KIẾM ĐỘNG CỬU THIÊN

- Thình thịch!
Một tiếng trầm đục vang lên, Hồng Anh Toàn và Chu Hằng đều thối lui hơn mười bước, trên tay Chu Hằng ánh sáng vàng nhoáng lên một cái rồi biến mất, hai đấm không chút sứt mẻ, không có thương thế gì.
Mà Hồng Anh Toàn lại thảm, hai tay lại vặn vẹo, tay phải có một cái xương gãy đâm ra thịt, máu tươi đầm đìa.
Cái gì!
Chu Hằng trong lúc cứng rắn đối chọi, chẳng những không rơi xuống hạ phong, ngược lại còn đả thương Hồng Anh Toàn?
- Hừ!
Hồng Anh Toàn nhìn chằm chằm Chu Hằng một hồi, đột nhiên quay đầu bước đi, cũng không phải về phía chân núi, mà là chạy lên núi.
- Còn muốn chạy?
Chu Hằng cả người vọt lên, Phi Vân Bộ phiêu hốt mau chóng đuổi theo Hồng Anh Toàn.
- Tiểu tử, ngươi không cần quá đáng!
Hồng Anh Toàn thấy Chu Hằng đuổi giết, không khỏi vừa giận vừa sợ, nếu hắn không trở lại chiến đấu, chẳng phải là cho thấy hắn sợ Chu Hằng sao? Nhưng mà lúc nãy giao thủ... Hắn đã thua nha!
- Chê cười, ngươi nhiều lần ra tay với ta, còn có mặt mũi nói ta quá đáng!
Chu Hằng cười lạnh, thân hình cấp tốc vút đi, tuy rằng tốc độ Phi Vân Bộ tăng lên không nhiều lắm, nhưng mà đan điền hắn gấp tám lần người thường, để cho hắn dù mới bước vào Tụ Linh Cảnh nhưng mà mức độ linh lực cũng không kém cạnh Hồng Anh Toàn.
Bởi vậy, Phi Vân Bộ triển động, thậm chí tốc độ của hắn còn nhanh hơn Hồng Anh Toàn!
Một màn này lạ khiến mọi người đầu óc choáng váng.
Mắt thấy Chu Hằng đuổi tới gần, Hồng Anh Toàn chỉ có thể đứng lại chống đỡ, thình thịch, một kích va chạm, Hồng Anh Toàn sắc mặt tái biến, một cái xương ngón tay bị đánh cho bật ra khỏi da thịt.
Thân thể tiểu tử kia rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Hồng Anh Toàn không khỏi hoảng sợ, Băng Linh Chưởng của hắn tuy rằng không coi là võ kỹ thượng phẩm, nhưng cũng là cấp bậc trung phẩm, uy lực cũng không kém nỗi nào à! Trừ phi...
- Huyết mạch lực! Huyết mạch lực!
Hắn thất thanh la lên, chỉ có huyết mạch lực kế thừa mới cổ quái như vậy, nghe đồn trong truyền thuyết thậm chí có võ giả Tụ Linh nhất trọng thiên bằng vào huyết mạch lực đánh giết Tụ Linh tam trọng thiên!
Không thể địch!
Hồng Anh Toàn lúc này không còn dám ứng chiến nữa, vội vàng quay đầu bỏ chạy, Cốc chủ đại nhân còn có tông chủ Thanh Vân Tông đều ở trên núi này, chỉ cần gặp được bọn họ là an toàn! Mà hai vị đại năng sẽ cho phép Cửu Linh Tông xuất hiện người thứ hai có được huyết mạch lực linh thể sao? Đặc biệt người này đã tiến vào Tụ Linh Cảnh, có thể vận dụng huyết mạch lực!
Chu Hằng gào to một tiếng, toàn lực triển khai Phi Vân Bộ, truy kích Hồng Anh Toàn, kim quyền không ngừng oanh kích tới Hồng Anh Toàn.
Từ dưới chân núi lên đến núi cũng mất tới 5, 6 dặm, mặc dù lên núi, nhưng ở trong mắt cường giả Tụ Linh Cảnh lại như giẫm trên đất bằng, nhiều nhất một hai phút là có thể chạy tới. Nhưng chỉ một hai phút này lại khiến Hồng Anh Toàn lo lắng đề phòng, ba bốn lần đã từ cõi chết trở về.
Rốt cục, mảnh đất bằng phẳng đỉnh núi cũng ở trước mắt, khoảng cách lúc này chỉ khoảng ba bốn trăm thước.
Hồng Anh Toàn trong lòng buông lỏng, hai bàn tay hắn đã hoàn toàn bị đánh cho máu thịt bầy nhầy, gần như mỗi một cái xương đều bị đánh gãy, mà đau đớn khiến hắn thiếu chút té xỉu.
- Ngươi đi không được đâu!
Chu Hằng đuổi tới.
- Tiểu tử, ngươi đừng quá lớn lối, thiên hạ nhất định có người chế trụ được ngươi!
Hồng Anh Toàn toàn lực chạy trốn chỉ có thể dùng mồm mép phân bua.
- Ít nhất không phải ngươi!
Hai mắt Chu Hằng mở ra, Lăng Thiên Cửu Thức kiếm ý đẩy ra, chấn động tới phía Hồng Anh Toàn.
- Ách!
Thân hình Hồng Anh Toàn lập tức bị kiềm hãm, hắn cảm giác được thiên địa linh khí dường như đang bài xích hắn, khiến tốc độ hắn hơi chút giảm bớt.
Nếu là lúc bình thường cũng không có gì, nhưng bây giờ chính là thời điểm sống còn, sao có phép trì trệ như vậy.
Chu Hằng đã giết tới!
- Tiểu tử, lão phu liều mạng với ngươi!
Hồng Anh Toàn gầm lên giận dữ, thôi động song chưởng hung hăng đánh về Chu Hằng.
Đây là một kích tụ tập tu vi cả đời hắn, một kích long trời lở đất!
Chu Hằng dũng cảm tiến tới, vô vi thần thức tràn ra, hắn như vạn mũi tên bắn một lượt du động trên không trung, hoàn toàn né tránh được chưởng kình của Hồng Anh Toàn, cả người đáp xuống trước người đối phương.
Quyền phải kim hóa, một quyền toàn lực đánh ra!
- Thình thịch!
Hồng Anh Toàn bay xẹt qua bầu trời, bắn về phía mảnh đất bằng phẳng, chỉ là vẫn rơi xuống cách đó một khoảng khá xa.
Hắn giùng giằng bò dậy, vươn tay phải máu thịt bầy nhầy, dường như đang lục lọi cái gì, nhìn về phía mảnh đất bằng nói:
- Cốc, chủ!
Mới nói ra ra hai chữ, bắp thịt trên ngực hắn không ngờ rơi xuống, hiện ra một khung xương sườn đầm đìa máu, sau đó trong nháy mắt dập nát, cả người bết xuống đất, chết không thể chết thêm.
Một gã cường giả Tụ Linh Cảnh cứ như vậy mà chết!
Chu Hằng không chút để ý, thân hình nhấp nhô mấy cái, đã quay trở lại bình đài.
Chỉ thấy bình đài to lớn tổng cộng trăm người, chia làm ba đoàn thể, trong đó có hai đoàn người ít hơn, đại khái chỉ có mười người. Hiển nhiên hai nhóm người này là Bạch Ngọc Cốc và Thanh Vân Tông.
Giữa mảnh đất bằng phẳng đang có hai người đang chiến đấu, bởi vì đánh nhau quá kịch liệt, cho nên không có ai chú ý Chu Hằng và Hồng Anh Toàn đang chiến đấu. Một nam nhân trong đó khuôn mặt lạnh lùng, vẻ mặt lạnh lùng, mà đối thủ của hắn là một người trẻ tuổi 20 tuổi, bộ dáng lười biếng, chính là Tỉnh Thiên!
Tên này đã đạt tới Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong!
Với nhãn lực bây giờ của Chu Hằng, tự nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra tu vi của Tỉnh Thiên, chỉ là tốc độ tiến cảnh của đối phương cũng làm hắn hoảng sợ.
Không hổ là người ở Luyện Thể Cảnh có thể dẫn động huyết mạch lực!
- Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Chiến đấu trên tràng kịch liệt vô cùng, hai đạo nhân ảnh như điện quang thạch hỏa đánh qua đánh lại, Tỉnh Thiên liên tiếp thối lui bảy bước, lạnh nhạt nói:
- Ta thua!
Hắn lui qua một bên, lập tức khoanh chân ngồi xuống, cũng không biết là đang khôi phục nguyên khí hay làđiều tức dưỡng thương.
- Không hổ là Thanh Vân Tông Cao đệ, tu vi chỉ sợ đã là nửa bước Tụ Linh Cảnh rồi à?
Một lão nhân nhìn qua chừng năm mươi tuổi nói, ánh mắt đảo qua thanh niên chiến thắng Tỉnh Thiên, sau đó nhìn về phía Tỉnh Thiên, trong ánh mắt hiện lên một vẻ dịu dàng.
Hắn là tông chủ Cửu Linh Tông, Lâm Kiếm Trần, Tỉnh Thiên là đệ tử cửa hắn, mà bây giờ tuy rằng tên đệ tử này không địch lại đối phương, nhưng cũng khiến hắn cảm thấy an ủi.
- Ha ha, chỉ chiếm tiện nghi tu luyện nhiều hơn mấy năm mà thôi! Tuy nhiên, Lâm huynh, vị cao đồ này của ngươi đúng là khó có được, Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong đã có thể cùng giao thủ với Xích Long nhiều chiêu như vậy!
Một lão nhân mặc trường bào màu xanh cười lớn nói, ánh mắt sắc bén đảo qua Tỉnh Thiên, trong mắt mịt mờ sát ý.
Thanh Vân Tông chưởng giáo Phan Bộ Vân.
Hắn sao không thể không kiêng kỵ, thiên phú của Tỉnh Thiên từ sau trà đạo đại hội nữ nhân áo tím đã truyền khắp Phong Vũ Thành, chỉ là ai cũng không nghĩ tới người này trong thời gian ba tháng ngắn ngủi từ Luyện Thể tầng mười đột tiến đến Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong, thiên phú như thế quả thực ngàn năm khó gặp!
Tỉnh Thiên quả thật yêu nghiệt, nên biết rằng Xích Long đã bước một chân vào Tụ Linh Cảnh, được vài lần linh khí thối thể, hoàn toàn nghiền ép bất kỳ võ giả Luyện Thể Cảnh nào, không nghĩ tới lại thủ thắng Tỉnh Thiên!
Thiên tài như vậy nếu như sinh ra ở Bạch Ngọc Cốc, như vậy sẽ toàn lực bồi dưỡng, nhưng mà cố tình lại xuất hiện ở Cửu Linh Tông... Vậy chỉ có thể không tiếc bất cứ giá nào hủy diệt.
- Ha ha, hai vị đều thu được đồ đệ tốt, chỉ có lão phu vẫn không thu được đệ tử vừa ý!
Lại một lão nhân mặc cẩm y cười lớn nói, trên lưng thêu một đóa hoa bạch ngọc to lớn, đúng là Bạch Ngọc Cốc Cốc chủ Kim Đằng Dật.
Hắn liếc nhìn Tỉnh Thiên, cũng khó nén sát khí.
- Kế tiếp, có phải nên nói chuyện chính sự hay...... Hả?
Kim Đằng Dật đột nhiên ngừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Tỉnh Thiên.
Không chỉ hắn, Lâm Kiếm Trần, Phan Bộ Vân, tất cả cường giả Tụ Linh Cảnh đều nhìn về phía Tỉnh Thiên!
- Không ngờ thu được cơ hội đột phá!
Chu Hằng âm thầm líu lưỡi, Tỉnh Thiên này thiên phú đúng là yêu nghiệt đến cực hạn rồi, không ngờ cùng cường giả nửa bước Tụ Linh chiến một trận lại chạm tới cánh cửa huyền bí của Tụ Linh Cảnh!
- Chu Hằng?
Một đạo nhân ảnh bay tới, mùi thơm ập vào mũi, là Đại tiểu thư Lâm Phức Hương. Lúc này nàng đã đạt tới Luyện Thể tầng mười một, xem ra sau khi đột phá đến Luyện Huyết Cảnh, nàng cũng nhất phi trùng thiên!
Chỉ là so với Chu Hằng và Tỉnh Thiên, tốc độ tu luyện hết sức kinh người của nàng lại trở nên bình thường lại.
- Thật là ngươi a!
Lâm Phức Hương đi quanh Chu Hằng hai vòng:
- Ngươi sao lại chạy tới đây, mau đi theo ta, nếu không để cha ta nhìn thấy đệ tử không có quy củ như vậy, khẳng định sẽ phạt ngươi một phen!
Nàng cũng không tị hiềm, kéo Chu Hằng đi đến một góc, đột nhiên gương mặt xinh đẹp nghiêm lại:
- Xú tiểu tử, kiếm ta đưa cho ngươi đâu?
Chu Hằng âm thầm kêu khổ, sao vừa trở lại Cửu Linh Tông liền đụng phải vị đại tiểu thư này, hơn nữa trực tiếp hỏi Sương Hàn Kiếm, bảo hắn làm sao trả lời đây.
- Để ở trong phòng rồi!
Hắn cái khó ló cái khôn vội vàng viện cái cớ.
- Ồ!
Lâm Phức Hương gật gật đầu, nghĩ lại tiểu tử này cất kỹ kiếm của nàng đi, chẳng phải cho thấy rất coi trọng nàng sao, nếu không bảo kiếm sắc bén như thế sao lại không cần?
Nghĩ như thế, nàng không khỏi vừa thẹn lại vừa loạn, thầm nghĩ tiểu tử này quá nóng nảy rồi, không ngờ ở trước mặt mọi người thổ lộ với nàng!
- Tên khốn này, bổn tiểu thư còn chưa chuẩn bị tâm lý đâu, tại sao lại nhanh như vậy.
Gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, cúi đầu không ngừng dậm chân, hồ đồ không chú ý tới Chu Hằng đã đi tới trung ương mảnh đất bằng phẳng.
Bỗng nhiên nhìn thấy một người tùy tùy tiện tiện đi tới, mọi người không khỏi cảm thấy kỳ, đợi thấy rõ là một người trẻ 20 tuổi, trong lòng đều nổi giận, thầm nghĩ đây là trường hợp trọng yếu gì, sao bỗng nhiên lại có một tên thất thất thố thố chạy tới.
- Tông chủ!
Một đạo nhân ảnh xẹt qua, là Bách Nguyên, hắn phải dặn dò những đệ tử ngoại môn kia không được lộn xộn, tự nhiên tới chậm hơn nhiều.
- Ngươi tại sao cũng tới? Phía dưới đã luận bàn xong rồi sao?
Lâm Kiếm Trần không khỏi kỳ quái.
- Sao chỉ có một mình ngươi?
Kim Đằng Dật ngắt lời hỏi, hắn nghĩ nếu như Bách Nguyên đến, như vậy Hồng Anh Toàn hẳn phải cũng tới.
- Này!
Bách Nguyên không khỏi chần chờ.
- Một già một trẻ của Bạch Ngọc Cốc đã bị ta làm thịt, sẽ không tới nữa!
Chu Hằng tiếp lời nói.
- Cái gì?
Một viên đá ném nổi lên ngàn đợt sóng, toàn trường lập tức yên tĩnh, toàn bộ ánh mắt quái dị nhìn Chu Hằng.
Đùa gì thế!
Chu Hằng lành lạnh cười, ánh mắt đảo qua một vòng đám người Bạch Ngọc Cốc nói:
- Kim Tu Long có tới không, ta còn có một món nợ muốn tính với hắn.

Bình luận


B
Bình Lê Thanh
30-03-2023

Xem từ chương 1-20 thấy khá hay , xem được nhé ae

T
Thần Phong Ưng
30-03-2023

Nghe vì thấy full và chỉ hơn 1k chap

N
Nam Thanh
30-03-2023

Tác giả có tư duy đấy

H
hải ngọc
30-03-2023

Phàm giới: Luyện Thể, Tụ Linh, Sơ Phân, Tích Địa, Khai Thiên, Sơn Hà, Linh Hải, Kết Thai, Thần Anh, Hóa Thần, Chuẩn Tiên. Tiên giới: Nguyệt Minh, Nhật Diệu, Thăng Hoa, Sáng Thế, Minh Tiên. Minh giới (người của minh giới khi sinh ra đã có tu vi Hóa Thần): Tinh Thần, Thiên Hà, Tuệ Tinh, Hắc Động, Hỗn Độn, Thánh Nhân.

P
PANDA FISHING
30-03-2023

Bộ này main tiếp xúc với nhiều gái , mà ông đang luyện bộ.. Liệt Dương quyết..

D
Dương Chí Vinh
30-03-2023

Liệt dương quyết... công pháp bá đạo nhất

C
chim cúc cu
30-03-2023

Ong này có bộ thần đạo đan tôn nv chính lăng hàn .cũng khá hay mình nghe xong năm ngoái.

K
không biết
30-03-2023

đoạn kiếm giống với dược lão ở truyện đấu phá thương khung

H
Hà Tuấn Yêu
30-03-2023

hay quá

Q
Quảng Dương
30-03-2023

luyện dương quyết nghe như liệt dương quyết

V
Việc nhẹ Lương Cao
30-03-2023

Luyện dương hay liệt dương vậy ad

T
Tri Nguyễn
30-03-2023

Từ khi gặp con lừa đê tiện cười đau cả ruột

T
THẤN LÊ 098
30-03-2023

Liệt dương quyết ròi sao không tự đào hoa đảo biển nữa cho đủ bộ :))

C
ChienOver
30-03-2023

Liệt dương quyết này giống Vo Luyen Đỉnh Phong hay sao ý nhỉ

Ước Nguyễn
30-03-2023

truyện ko dành cho các cháu nhá.

P
Phuong Dao thanh
30-03-2023

Tên công pháp là hết muốn luyện rồi ..Liệt Dương Quyết ..

V
Vương Ninh
30-03-2023

Lặng hàn mạnh nhất

Truyện đang đọc

Báo lỗi