KIỀU HOA KHÓ DƯỠNG


Editor: hungtuquy
Ở cùng nhau ba ngày, Molde đều ôm Phạm Tử Yên đi ngủ.

Nếu như là trước kia thì việc này hoàn toàn không có khả năng.

Cho dù là sủng vật cũng không, nhưng hiện tại hắn lại có thể chịu đựng cùng Phạm Tử Yên ngủ, hơn nữa sẽ không bị quấy rầy.

Tư thế ngủ của vật nhỏ không tồi, an an tĩnh tĩnh, cũng sẽ không vặn vẹo lung tung, thân thể dán ở trên người hắn, cực kỳ thành thật.

Bất quá điều Molde đang chờ đợi, chính là vào thời điểm đôi vú đáng yêu này sẽ phun ra sữa, để hắn nếm thử xem hương vị kia có phải là mỹ vị như hắn tưởng tượng hay không.

Trong phủ, Molde ngồi ở trên ghế mềm, vuốt ve đầu tóc Phạm Tử Yên.

"Vật nhỏ, về sau ngươi tên là Cana."
Phạm Tử Yên ngẩng đầu, đôi mắt to lập loè quang mang, lại thập phần ngây thơ nhìn Molde: "A a?"
Molde rất có kiên nhẫn, chậm rãi lại lặp lại một lần: "Cana.

Cùng ta đọc."
"Khai kéo." Phạm Tử Yên ngoan ngoãn đi theo đọc lên.

Molde cười khẽ ra tiếng, sửa đúng phát âm của cô: "Ca...!Na..."
"Cana." Phạm Tử Yên ninh mi, chớp chớp đôi mắt, trả lời.


"Về sau, ngươi chính là Cana, vật nhỏ, nghe được sao?"
Phạm Tử Yên dường như minh bạch ý tứ Molde, Cana là tên mới của cô, liền cười nói: "Cana...!Cana...!Cana..."
Thanh âm của cô cùng người khác bất đồng, âm cuối khẽ run run, thanh thúy dễ nghe, rõ ràng chỉ là hai chữ đơn giản, nghe tới lại như là hưởng thụ một hồi ca kịch.

Thần sắc Molde tiệm trầm, bỗng nhiên nói: "Cana, ta là ai?"
Cana nghiêng đầu mê mang nhìn Molde, nhăn lại khuôn mặt nhỏ, nửa ngày sau lại lắc đầu, có chút uể oải, hắn là ai?
"Ta là cha người, Cana.

Ngươi phải kêu ta là cha." khóe miệng Molde gợi lên một nụ cười, ngữ điệu ôn hòa.

Cana liền bật cười, cha, hắn là cha cô!
"Cha, cha."
Molde không thể không thừa nhận, về phương diện ngôn ngữ Cana đích xác được trời cao ưu ái, bằng không chỉ mới lặp lại mấy lần, thế có thể nói đến rõ ràng như vậy.

"Ngoan nào Cana, cha dạy con nói chuyện." Có một cái mở đầu, Molde đơn giản trực tiếp bắt đầu dạy cô vài từ cơ bản.

Muốn Cana nhanh chóng hiểu được ngôn ngữ, sau đó lại nghe cô rên rỉ mị kêu.

Qua một buổi chiều, Cana không có làm Molde thất vọng, đã có thể đơn giản nói được vài câu, nếu như giao lưu cơ bản có lẽ cũng không có vấn đề gì.

"Cha, khó chịu." Molde mới vừa cho cô nói mấy từ biểu đạt tâm tình, bỗng nhiên nghe được Cana không thoải mái kêu to.

Molde bế cô lên, nhẹ vỗ về phần lưng: "Nơi nào khó chịu?"
Tay nhỏ liền đáp lên ngực, sau đó lại sờ vào hoa huy*t, mang theo tiếng khóc nức nở nói: "Ngứa, khó chịu."
Molde thấy vậy liền cười lớn, bất quá động tác lại không chút để ý, bàn tay to cởi bỏ áo ngoài của cô, sau đó duỗi nhập một bàn tay, vuốt ve tiểu nhũ.

Làn da tinh tế ở trong tay làm hắn sảng khoái, bàn tay to nắm giữ nộn nhũ, vuốt ve đầu v* một chút, rồi lại nhanh hơn một chút.

"Ngứa...!Ngứa..." Cana khó chịu vặn vẹo thân mình, trong miệng bất mãn kêu to.

Molde đột nhiên dừng lại động tác chính mình, thậm chí thu hồi tay, ưu nhã tự nhiên mà nhìn Cana.

Thấy động tác hắn dừng lại, Cana có thể cảm giác được ở trên ngực ngứa càng nhiều.

Cô xoay đầu, thảm hề hề nhìn Molde: "Cha."
Molde lại bất vi sở động, ôm cô đứng lên mặt đất, không hề còn ôn nhu lúc trước, hiện tại chỉ còn mỗi lạnh nhạt.

Hắn cần phải cho vật nhỏ này hiểu được, không phải cô muốn cái gì liền có được cái đó.


Cana mơ hồ có thể cảm thấy nam nhân đang dần trở nên lạnh nhạt, điều này làm cô có chút hoảng loạn, vội vàng nắm chặt ống tay áo Molde, chính là hắn vẫn không có biểu tình gì.

Lông mi nhẹ nhàng rung động, vẫn lạnh nhạt như cũ, chỉ là khoé miệng hơi hơi nhẹ nhấp, nhấp ra một đạo độ cung duyên dáng.

Khuôn mặt tuấn mỹ cùng đôi mắt sâu kín thâm thuý nhìn cô, thật giống như bậc đế vương đang nhìn con mồi.

Cana có chút hoảng loạn nửa quỳ ở bên người Molde, không biết chính mình đã làm sai cái gì: "Cha..."
Ngón tay Molde nhéo lên khuôn mặt nhỏ, nói: "Cana, biết cha ghét nhất cái gì không?" Cana nhanh chóng phe phẩy đầu, cô chọc cha sinh khí sao.

"Nếu con không muốn, cha sẽ không cưỡng bách con.

Nhưng nếu con nguyện ý, liền không được ở trước mặt ta làm ra tư thái cự tuyệt, minh bạch sao?"
Cana cố sức lý giải lời này, từng câu từng chữ đều tiêu hóa xong, liền gật gật đầu.

"Cha, Cana nguyện ý." Nguyện ý cái gì, cô cũng không biết.

Chỉ là cô nhìn ra được hắn không thích cô cự tuyệt.

Molde vừa lòng cười, lại lần nữa bế Cân lên, để coi ngồi ở trên đùi chính mình: "con muốn cha sờ ở nơi này sao?"
Tay hắn nhẹ nhàng phúc ở trên ngực, cũng không động, ngược lại chờ Cana trả lời.

Cana mềm mại nhìn hắn: "Cha, muốn."
Tay Molde lại lần nữa duỗi nhập vào cổ áo, chạm vào trên tiểu nhũ.

Tiểu nhũ kia sờ lên có chút sưng to, cùng với lần trước sờ thật không giống nhau, hắn nửa híp mắt, ánh mắt lập loè.


Chỉ mới khiêu khích đầu v* một chút, nó đã không chần chờ mà đứng thẳng lên.

Tay Cana vịn bả vai Molde, kêu nhỏ: "Đau, trướng." Molde vuốt ve tiểu nhũ,, nhẹ nhàng nhéo một chút liền có thể khiến Cana kêu gọi.

Hắn bỗng nhiên ôm Cana ngồi ở trên bàn, để tiểu nhũ hoàn toàn bại lộ ở trong không khí.

Cúi đầu mút vào tiểu nhũ, dùng sức một chút, liền cảm nhận được một cổ chất lỏng đang phun trào ra, không có ngon như hắn tưởng tượng.

Molde ninh mi, đem sữa có chút chua nước phun sang một bên.

Hắn lại mút vào một hồi, vị sữa chua lúc nãy dần dần thay đổi thành một hương vị khác, ngọt nị nị, rồi lại mang theo một cổ thanh hương.

Cana cảm nhận được bên ngực trái được giải thoát, không tự giác ôm thân hình Molde, đem bên còn lại đưa vào.

Vừa mới mút vào một hồi, sữa liền đã cạn hết không còn một giọt, tầm mắt hắn ngừng ở bên phải trắng nõn, thành thạo mút qua đi.

Cùng mới vừa rồi giống nhau, một ngụm đầu thật sự rất chua, hắn liền phun sang một bên, sau đó càng uống càng vừa lòng.

"Cha, ha a...!Thật thoải mái......" Cana ngẩng đầu lên, đôi ngó sen trắng nõn để ở trên bàn nhằm chống đỡ thân thể.

Molde ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng đứng dậy, cả người cô liền từ trên mặt bàn bay lên không trung..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi