Tống Kỳ Nam tức chết đi được, trên đời này người cứng đầu nhất chỉ có mình Ngôn Tuấn Hàn mà thôi, hắn thở dài sao đó gật đầu đồng ý
“Chỉ hai tháng, ta mong hai tháng sau ngươi ngoan ngoãn theo ta chữa trị có được không”
Ngôn Tuấn Hàn, hai tháng đã là quá đủ rồi, y chỉ cần hai tháng mà thôi
Sứ thần các nước đến chủ yếu là cầu thân, vị trí thái tử phi bên cạnh thái tử vẫn còn trống cho nên bọn họ đều nhắm vào vị trí đó, Ngôn Tuấn Vỹ đau đầu vì mỗi ngày đều có người sẽ mang những bức hoạ của những nữ nhậ đến cho hắn xem qua, đương nhiên Ngôn Tuấn Vỹ không thể nào cãi lệnh, hơn nữa thân là người thừa kế hoàng bị hắn ít nhất vẫn phải có phi tử và hài tử nhưng hắn lại không muốn để người kia không danh không phận ở bên hắn, hắn là đã nợ người kia không ít
Lúc này Ngôn Tuấn Hàn nhing đóng tranh hoạ mà cảm thấy may mắn, cũng may y đã sớm không còn làm thái tử, mặc dù vị trí vương phi vẫn trống nhưng không ai dám ngồi vào đó, cũng là một phần công lao của Tại Chính Hiên, ở bên ngoài kia đều đã đồn rằng Lục vương gia là đoạn tụ, chả cô nương nào muốn gả cho một người như vậy, còn chưa tính đến chỉ cần có cô nương tiếp cận y thì lập tức bị Tại Chính Hiên âm thầm mà xử trí, ngay cả đám sứ thần đến muốn dâng hoạ gì đó cũng bị hắn đuổi đi sạch
“Hàn nhi, ngươi đến đây cứu ta, ta sắp đau đầu mất”
“Huynh có việc gì sao”
Ngôn Tuấn Vỹ chỉ vào đóng tranh hoạ kia, tranh hoạ đều là những nữ nhân có dung mạo xinh đẹp, nhưng nhìn là biết bọn họ đều là được cưng chiều đã quen sẽ chẳng hiểu chuyện chút nào, rước những người như vậy về bên mình chỉ mệt mỏi hơn mà thôi
“Huynh đã ưng ý được người nào chưa”
Ngôn Tuấn Vỹ lắc đầu, nếu đã ưng ý thì hắn không xần gọi Ngôn Tuấn Hàn đến đây chọn giúp
Ngôn Tuấn Hàn nhìn sang Tại Chính Hiên đầy bất lực, rốt cuộc cũng từ trong số tranh hoạ li chọn ra vài người, vì để củng cố thế lực Ngôn Tuấn Vỹ liền gật đầu đồng ý, thế là bên cạnh hắn có thêm một thái tử phi chính thất và hai vị tiểu thiếp, ngày thanh thân đã được hoàng thượng chỉ định, vị trí thái tử phi không ai khác là vị công chúa của Lan quốc
Ngôn Tuấn Hàn cùng Tại Chính Hiên sau khi giúp Ngôn Tuấn Vỹ chọn người xong liền cùng nhau đi dạo trong cung, đã lâu rồi hai người chưa trở lại đông cung, nơi này vẫn như vậy chưa từng thay đổi nhiều, chỉ có điều là nơi này không còn là nơi Ngôn Tuấn Hàn ở nữa
“Tại sao ngươi lại chọn vị công chúa của Lan quốc kia”
Tại Chính Hiên tò mò hỏi, Ngôn Tuấn Hàn im lặng hồi lâu mới đáp lời hắn
“Vị công chưa kia là không phải trưởng công chúa, cũng chẳng phải vị công chúa được yêu thương nhất, chọn một người như vậy sau này tốt hơn cho huynh ấy, ít ra nàng ta sẽ biết thông minh một chút biết trong ngoài một chút, nếu là một vị công chúa có tất cả tình yêu thương thì sẽ đâm ra kiêu ngạo, kẻ như vậy ở bên cạnh huynh ấy làm hoàng hậu e rằng hậu cung sẽ không yên được, vẫn là một người từ nhỏ đã không được yêu thương, người như vậy sẽ hiểu chuyện không ít”
Tại Chính Hiên gật đầu, quả thật người như vậy cho dù sau này có thủ đoạn hay gì đó ít ra vẫn tốt hơn những kẻ sớm được nuông chiều từ bé, những kẻ đó chỉ gây rắc rối không thích hợp vị trí trung cung sau này
“Cũng may ngươi không lặp vương phi”
Tại Chính Hiên nói
“Ta còn lập vương phi được hay sao, ngươi không gi3t chết vương phi của ta mới lạ đó, hơn nữa nữ nhân rất ồn ào ta không thích”
“Vậy Tôn Tình thì sao”
“Tôn Tình là thuộc hah của ta không tính, không phải trước đây cũng có rất nhiều cô nương đến nhà ngươi cầu thân hay sao, còn nói ta”
Ngôn Tuấn Hàn không khỏi tức giận, trước đây khi Tại gia chưa xảy ra chuyện, kinh thành biết bao nhiêu cô nương muốn gả vào đó, xếp gàng cả một con đường cũng có, lúc đó so với hiện tại số người nhắm vào vị trí vương phi bên cạnh y chỉ có hơn chứ không kém
Tại Chính Hiên im bặt, không nghĩ Ngôn Tuấn Hàn biết những chuyện này, vốn dĩ chuyện cô nương đến cầu thân hắn quả thật nhiều nhưng lúc đó ai cũng biết hứn có hôn ước với Phùng Kiều Ngọc nhưng vẫn có rất nhiều cô nương chấp nhận thân phain thị thiếp chỉ vì muốn gả cho hắn mà thôi
Ngôn Tuấn Hàn khó chịu mà bỏ đi, Tại Chính Hiên lập tức đuổi theo, cảnh này vậy mà đập vào mắt Hoàng đế đang cùng Quý phi đi dạo, Quý phi muốn nói gì đó nhưng lại nghe Hoàng thượng gọi công công đến
“Đứa trẻ của Tại gia đó nhiều năm như vậy mặc dù tách chúng ra chúng vẫn sẽ ở bên cạnh nhau lại”
“Bẩm Hoàng thượng dù gì vương gia cùng nhi tử Tại gia kia cũng là lớn lên cùng nhau”
“Trẫm đã già rồi, không quản được nhiều việc nếu như sau này Hàn nhi không muốn nạp vương phi thì theo lệnh trẫm đừng ép nó, nhớ rõ cứ để nó tự quyết cho dù sau này như thế nào”
Lão thái giảm liền tuân mệnh, thái giám theo bên cạnh Hoàng thượng đã lâu đương nhiên cũng nhận ra tình trạng Hoàng đế không còn tốt nữa, mặc dù Lục vương gia không còn là thái tử cũng không thiết với Hoàng đế nữa nhưng đến cuối cùng Hoàng đế vẫn yêu thương Lục vương gia nhất, cũng thiên vị Lục vương gia nhiều nhất
Quý phi bên cạnh đương nhiên không vui vẻ, Hoàng đế mặc dù yêu thương mẫu tử nàng ta nhưng đến cuối cùng vẫn chọn Ngôn Tuấn Vỹ làm thái tử, cũng chấp nhận việc Ngôn Tuấn Hàn đoạn tụ, suy cho cùng Hoàng đế chưa bao giờ yêu thương mẫu tưt bọn họ, Quý phi tức giận, nhưng nàng ta nhịn, nếu không sẽ hỏng việc, nàng ta mặc kệ chuyện này tức giận trong lòng cũng giấu đi, đợi sau này nàng ta trở thành thái hậu lúc đó vẫn chưa muộn
Ngôn Tuấn Hàn rời Hoàng cung liền đến câu lang viện tụ họp cùng Chu Đình và Tống Kỳ Nam, Tại Chính Hiên không đi theo cùng y, hắn còn việc phải sắp xếp
Nhìn thấy Ngôn Tuấn Hàn đến Chu Đình lập tức cho mấy tiểu quan lui xuống, tránh làm phiền bọn họ nói chuyện, Tống Kỳ Nam thấy Ngôn Tuấn Hàn đến cũng buông tiểu quan trong tay ra
“Đến trễ như vậy ngươi gặp chuyện gì sao”
Ngôn Tuấn Hàn lắc đầu
“Ta là bận chọn nữ nhậ cho huynh của ta, hai người các ngươi sớm như vậy đã tụ họp rồi sao”
Chu Đình cười cười, ai bảo bọn họ có cùng tâm sự làm chi, đều là thích người không thích mình cho nên hai người mới cùng nhau uống rượu trước mà không đợi Ngôn Tuấn Hàn đến.