Hôm sau Cao Vinh vẫn muốn giữ Mộng Uyên ở lại.
Mộng Uyên vì khó từ chối nên đồng ý ở lại thêm vài hôm.
Cao Trọng sáng sớm vì có quan trọng ở công ty nên đã đi trước định buổi trưa sẽ đón cô về nhà.
Trong phòng hợp không khí đang rất căng thẳng tất cả mọi người đều đang lo sợ, điện thoại Cao Trọng rung lên đó là tin nhắn của Mộng Uyên.
Cao Trọng cầm điện thoại lên xem tin nhắn [Chủ tịch tôi đã đồng ý với quốc vương ở lại thêm vài hôm.
Xin lỗi chưa xin phép mà tôi đã đồng ý với ngài ấy].
Cao Trọng mỉm cười rồi trả lời tin nhắn [ Được, ở lại vài hôm cho khỏe rồi về nhà].
Tất cả mọi người trong phòng hợp một phen ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên thấy Cao Trọng xem điện thoại trong giờ hợp, lại còn mỉm cười nữa, có lẽ họ căng thẳng quá nhìn nhầm chăng.
Nhưng không họ đã nhìn không sai, khi bỏ điện thoại xuống Cao Trọng chỉ hợp thêm năm phút nữa là tan hợp.
Tâm trạng của anh cũng tốt hơn lúc nãy.
Mọi người đều rất khó hiểu.
.....
Mộng Uyên hôm nay ở lại cung điện được quản gia đưa cô đi thăm quan khắp nơi.
Mộng Uyên rất thích những bông hoa ở đây, cô rất thích muốn xin một ít để trang trí khu vườn của cô nhưng lại không dám.
Bởi vì Cao Trọng bận rộn công việc nên không về ăn trưa với Mộng Uyên được.
Cao Trọng gọi điện cho anh trai mình nhắc nhở phải chăm sóc cô thật tốt, nếu có việc gì thì cứ tìm anh bất kỳ lức nào.
Đây cũng được xem là lần đầu tiên Cao Trọng gọi điện cho Cao Vinh tuy không phải quan tâm đến Cao Vinh, nhưng cũng là một sự thay đổi lớn.
Cao Vinh phải chăm sóc cô em dâu này để giúp anh quả lý đứa em trai ngang bướng này của anh.
Mộng Uyên đang học hỏi cách chăm sóc hoa với một bác làm vườn, thì quản gia đi tới thông báo với cô
" Cô Mộng Uyên, sắp đến giờ dùng bữa trưa.
Ngài Công Tước có bảo chuẩn bị một số món mà cô thích"
"Dạ, cháu vào liền đây ạ "
Mộng Uyên quay lại chào tạm biệt người làm vườn.
"Cảm ơn chú đã chỉ cháu cách chăm sóc hoa ạ.
Buổi chiều cháu có thể tìm chú học thêm được không ạ"
Người làm vườn gật đầu cung kính với cô.
Mộng Uyên đi theo quản gia vào bên trong.
Cao Vinh đã ngồi đợi cô từ lúc nào, Mộng Uyên cảm thấy ái ngại để cho vua một đất nước ngồi đợi cô ăn cơm.
Nếu họ mà biết được sẽ mắng chết cô.
Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! vị trí mà Cao Vinh chỉ.
"Tất cả ở đây đều là món của tên nhóc đó dặn làm Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! không phiền, đều là người nhà cả.
Mau ăn đi"
"Vâng"
Có biết bao nhiêu người muốn được một lần ngồi dùng bữa với vị vua của đất nước, có biết bao nhiêu cô gái muốn leo lên giường của ngài công tước.
Thế mà Mộng Uyên cô giờ đây lại được ngồi ăn cùng vị vua của họ, ở cùng một nhà với ngài công tước.
Đây rốt cuộc là chuyện khó tin nhất, nhưng lại xảy ra Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! ngồi lại và cho tất cả mọi người ra ngoài chỉ còn lại một mình cô.
Cao Vinh liền mở lời
" Cô Mộng Uyên, cô thấy đứa em trai của tôi như thế nào "
"Ngài muốn hỏi điều gì ạ"
"Cô cứ trả lời theo những gì hiểu là được"
"Chủ tịch rất tốt, cũng rất đẹp trai.
Nhưng mà chủ tịch rất ít nói"
" Thì ra đứa em trai này của tôi trong suy nghĩ của cô là thế.
Vậy cô có một chút gì đó rung động với nó không? "
" Thật ra chủ tịch rất đẹp trai làm cho nhiều cô gái muốn nâng niêu, không dám chạm vài sẽ vỡ.
Đôi lúc vẻ đẹp trai của chủ tịch cũng làm tôi xiêu lòng, nhưng mà chỉ là thoáng qua.
Bởi vì tôi luôn thầm yêu một người dù rằng người đó đã có chủ.
Thế nên tôi và chủ tịch chỉ là quan hệ ông chủ và nhân viên ngài cứ yên tâm."
"Không phải ý của tôi là ý khác.....Nhưng mà thôi không nói chuyện này nữa.
Sẽ có một lúc nào cô hiểu ý tôi muốn hỏi là gì thôi."
Mộng Uyên không phải là không hiểu nhưng mà cô đang trốn tránh, cũng vì cô vẫn còn tình cảm với Thiên Vỹ.
Cô cũng không cam tâm chấp nhận Thiên Vỹ đã một người khác.
Cao Vinh sợ hỏi nhiều, nói nhiều sẽ làm cho Mộng Uyên sợ.
Không đồng ý ở lại bên cạnh giúp Cao Trọng nữa, nên cũng không muốn miễn cưỡng cô.
Cao Vinh phải đi giải quyết công việc nên cũng không cùng cô trò chuyện quá lâu.
Mộng Uyên lại tìm người làm vườn học thêm kiến thức..