi theo.

- Rõ!

Quỷ lão gật đầu. Vốn bọn hắn có thể đến sớm hơn, nhưng bởi vì một sự kiện mà thời gian bị trì hoãn. Hắn nhanh chóng bám theo thanh niên kiêu ngạo kia.

Phốc phốc!

Kiếm quang loé lên rồi biến mất. Thanh niên kiêu ngạo đang nhanh chóng đi trên đường mòn thì đột nhiên dừng lại, thân thể ngã xuống, đầu lâu rơi xuống một bên.

Bởi vì kiếm quang quá nhanh, quá đột ngột khiến cho lão quỷ không kịp phản ứng.

- Không!

Thần sắc lão quỷ dữ tợn, trong ánh mắt xuất hiện những tơ máu.

Diệp Trần cũng không có chần trừ nhanh chóng đánh về phía lão quỷ. Tinh Ngấn Kiếm trong tay rung lên, kiếm quang nội liễm, trong không khí nổi lên từng vòng, những gợn sóng chân khí như có như không.

Bạo Phong Tuyệt Sát!

Diễn biến tình huống xảy ra quá nhanh, quỷ lão không kịp đề phòng chỉ biết trơ mắt nhìn kiếm quang không ngừng phóng đại đâm tới đầu hắn.

Xoẹt!

Máu tươi bắn tung toé. Đến thời điểm yếu hại quỷ lão kịp thời phản ứng lăn qua một bên. Nhìn một cái tai nằm trên mặt đất, Diệp Trần thầm thở dài trong lòng. Không hổ là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Tâm chí, phản ứng cùng kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Rõ ràng trong hoàn cảnh như vậy mà vẫn có thể tránh được một kích trí mạng.

- Chết cho ta!

Thiếu gia tử vong khiến cho lão vô cùng phẫn nộ. Thân thể chưa kịp ổn định nhưng lão vẫn hung hãn cách không tung ra một chảo về phía Diệp Trần.

Rắc!

Thân ảnh Diệp Trần bị xé nát, kình khí dư thế vẫn bắn về phía trước đánh vào một đại thụ ở phía sau khiến cho đại thụ gãy đổ.

Lá cây bay lả tả trong không trung, một đạo thân ảnh chợt đi ra.

- Làm sao có thể!

Lão quỷ giật mình. Một trảo kia của lão tuy vội vàng nhưng cho dù là Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong thì cũng không thể nào không bị tổn thương. Hơn nữa bản thân hắn còn chứng kiến thân thể Diệp Trần bị trảo khí xé nát.

Kỳ thật không thể trách được quỷ lão. Hắn cùng thanh niên kiêu ngạo kia ở Kim Đỉnh Thành cũng không có cơ hội chứng kiến Diệp Trần thi triển Phân Thân Hoá Ảnh.

- Phồn Cương Huy Công!

Kiếm pháp của Diệp Trần quá mức cô đọng, quỷ lão không có nắm chắc có thể thoát khỏi. Không tiến không lui được, quỷ lão quyết định toàn lực vận chuyển chân khí tạo ra một lồng phòng ngự. Đồng thời hắn cũng cách không tung ra một trảo hòng khiến cho Diệp Trần bị tổn thương. Quỷ lão vô cùng tự tin một kích này của mình sẽ khiếp cho Diệp Trần bị thương nặng.

Tạch...!

Một kiếm đâm trúng trái tim của quỷ lão, đồng thời Diệp Trần từ đầu đã vô cùng cảnh giác, nhanh chóng thi triển Phân Thân Hoá Ảnh, tạo ra mấy chục phân thân.

Một trảo của lão quỷ rốt cuộc cũng chỉ có thể đập vỡ hơn mười đạo phân thân của Diệp Trần mà thôi.

- Hảo! Chân khí hộ thể cùng nội thể rất cường hãn!

Diệp Trần nhíu mày, lồng chân khí của quỷ lão tựa như kim chúc vô cùng chắc chắn. Một kiếm kia đâm vào vị trí trái tim của hắn cũng chỉ cắm sâu không quá một tấc. Không có máu tươi tràn ra, nếu như nhìn từ trên xuống thì ai cũng sẽ cho rằng quỷ lão giống như một cương thi hơn là con người.

Diệp Trần giật mình, mà quỷ lão lại càng giật mình hơn. Sở học cường đại nhất của hắn chính là công pháp luyện thể Phồn Cương Huy Công, môn công pháp này Địa cấp trung phẩm bí kỹ, được chia thành mười một trọng. Võ giả đồng cấp đừng mong phá được chân khí hộ thể của hắn. Tuy rằng hiện giờ hắn chưa có luyện đến trọng thứ mười một nhưng cũng đạt đến đỉnh phong của trọng thứ mười. Da của hắn cũng biến thành thanh sắc.

Mười trọng Phồn Cương Huy Cương vậy mà vẫn bị một kiếm của Diệp Trần đâm vào ba thốn, thiếu chút nữa đâm đến trái tim của lão. Bảo sao quỷ lão không sợ hãi cho được. Đến lúc này lão mới phát hiện ra đối phương nguy hiểm đến mức nào. Nếu như cho Diệp Trần thêm một cơ hội thì kiếm tiếp theo chắc chắn có thể xuyên qua trái tim của quỷ lão.

- Tuyệt đối không thể cho hắn cơ hội!

Quỷ lão thò tay xờ vết thương một chút, vết thương đang tự động khép lại.

- Lão gia hoả này không dễ đối phó. Lúc trước đối phương không có chuẩn bị tốt nên mới bị thất thố. Hiện giờ mạo muội công kích chỉ sợ không có hiệu quả.

Thấy quỷ lão toàn lực phòng bị, không lộ ta một tia sơ hở nào. Diệp Trần cũng không có hoang mang, thân hình loé lên liền chạy vào trong rừng sâu.

- Chạy!

Quỷ lão tung một quyền đánh tới, trong lòng phiền muộn vô cùng.

Ánh mắt hắn nhìn về phía thanh niên kiêu ngạo mà tâm trạng nặng trịch. Hắn không thể nào cảm tượng được nếu như chủ nhân biết rõ thiếu chủ tử vong thì sẽ nổi giận như thế nào. Nói không chừng sẽ một quyền đánh chết mình. Cho dù hắn có luyện được trọng thứ mười một của Phồn Cương Huy Công thì trước mặt chủ nhân cũng chỉ là con sâu cái kiến. Căn bản không có khả năng phản kháng.

- Nơi đây không thể ở lâu, mau ly khai là tốt hơn!

Quỷ lão có dự cảm, Diệp Trần sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn. Mà ở trong rừng cây, đối phương lại xuất quỷ nhập thần khó lòng phòng bị được. Chính mình không phải có một thân thực lực thì có lẽ đã táng mạng nơi đây rồi. Chỉ có thể ở bên ngoài rừng cây thì hắn mới có cơ hội đánh chết đối phương. Quỷ lão thu thi thể của thanh niên vào trong Trữ Vật Linh Giới rồi nhanh chóng chạy ra khỏi khu rừng.

Vừa lướt đi được mấy chục bước thì thân thể quỷ lão bay ngược lên, một lần nữa trở về vị trí cũ. Lá cây lác đác rơi xuống, Diệp Trần hiện đứng ở trên đại thụ. Nếu như không tận mục sở thị thì căn bản không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Cổ tay khẽ động, Diệp Trần phóng ra một ám đạo. Uy lực Phá Hư Chỉ tuy không có cường đại như trong miêu tả nhưng khả năng bài trừ chân khí thì khỏi phải nói. Mà quỷ lão bị đẩy về vị trí cũ thì hai mắt trừng lên, bản thân tức giận đến nỗi thổ huyết.

- Thật khinh người quá đáng! Tiểu tử, ngàn vạn lần đừng rơi vào tay ta. Nếu không chính là ngươi muốn sống không được, chết cũng không xong. Ta sẽ tận lực cho ngươi sống trong đau đớn.

Bình luận


Y
yêu hoàng
28-03-2023

main lúc nào cx đc ưu ái ha

T
Tiên Vũ
28-03-2023

Đệ nhất kiếm thần ad

T
thiên ma
28-03-2023

1 bộ công pháp thiên tài tu luyện nữa năm đại thành. Mới 13 tuổi mà công pháp 7 , 8 cái đại thành tác giả buff hơi wa

Y
yêu hoàng
28-03-2023

1 năm lên chân ngưng cảnh

Y
yêu hoàng
28-03-2023

nếu main đấu cùng cấp mà đối thủ có nhiều thủ đoạn hơn mà main vẫn giết đc thì cx quá ảo

Y
yêu hoàng
28-03-2023

ủa tưởng tu tiên k ăn cơm ?

Y
yêu hoàng
28-03-2023

tầm 10 năm lên sinh tử

B
Bo
28-03-2023

Luyện khí : nhất trọng - thập trọng Ngưng Chân : sơ - trung - hậu - đỉnh Bảo Nguyên : sơ - trung - hậu - đỉnh

Y
yêu hoàng
28-03-2023

1 năm nữa lên chuyển luân

T
Thái Sang Nguyễn
28-03-2023

thg main là kỉ sư xuyên ko vào 1 thg phế vật luyện khi tầng 4, mà vượt 4 5 cấp giết người, méo hiểu kiểu gì

Đạt Kiều
28-03-2023

Phân chia cảnh giới: Luyện Khí Cảnh, Ngưng Chân Cảnh, Bão Nguyên Cảnh, Tinh Cực Cảnh, Linh Hải Cảnh, Sinh Tử Cảnh … Luyện Khí Cảnh chia làm mười tầng , từ tầng một đến tầng mười.

Đạt Kiều
28-03-2023

yêu thú : cấp1,2( ngưng khí cảnh) cấp3,4( ngưng chân cảnh) cấp5( bão nguyên cảnh ) cấp6( tinh cực cảnh)

H
Hồng Tráng
28-03-2023

AD làm về truyện vô thượng sát thần đi

N
Nhan Dang
28-03-2023

Bộ nay full chưa vậy ad

A
anh ngo
28-03-2023

sao cứ ấy ấy mãi khó chịu thật

T
Thanh Luong
28-03-2023

âu a ấy ý xất

Truyện đang đọc

Báo lỗi