KIẾM NGHỊCH THƯƠNG KHUNG

Huyền Thiên làm gì còn nửa điểm đáng thương nào, toàn thân lộ ra khí tức bén nhọn, tản ra khí thế kinh thiên, thế không thể đỡ.

- Lấn tộc nhân của ta, chết!

- Mưu đoạt sản nghiệp của ta, chết!

- Xâm phủ đệ của ta, chết!

Huyền Thiên cầm theo Trọng Nhạc Kiếm đầm đìa máu tươi, đạp lên con đường đầy máu tươi, nhìn chăm chú qua Ngưu Chấn Sơn, nói từng chữ một.

Vẻn vẹn chỉ nghe âm thanh thì có thể cảm nhận được sát ý vô tận của Huyền Thiên, mấy võ giả trong nội viện sợ tới mức toàn thân vô lực, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi dưới đất, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.

Ngay cả tu vi Tiên Thiên cảnh tứ trọng như Ngưu Chấn Sơn cũng cảm thấy có đè nén, bao phủ người của hắn, hô hấp dồn dập.

Ngưu Chấn Nhạc đã chết dưới tay của Huyền Thiên, tất cả mọi người tưởng Ngưu Chấn Nhạc khinh địch, Ngưu Chấn Sơn cũng không ngoại lệ, cho nên không có đem Huyền Thiên để trong lòng, thế cho nên Ngưu Chấn Nhạc bị Huyền Thiên một kiếm gọt rơi đầu, cũng không kịp cứu viện.

Mà Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ ra tay, mọi người vẫn xem nhẹ Huyền Thiên, Ngưu Chấn Sơn cũng như thế, một lòng chìm đắm trong bi phẫn khi Ngưu Chấn Nhạc tử vong, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ bị Huyền Thiên phản kích, chỉ hai hô hấp hai người đã bị một kích thuấn sát, Ngưu Chấn Sơn lại không kịp cứu viện.

Quy kết đến cùng là Ngưu Chấn Sơn chưa bao giờ xem Huyền Thiên vào mắt, dù đối phương một người một kiếm ngăn trở hơn trăm tên võ giả bọn họ, dù Ngưu Chấn Nhạc đã chết dưới tay Huyền Thiên, Ngưu Chấn Sơn cũng như mọi người, cũng không có coi trọng Huyền Thiên.

Tất cả mọi người bị Huyền Thiên tạo thành giả tướng, che dấu.

Cho tới giờ khắc này Ngưu Chấn Sơn mới biết được, thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi anh tuấn trước mặt lại đáng sợ như thế.

Ngưu Chấn Sơn trở nên trịnh trọng hơn, không có coi rẻ Huyền Thiên, nhìn hắn điên cuồng gào thét, kêu gào, hắn hiện tại biết rõ, những chuyện này Huyền Thiên cố tình làm ra, hắn đang lợi dụng thời cơ.

Ngưu Chấn Sơn xem Huyền Thiên trở thành một đối thủ đáng sợ.

Tay của Ngưu Chấn Sơn nhấc lên, một đôi bao tay đen nhánh lóe lên, mang vào trong tay.

Ánh mắt Huyền Thiên khẽ động, là một bao tay bảo khí, Ngưu gia quả nhiên không hổ đệ nhất gia tộc của Bắc Mạc Huyện, bảo khí đối với gia tộc cửu phẩm mà nói là tồn tại trong truyền thuyết, mà Ngưu Chấn Sơn đã có một kiện.

Ngưu Chấn Sơn lạnh lùng nhìn qua Huyền Thiên, lạnh giọng nói:

- Tiểu súc sanh, thực lực của ngươi tới mức này, lại giả vờ giả vịt lừa chúng ta thật khổ, nhưng mà không thể cải biến vận mệnh tử vong của ngươi và người của Hoàng gia, đều phải chôn cùng, ta muốn dùng máu Hoàng gia nhuộm đỏ mảnh đất này, bái tế đệ đệ của ta.

- Chỉ bằng ngươi?

Trong nội tâm Huyền Thiên coi trọng, nhưng biểu hiện ra thập phần coi rẻ, khinh thường nói:

- Bằng ngươi còn chưa đủ, Ngưu Chấn Sơn hôm nay ngươi hẳn phải chết, người của Trình, Trương, Ngưu xâm nhập phủ đệ của ta đều phải chết, một cũng không thoát, từ nay về sau Bắc Mạc Huyện sẽ không còn Trình, Trương, Ngưu ba nhà.

Nói tới đây dừng một chút, ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua đám võ giả trong nội viên, nói:

- Không phải là người của Trình, Trương, Ngưu ba nhà này, những người bị ép tới nơi này, nếu muốn sống thì thu tay lại, Hoàng gia có thể bỏ qua chuyện cũ, các ngươi có thể bảo toàn gia tộc, nhưng nếu dám ra tay với Hoàng gia thì hôm nay sẽ là ngày chết của các ngươi, cút đi.

Trăm người tới Hoàng gia hiện giờ, chủ mạch của Trình, Trương, Ngưu ba nhà không nhiều, những võ giả võ đạo cảnh kia đã ngoài bảy thành là võ giả phụ thuộc ba gia tộc, chỉ là pháo hôi mà thôi, còn có một chút võ giả Tiên Thiên cảnh cùng một ít vọng tộc trong huyện phụ thuộc vào Ngưu gia tồn tại.

Đáng chết quyết không nương tay, có thể không giết Huyền Thiên cũng không phải thiết huyết vô tình, có thể tha thì tha.

Nghe Huyền Thiên nói một lời, không ít võ giả trong nội tâm đều rục rịch, nhưng mà uy thế của Ngưu Chấn Sơn uy thế, tạm thời không có người nào dám vọng động.

Trong hai mắt Ngưu Chấn Sơn lộ hung quang, nhìn qua đám võ giả này, quát:

- Nếu ai dám lui, sau khi diệt Hoàng gia thì ta diệt cửu tộc của kẻ đó.

Những võ giả này dưới uy thế của Ngưu Chấn Sơn bị giật mình, càng kinh hãi lạnh mình, trừ phi là Ngưu Chấn Sơn bị thua, nếu không không người nào dám phản kháng.

Huyền Thiên biết rõ uy thế của Ngưu Chấn Sơn tại Bắc Mạc Huyện, âm thanh lạnh lùng nói:

- Ngươi hôm nay hẳn phải chết, còn dám to mồm!

Khi nói chuyện, đột nhiên Huyền Thiên ra tay, một chiêu " Truy Phong Cửu Kiếm " trong " Phá Phong Thức " thi triển ra.

Trọng Nhạc Kiếm trong tay của Huyền Thiên nhẹ như lông hồng, một kiếm nghiêng nghiêng đâm ra, phốc một tiếng, không khí bị xé rách một đường, phân ra hai bên, hình thành hai đạo khí lưu, Trọng Nhạc Kiếm nương theo hai đạo khí lưu này đâm về phía Ngưu Chấn Sơn.

Ngưu Chấn Sơn duỗi hai tay ra, tay nắm lại, Tiên Thiên chân khí trong ngực hình thành một đạo hư ảnh núi non hùng vĩ.

Khai Sơn Chưởng đại thành, tuyệt chiêu cuối cùng- - Bão Sơn Ấn!

Ngưu Chấn Sơn mở tay ra, hư ảo ngọn núi bay lên trời, hướng Huyền Thiên lao tới.

Keng keng hai tiếng nổ mạnh, mặc dù ngọn núi kia chỉ là huyễn tượng, nhưng mà vô cùng chắc chắn, Trọng Nhạc Kiếm của Huyền Thiên mới đâm vào một nửa Bão Sơn Ấn, không ngờ không đâm xuyên qua, một kích phá hủy.

- Lão phu đã tìm hiểu ra tuyệt chiêu cuối cùng của Khai Sơn Chưởng- - Bão Sơn Ấn, uy lực không dưới vũ kỹ huyền giai trung cấp, tiểu súc sanh, xem Bão Sơn Ấn của lão phu giết chết ngươi.

Âm thanh của Ngưu Chấn Sơn hưng phấn vang lên, nhìn " Bão Sơn Ấn" rất là tự tin, hai tay của hắn ôm lại, lại một chiêu " Bão Sơn Ấn " xuất hiện, hai tay ném đi, " Bão Sơn Ấn " bay tới, trực tiếp vượt qua tòa " Bão Sơn Ấn " đầu tiên, từ trên trời giáng xuống, đánh tới Huyền Thiên.

Bão Sơn Ấn này uy lực thật cường đại, uy lực không kém vũ kỹ huyền giai trung cấp.

Nhưng mà ngọn núi chỉ là hư ảnh của núi mà thôi, cũng không phải núi chân chính, nếu không Huyền Thiên căn bản ngăn không được, một ngọn núi áp tới thừa sức giết Huyền Thiên rồi.

Dời núi mặc dù là cường giả Địa giai cảnh cũng làm không được.

Mặc dù Bão Sơn Ấn không phải núi thật, nhưng mà có uy lực của núi cho nên vô cùng cường đại, tuy thể chất của Huyền Thiên mạnh tới kinh người, cũng từ Bão Sơn Ấn cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

Mà võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng bị Bão Sơn Ấn này đụng trung, tuyệt đối là xương cốt nát bấy, kết cục mất mạng.

Huyền Thiên lập tức rút kiếm trở ra, hai tay nắm lấy Trọng Nhạc Kiếm, một chiêu " Trảm Phong thức " lại chém xuống.

Kiếm quang đẹp mắt, trong lúc đó nổ vang, ngưng tụ bóng kiếm to lớn trong hư không, dài đến hơn trăm mét, kiếm khí bắn ra xa vài trăm mét.

Một kiếm chém xuống như một thanh thiên kiếm hàng lâm nhân gian, đem bầu trời chém làm hai.

Một tiếng vỡ vụn vang lên, Bão Sơn Ấn lao tới Huyền Thiên bị chém thành hai nửa, lập tức bị phá hủy.

Đồng thời kiếm quang cường thịnh đem Bão Sơn Ấn kiếm quang khôn đâm xuyên đánh ngược trở lại, hướng Ngưu Chấn Sơn đánh tới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi