KIỀU PHI BỊ TRÁO ĐỔI


“ Thời Khiêm ngươi xem đây là nữ nhi tốt ngươi dạy dỗ, phu nhân người thì không coi ta ra gì ta gọi nàng tới nàng lại để một con nhãi ranh này tới thị uy với ta.

Ây da Lão gia, ngài ngó xuống mà coi, con trai ngài đối xử với lão thân ra sao?” Bắt không được lỗi của nàng, liền kéo mẫu thân nàng vào sao? Còn không giám xung đột với Mạc Ảnh Quân thì lôi phụ thân nàng ra mắng sao? Ức hiếp không được nàng liền muốn ức hiếp người nhà nàng.
Hứa Quân Dao nhíu mày, thiếu chút cười ra tiếng.

Lão phu nhân lớn tuổi như vậy rồi còn muốn chơi trò một khóc hai nháo, ba thắt cổ ư.

“ Tổ mẫu, mẫu thân con mang cốt nhục của Thời gia, trân trọng hết mực.

Thân thể còn chưa ổn định vậy nên không giám chạy loạn lung tung, làm ảnh hưởng tới thai nhi.

Tính ra mẫu thân còn cũng là suy nghĩ cho thể diện của tổ mẫu ấy chứ.

Nếu thai nhi trong bụng mẫu thân con có mệnh hệ gì, truyền ra ngoài người biết thì không sao, người không biết lại nói tổ mẫu khắt khe con dâu, không yêu thương tôn tử.

Một đồn mười, mười đồn trăm như thế gia chẳng phải là không tốt chút nào sao?”
Lão phu nhân nhất thời á khẩu, nha đầu này từ bao giờ ăn nói lại nhạy bén như vậy.

Trong viện lại xuất hiện thêm một người, Lại thị nghe nói viện của Lão phu nhân có việc nên muốn tới góp vui.

Ngày trước việc xấu của Thất vương vẫn luôn khiến bà khó chịu, hôm nay nghe nói Lão phu nhân trách mắng Từ thị cùng Thời Quân Dao nên muốn tới xem cho giải tỏa cơn tức trong lòng.

Bà ta vừa hay nghe thấy câu này của nàng, Lại thị hành lễ một lượt đau đó giả che miệng cười nói: “ Dao nhi chưa mang thai nên không biết, mệt mỏi nhiêu đó nữ nhân nào chẳng phải trải qua.


Đâu thể vì chút mệt mỏi mà không đủ lễ với trưởng bối chứ.”
Ngươi chưa từng mang thai, ta xem ngươi nói như thế nào.
Thời Tịnh Kỳ cùng xuất giá một ngày với nàng tới nay đã mang thai hơn ba tháng, trong bóng tối không ít người đem ra so sánh đâu.

Nhìn vẻ mặt đắc ý của Lại thị, Hứa Quân Dao thật sự cảm thấy có chút thắc mắc, Thời Tịnh Kỳ giống ai vậy? Một cặp phụ mẫu như này lại sinh ra một đứa con xuất sắc như Thời Tịnh Kỳ đúng là lạ thật.

“ Bá mẫu nói cũng không sai, ta chưa mang thai nên có lẽ không hiểu được.

Đại tỷ gả tới Thất vương phủ, theo quy củ mùng 1 với mười lăm sẽ phải vào cung vấn an Hoàng hậu và Quý Phi.

Nhưng từ khi nàng mang thai đã được miễn ở trong phủ dưỡng thai.

Ngược lại mẫu thân ta từ lúc hoài thai vẫn luôn đầy đủ một ngày hai lần vấn an sớm chiều, ta tự hỏi mẫu thân nơi nào thiếu lễ.

Ta chỉ nói mẫu thân nên tịnh dưỡng, vậy nên nếu không có việc gì lớn vẫn là nhờ tổ mẫu thương xót mẫu thân ta.”
Hứa Quân Dao thành công khiến Lại thị câm nín, bà ta còn có thể nói cái gì.

Trong khi con gái bà ta từ khi mang thai đã ở lỳ trong Thất vương phủ.
“ Tận Hiếu trước mặt phụ mẫu là trách nhiệm của con cái, là do mẫu thân ngươi ôm đồm việc trong người khiến thân mệt mỏi.

Chứ liên quan gì tới bà già này.”
“ Đúng vậy đó, Dao nhi mẫu thân con đang mang thai lại ôm việc trưởng gia, mệt mỏi là tất yếu.” Hôm nay ta nhất định phải đoạt được quyền trưởng gia.


Ta xem ngươi có thể làm gì.
Thời Khiêm cùng Thời Vân Triệt trong lòng khó chịu nhưng đây là chuyện của nữ nhân họ không tiện xen vào.

Mạc Ảnh Quân cũng chỉ im lặng làm chỗ dựa, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng cho nàng, có những chuyện hắn không tiện can thiệp.

Nàng không chịu thiệt là được.
Tới rồi chủ đề nàng muốn nói đây rồi, Hứa Quân Dao cười nhạt nói: “ Bá mẫu thật là thiện tâm biết mẫu thân con mệt mỏi nhiều việc, vậy nên bá mẫu muốn thay mẫu thân còn tận Hiếu với tổ mẫu.

Con ở đây thay mẫu thân cảm tạ bá mẫu.”
“ Ta bao giờ có ý….” Nếu nói thay mẫu thân ngươi trưởng nhà thì ta bằng lòng, chứ tận hiếu trước lão thái bà này ta điên sao!
“ Bá mẫu đừng ngại ngùng, bá mẫu là trưởng tẩu yêu thương mẫu thân con cũng là chuyện bình thường.

Ai cũng nhìn thấy mà người không cần giấu.”
“…..”
“ Còn việc trưởng gia ta cũng đang muốn tìm tổ mẫu và bá mẫu thương lượng đây.

Mẫu thân ta thân thể không tiện nên đã tính, để tứ tỷ tỷ theo bên người mẫu thân, một là có thể giúp đỡ mẫu thân ta một hai.

Hai là mẫu thân sẽ dạy tứ tỷ trưởng gia, sau này về nhà phu quân cũng không bỡ ngỡ.”
Lão phu nhân cùng Lại thị trợn mắt, cứ nghĩ nàng ta giao ra việc trưởng gia ai ngờ lại cướp người luôn.


Không biết xấu hổ như vậy, làm sao mà nam nhân kia lại yêu thích như thế.

Lão phu nhân đâu thể nhắm mắt bỏ qua như thế, bà ta cứng rắn nói: “ Chuyện này không thể được, một cô nương chưa gả trưởng gia cái gì chứ? Nếu mẫu thân ngươi thấy trưởng gia mệt mỏi có thể giao ra cho…..”
Hứa Quân Dao nhanh chóng cắt ngang: “ Tổ mẫu, nếu không để tứ tỷ giúp đỡ thì mẫu thân, Việc trưởng gia này còn có thể giao cho ai đây, đại bá mẫu trước đó trưởng gia do tính toán không tốt thì thoảng lại thiếu nơi này, hụt nơi kia.

Vậy thì không được, để tổ mẫu làm càng không được, tổ mẫu lớn tuổi rồi nên an tâm hưởng Phước, đâu thể để người vất vả.” Hứa Quân Dao rất nghiêm túc ôm đầu ra vẻ suy tư.
“ Cũng đâu phải không còn ai nữa.”
Tào thị nghe đến đây hai mắt sáng lên, ngẩng cao đầu ưỡn ngực đợi Lão phu nhân nói tới mình nhưng không nghĩ tới Hứa Quân Dao lại nói.

“ Tổ mẫu, cái này không được đâu.

Đâu thể để tiểu thiếp của đại bá trưởng gia được, vậy thì thật không ra thể thống gì cả.” Nàng cười nhẹ nhìn vẻ mặt trắng xanh của Tào thị, đúng vậy ta mới ngươi đó, ở đây đến một tiểu thiếp ngươi cũng không bằng.

Lấy gì ra mà tự tin.

Ngũ cô nương hung hãn, miệng lưỡi sắc bén Lão phu nhân, Đại phu nhân đều bại trận trước nàng, bây giờ làm gì có ai có khả năng tiếp chiến chứ.
Thời Khiêm ho hai tiếng, nói: “ Mẫu thân con thấy Dao nhi nói không sai.

Người tuổi tác đã cao, vẫn là để tiểu bối bôn ba đi, ta sẽ nói chuyện với Đại ca.

Sau này để tứ nha đầu theo phu nhân một thời gian, cùng là người trong nhà cái gì mà không thể nói.

Được rồi, cũng sắp tới giờ cơm trưa rồi đừng đứng hết ở đây như thế.” Hứa Quân Dao suýt thì cười ra tiếng, phụ thân uy vũ.

Tào thị chắc là nghe rõ nhỉ, bọn ta là người trong nhà.
“ Trình ma ma phạt bà mười cái bạt tai…ít quá hả.” Nàng đôi mắt cong cong nhìn Mạc Ảnh Quân đằng sau, Mạc Ảnh Quân cười cười gật đầu.


“ Ồ vậy thì 30 cái bạt tai, sau đó quỳ trước Thọ an đường 1 canh giờ.

Cách một khắc, hô một lần bản thân không biết phép tắc làm xấu mặt tổ mẫu.

Thế đi.”.

Ủ????g hộ chí????h chủ vào ????ga???? ( T ????ÙMT????UYỆN.v???? )
Lão phu nhân tức lắm nhưng ngại Mạc Ảnh Quân nên không giám nói, chỉ đành nhắm mắt để Trình ma ma nhận phạt.

Cục tức hôm nay Lão phu nhân bất đắc dĩ phải nuốt xuống, bà ta không phải là không thấy ánh mắt cảnh cáo kia của Mạc Ảnh Quân đâu.
Vào bên trong Lại thị bắt đầu kể khổ: “ Mẫu thân người thấy đó, người ở đây mà mẫu tử họ còn nghênh ngang như vậy.

Mấy năm nay con dâu thật sự rất mệt mỏi.”
Lão phu nhân hừ một tiếng.

“ Nha đầu đó bắt đầu từ khi nào không coi ai ra gì như thế, bây giờ Vương gia sủng ái còn có thể làm càn.

Sau này Vương gia không sủng nữa, nàng ta còn có thể hống hách sao.

Đừng lại để thiếp thất trèo lên đầu.”
Tào thị chỉ lo cháy không đủ to, liền đỏ thêm dầu vào lửa.

“ Ngũ cô nương cũng thật là trước mặt cô gia sao có thể canh chua như mấy bà ngoài chợ như vậy, sau này còn như vậy khéo lại ảnh hưởng tới nhà ta.” Nhà ta nói cứ như là thành viên trong gia đình này vậy.
“ Không thể được, ta phải tính toán một chút, tránh cho nàng ảnh hưởng tới nhà này.” Sau đó Lão phu nhân nhìn Tào gia cô nương, rơi vào trầm tư.
* bù nốt chương nè!*.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi