KIM CƯƠNG KHẾ ƯỚC


Edit: Dadelion
Cúc Như Khanh sau khi bỏ lại hạt giống trong thân thể thiếu nữ không chút thương tiếc nào bứt ra, hắn luôn luôn không thích làm việc này với xử nữ.
Ngoại trừ tấm màng tượng trưng kia thì toàn bộ quá trình là trúc trắc mà chán nản không có một tia lạc thú ho.an ái.
Ngược lại phụ nữ lại như nhau luôn nhân cơ hội để được ở cùng hắn, bám riết không tha, trăm phương ngàn kế để lấy lòng hắn.
Lúc hắn xoay người tiến vào phòng tắm bỗng có người ôm lấy hắn từ phía sau.
Đàn bà đều thế này, sung sướng được sủng một lần lại muốn nhiều hơn. hắn xem thường cười lạnh.
“Tiên sinh, chúng ta làm tiếp một lần nữa, được không?”
Mặc Thiên Trần cẩn thận từng li từng tí hỏi, răng của cô đang run rẩy, mà cả người cũng còn đang run lên vì đau đớn.
Bởi vì người này từng nói qua, nếu như cô không mang thai thì một trăm vạn tiền hợp đồng thì cô sẽ không thể lấy được dù chỉ một phân tiền.

nói cách khác cô sẽ tự dưng sẽ mất đi sự thuần khiết cho người ta không công.
Vì thế, cô muốn làm tiếp một lần, để bảo đảm trong bụng có thể thu hoạch mầm móng của hắn.
Cúc Như Khanh không nói gì, chỉ là lãnh khốc vô tình đẩy thân thể của cô ra, đối với hắn nếu có người đàn bà nào nói nhu cầu của mình chỉ có một kết cục là bị đuổi.
Hôm nay hắn không đuổi cô đi là bởi vì còn chưa xác định bên trong có huyệt mạch của hắn hay chưa ?
“Tiên sinh… lần này tôi sẽ hết sức lấy lòng anh…..’’
Mặc Thiên Trần nghe lời nói của mình mà cảm thấy bi ai, cô nghe nói rất nhiều người đàn ông thích phụ nữ ở trên giường trở thành dâm phụ nhưng vì lần đầu tiên cô quá đau cho nên không biết làm thế nào.
Có phải bởi vì biểu hiện của cô không tốt nên hắn sẽ không muốn làm lại một lần nữa ?
Thế nhưng, lần này chờ đợi của cô là: một tiếng “Rầm” đóng cửa.
Người đàn ông kia đã đi!

hắn chỉ cho cô một cơ hội rồi bỏ đi.
Mặc Thiên Trần nằm trở về trên giường mặc cho nước mắt giàn giụa vẫn nghe bão tố ngoài cửa sổ đang điên cuồng rít gào.
cô cũng không tháo khăn bịt mắt màu đen xuống, cũng không dám đi tắm vì cô sợ lần này thất bại làm cho giao dịch thành không công.
Sáng ngày hôm sau, Mặc Thiên Trần bị tiếng di chuông di động vang lên làm cô tỉnh lại, cô kéo khăn bịt mắt xuống cầm lấy di động nhìn.
“Mẹ nha sao sớm như vậy đã gọi điện thoại…” cô vẫn như thường ngày làm nũng nhưng giọng nói có chút khàn.
“Thiên Thiên, tối hôm qua dưới mưa to mẹ liền đoán con không đắp kín chăn, giờ bị cảm có phải không? Khụ khụ…” Lý Tình Y nói xong lại ho.
“Mẹ, mẹ cảm thấy người thế nào ?’’ Mặc Nhiên Trần không nhịn được khóc to, cô biết thân thể mẹ mình không thể chịu đựng được lâu, nhưng tối qua cô vẫn chưa thể lấy được tiền.
Lý Tình Y vừa nghe cô khóc, vội vã kiềm chế cơn ho: “Mẹ không việc gì, Thiên Thiên phải biết tự chăm sóc chính mình, phải đợi cha ra khỏi trại giam…..”
“Mẹ… Con biết…” Mặc Thiên Trần cũng không dám khóc nữa, cô tận lực dùng một giọng nhẹ nhàng : ‘‘Mẹ cũng phải chăm sóc mình, chúng ta cùng đợi cha về…..…”
một hồi tai họa thình lình xảy ra, công ty Mặc thị rơi vào nguy cơ, Mặc Chấn Đông bị kết án tội phạm kinh tế bị bắt giam, Lý Tình Y không chịu nổi cú sốc phải nhập viện, bác sỹ khám thấy phổi bà có vấn đề phải nhanh chóng tiến hành phẫu thuật nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Tài chính Mặc thị đã bị đóng băng toàn bộ, Mặc Thiên Trần đang học đại học năm nhất phải gánh toàn bộ sứ mệnh của gia tộc. cô đã làm Đại tiểu thư Mặc gia quen rồi nên giờ không biết phải xoay xở như thế nào.
Mặc Thiên Trần cũng từng đã đi tìm bạn trai là mối tình đầu của mình là Nhâm Thần Phong, nhưng cửa chính Nhâm gia đóng chặt, điện thoại của Nhâm Thần Phong cũng không cách nào liên lạc được.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi