KIẾP NÀY KHÔNG HẬN CŨNG KHÔNG YÊU


Vốn dĩ thời hạn cấm túc còn hơn hơn một tháng nữa mới kết thúc nhưng đột nhiên hoàng thượng có chỉ sai thái tử điện hạ đến phía nam thị sát dân tình, lúc Ngôn Tuấn Hàn nhận được thánh chỉ vẫn còn đang mơ hồ chưa hiểu chuyện gì
Kiếp trước không hề có việc này tại sao bây giờ lại thị sát cơ, Ngôn Tuấn Hàn thật không biết có chuyện gì xảy ra
“Thái tử điện hạ mời tiếp chỉ”
Ngôn Tuấn Hàn nhận lấy thánh chỉ, vẫn rất mơ hồ không biết vì sao
“Ba ngày sau sẽ lên đường, điện hạ người chuẩn bị một chút, lần này theo bảo vệ người còn có Phan Mạch, con gái Phan tướng quân”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu
Mọi chuyện có chút khác so với kiếp trước khiến y chưa tiếp thu được, với lại chuyến đi lần này không biết là lành hay dữ khiến Ngôn Tuấn Hàn không dám thất trách
“Điện hạ vậy thuộc hạ đi chuẩn bị một chút”
Tôn Tình biết lần này e là chuyến đi sẽ không bình an như vậy, việc hoàng thượng ban thánh chỉ chắc chắn bá quan văn võ cũng như các vị hoàng tử khác đều biết, bọn họ có thể lợi dụng điểm này mà hành thích thái tử cũng không chừng
“Tôn Tình khoan đã, ngươi đi theo ta, Trình Nam, Hoa An hai người các ngươi chuẩn bị một chút”

“Tuân lệnh điện hạ”
Tại Chính Hiên lúc biết chuyện cũng liền đi căn dặn Dinh Lâm chuẩn bị mọi thứ trên đường bảo vệ Ngôn Tuấn Hàn, Dinh Lâm mặc dù không hiểu thiếu chủ muốn làm gì nhưng vẫn vâng lệnh mà làm
“Tôn Tình ngươi điều tra xem là ai dâng tấu chương muốn ta đi thị sát phía nam”
Tôn Tình vâng lệnh
“Còn nữa tuyệt đối điều tra được liền trở về tránh bứt dây động rừng, còn nữa mang thư đến chỗ Chu Đình cho ta”
Tôn Tình nhận lệnh đi làm
Ngôn Tuấn Hàn bây giờ đau đẩu, phía nam mặc dù không trù phú bằng phía bắc nhưng là một nơi gần với biên cương, bình thường cũng chẳng mấy khi được nói đến trừ khi có chiến loạn, tại sao lại muốn y đi thị sát nơi đó, không biết là kẻ nào đã dâng tấu lên phụ hoàng còn chỉ đích danh y phải đi, e rằng có âm mưu
Kiếp trước y dốc hết mọi công sức để bảo vệ vị trí thái tử cũng như củng cố mở rộng thế lực trong triều nên không có kẻ nào dám ra tay với y, kiếp này y mặc kệ tất cả, dường như có kẻ đã không chịu yên phận nữa rồi
Ngôn Tuấn Vỹ sau khi bãi triều cũng nhanh chóng đến đông cung
“Hàn nhi”
“Hoàng huynh sao huynh lại đến đây”
“Lúc nãy trên triều vừa nghe thánh chỉ của phụ hoàng ta liền nhanh chóng đến đây, không biết kẻ nào đang toang tính việc gì, Hàn nhi đệ nhất định cẩn thận, phía nam cách xa kinh thành hơn nữa nơi đó là thế lực nhà ngoại của Nhị ca và Tam ca, đệ phải cẩn thận”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, lúc này y chợt nghĩ ra được, kiếp trước do thế lực của y quá lớn hơn nữa y cắt đứt mọi phe cánh của hoàng huynh hoàng đệ của mình thì đã sớm bị bọn họ hãm hại từ lâu rồi, kiếp này y không làm như vậy bọn họ ngươic lại sẽ dồn y vào chỗ chết
“Hoàng huynh huynh yên tâm, ta nhất định sẽ cẩn thận, huynh có biết được là ai dâng tấu hay không”
Ngôn Tuấn Vỹ lắc đầu, hắn cũng đang điều tra xem gốt cuộc là kẻ nào lại dâng tấu lên hoàng thượng muốn thị sát phía nam vậy
“Hàn nhi, đệ yên tâm ta đã bố trí thêm người âm thầm bảo vệ đệ, lần này đi e rằng không dễ dàng, Hàn nhi nhất định phải cẩn thận”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, Ngôn Tuấn Vỹ sao khi căn dặn xong cũng rời đi, Tại Chính Hiên cũng bị Ngôn Tuấn Vỹ kéo đi
“Lần này đi phía nam thị sát e rằng có âm mưu ngươi nhất định phải bảo vệ đệ ấy an toàn”
“Không cần ngươi nói ta cũng sẽ không để Hàn nhi xảy ra chuyện”

“Ngươi là người ta tin tưởng nhất, mặc dù không biết ngươi đã làm gì Hàn nhi, nhưng ta vẫn tin ngươi nhất định sẽ không tổn thương đệ ấy, bảo vệ cho tốt đệ ây”
Tại Chính Hiên gật đầu, lần này hắn nhất định bảo vệ tốt Ngôn Tuấn Hàn, tuyệt đối không để xảy ra chút bất trắc gì
Ngôn Tuấn Vỹ gật đầu yên tâm, việc bây giờ là hắn sẽ đi điều tra xem kẻ này đã dâng tấu lên phụ hoàng, chắc chắn kẻ này phải có tiếng nói trên triều mới có thể khiến hoàng thượng đồng ý được
Huỳnh Liên nghe được Ngôn Tuấn Hàn sắp phải đi liền tức tốc từ thái y viện chạy đến
“Ngươi làm cái gì mà gấp gáp vậy còn mang bộ dạng thái y gì nữa chứ”
“Điện hạ thần lo lắng cho nên mới tức tốc đến”
“Không sao lần này đi cũng không lâu ngươi không cần phải lo đâu, Huỳnh Liên ngươi ở lại trong cung cẩn thận ta rời cung đám người thái y viện chắc chắn sẽ chèn ép ngươi”
Huỳnh Liên cười, hắn sợ sao đám người ở thái y viện muốn chèn ép hắn, hắn liền độc chết bọn họ, danh xưng thần y của phụ thân hắn không thể bừa được, hắn là con trai của thần t không lẽ lại sợ đám người thái y viện sao, cho dù bọn họ không công nhận cách chữa trị của hắn nhưng bọn họ vẫn phải nể sợ hắn vì lần trước người trị khỏi chứng đau đầu cho quý phi nương nương là hắn cơ mà
“Nhưng bệnh tình của người đi xa như vậy ta sợ không ổn, để ta dâng tấu khẩn xin hoàng thượng cho được đi theo cùng, dù gì bên cạnh thái tử có một thái y cũng tốt mà”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, nhưng sợ phụ hoàng sẽ không đồng ý việc này
“Điện hạ thần sẽ lập tức trở về dâng tấu còn nữa sẽ luyện thêm đan dược, nếu không đến lúc đó chúng ta đến phía nam sợ là nhiều loại dược liệu không có”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, chuyện đi thị sát phía nam lần này e là không dễ dàng gì
Tôn Tình sau khi điều tra cũng trở về nhưng chưa đến cổng cung liền ngất xĩu, Tại Chính Hiên đang ở một góc căn dặn Dinh Lâm liền nhìn thấy đi đến, Dinh Lâm cũng đi theo

“Thiếu chủ, đây không phải người bên cạnh tái tử sao”
Tại Chính Hiên gật đầu, nhìn bộ dạng Tôn Tình e là đã bị thương, hắn đành phải để Dinh Lâm đỡ người vào đông cung, lúc này phía sau liền chạy đến vài người nhìn có thể biết được là thị vệ nhưng tại sao Tôn Tình lại bị đám thị vệ này đuổi theo cơ chứ
“Ngươi có thấy một ngươi vừa chạy qua đây hay không”
Một người lớn tiếng hỏi
“Ta không thấy, cho hỏi các vị là thị vệ của nơi nào”
“Nơi nào không cần ngươi biết, ngươi là ai tại sao hỏi nhiều như thế”
Tại Chính Hiên cười
“Ta là Tại thị vệ của đông cung, bước vào bên trong chính là đông cung, các ngươi là thị vệ ở đâu tại sao ngay cả đông cung cũng không biết còn dám bước vào”
Cả đám người nghe đến hai từ đông cung liền xanh mặt, nơi đây là đông cung không thể gây sự được nếu không cái đầu bọn họ khó giữ, cả đám người nhìn nhau rồi rời đi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi