KIM CƯƠNG



Trong bồn rửa tay, vòi nước không ai quản nên cứ chảy nước, cột nước không ngừng xối xuống cọ rửa vết bụi dưới đáy bồn, tựa như muốn rửa sạch những dơ bẩn bám từ năm này qua tháng nọ, lộ ra bộ dáng vốn có.
Trong không khí nhà vệ sinh tràn ngập mùi hôi khai, Nghiêm Thận Độc một tay che miệng Diêu Bình An, cả người gắt gao dính lên người cậu, cánh tay kia thả tay cậu ra rồi sờ túi quần bên phải lấy ra khăn lụa.
Sau khi đôi tay Diêu Bình An được trả lại tự do, cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, cậu “Ô, ô” mà kêu to, đôi tay liều mạng múa may muốn đẩy cái kẻ đang đè trên người mình ra.
Cậu giãy giụa, dùng tay còn ướt nước do chưa kịp lau khô đẩy kẻ kia, nước trên tay văng lên mặt hắn, nước chưa kịp động lại đã bị nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của đối phương nướng khô.
Tất cả những phản kháng đó đều bị nam nhân có thân hình tinh tráng dễ dàng phá tan, hắn thậm chí còn trầm thấp cười khi bị cậu đẩy và đấm, “Sức của Tiểu An thật yếu, còn không bằng cả con gái nha.”
Cậu sợ hãi cực kỳ, vẫn luôn không ngừng muốn nói ra tiếng, đánh hắn đến nổi bàn tay cậu vừa sưng vừa đau.
Cậu cực kỳ chật vật, từ vành tai đến vai cổ đều dính đầy nước miếng của người kia, sáng lấp lánh, phát ra ánh sáng dâm mĩ.
Hắn lập tức buông cái tay đang che miệng cậu, nhanh như sét đánh mà đem khăn lụa trắng tinh nhét vào miệng.
Nhưng ngón tay hắn vẫn bị cậu cắn trúng, răng nanh đâm vào da, từng giọt máu lăn xuống thành chuỗi.
Kỳ thật hắn vốn có thể ở thu tay lại trong nháy mắt, nhưng hắn sợ làm đau cậu.


(sợ bé cắn hụt)
“Làm sao học được cách cắn người rồi? Hửm?” Hắn kiềm chế hàm dưới của cậu, chậm rãi rút ngón tay đang đổ máu ra, “Lại còn cắn người thì sẽ cởi quần đánh mông đấy.”
Không biết kích thích trúng chỗ nào của động vật nhỏ, thân hình đang giãy giụa liền đột nhiên dừng lại.
Thân thể cậu như treo trên không, dưới gối được một cánh tay hữu lực xuyên qua, cậu bị người kia ôm ngang lên, nhưng cánh tay của cậu lại tiếp tục bị xiềng xích nóng bỏng trói chặt về như cũ, tay chân đều bị người nọ khống chế.
“Tiểu An thật ngoan,” sau khi khống chế được cậu, cái tên thiếu gia kiệm lời như vàng phảng phất như đã bốc hơi, hắn nói từng câu lặp đi lặp lại lải nhải dỗ dành cậu, khàn khàn mà lại ôn nhu, “Tiểu An ngoan nhất, chúng ta đổi chỗ khác được không, ngoan, rất nhanh thôi”
Trước mắt cậu một mảnh đen nhánh, quanh quẩn chóp mũi là mùi hoa lan cùng mùi huân hương.
Cậu không biết mình bị người kia đưa tới chỗ nào, cậu chỉ biết người nọ ôm mình ngồi xuống, đặt cậu ở trên đùi, sau đó lấy ra khăn lụa trong miệng cậu.
“Không, không” Diêu Bình An nói chuyện luôn là kiểu gằn từng chữ một, cậu không thể tự sắp xếp nói một câu dài lưu loát, dù cho “mẹ” đã dạy cậu mười lần hay trăm biến lần cậu cũng không học vô được.
Từ lúc cậu bị che lại đôi mắt, thân thể liền bắt đầu phát run và vẫn luôn run rẩy ở mức độ nhỏ, cậu quá sợ hãi, đây là lần đầu tiên cậu bị một kẻ cực đoan cưỡng chế ôm vào trong lòng ngực, hơi thở nóng rực đánh lên trên da thịt kiều nộn, người nọ vừa liếm vừa cắn cậu, dùng thanh âm đáng sợ dán ở bên tai cậu nói những lời phức tạp.
Lưỡi dài cạy ra khớp hàm, lấp kín đôi môi đang không ngừng nói lời cự tuyệt, đoạt lấy hô hấp của cậu.
Hắn cướp đoạt sạch hết tất cả nước bọt mà cậu có, đầu lưỡi đỏ hồng ấm nóng của cậu bị lưỡi hắn xâm chiếm, bị mút đến vang ra tiếng “chụt chụt” rung động.
“Thật ngọt mà, em như thế nào lại ngọt như thế?” Ngữ khí của hắn đột nhiên hung ác làm cậu co rúm lại, “Có phải em muốn muốn giết tôi hay không? A?”
“Không, không” cậu đáng thương mà phát ra tiếng, bao tay che lấy đôi mắt hoàn toàn bị nước mắt ướt sũng nước.

Cánh mũi cậu mấp máy nho nhỏ, chóp mũi phiếm hồng, cũng không rõ là cậu muốn nói “Không phải” hay là “Không cần”.
“Người, cứu, cứu với… ô”
“Không có người đâu, em có gọi bọn họ cũng không nghe được,” hắn như ác ma ngữ khí chắc chắn nói ra những lời tuyệt vọng, từng chút một làm cậu sợ hãi, “Nơi này chỉ có tôi, chỉ có hai người chúng ta thôi”.
Nước dãi của cậu so với đường còn có độ tinh khiết cao, ngọt và mê người hơn, hắn bắt đầu ý loạn tình mê.
Hắn được như ý nguyện mà ngậm lấy gương mặt đầy thịt non của cậu, dùng hàm răng cọ xát, nghe cậu phát ra âm thanh mềm mại.
Hắn cong eo xuống, gặm xương quai xanh của cậu.


Cậu sợ hãi đến vặn vẹo xoay người, ác ma kia từng ngụm từng ngụm mà cắn, cậu sẽ bị hắn ăn sống bị nuốt luôn vào bụng.
Đường cong vai và cổ cậu cực kỳ xinh đẹp, xương vai ngang thẳng, đầu vai mượt mà cũng không cộm tay.
Hắn sờ từ xương cánh bướm ở phía sau lưng cậu mà sờ xuống, vuốt ve làn da trơn trượt như bạch ngọc, cười bỡn cợt, “Sao lông cũng không dài, trơn bóng như thế này.”
“Hửm? Hỏi em đấy.

Tiểu An là con gái sao, làn da vừa mịn vừa trắng như vậy,” hắn quấy rối thùy tai của cậu đến đỏ bừng, “Không đúng, mấy đứa con gái kia mới không xinh đẹp bằng Tiểu An, Tiểu An thật xinh đẹp.”
Hắn bắt đầu trở nên nói rất nhiều, nội dung càng ngày càng suồng sã lộ liễu, từng câu từng câu đánh tan cậu.
Tay hắn càng lúc càng đi xuống, thời điểm sờ đến phần mông, Diêu Bình An đột nhiên giãy dụa, phản ứng lớn đến mức hắn cũng ngốc lăng một lúc.
“Xảy ra chuyện gì?” Tay hắn bắt đầu tiến sâu hơn, một ít dị thường cùng nghi hoặc xuất hiện trong đầu—— mùi tanh, đau bụng, vào nhà vệ sinh nhưng lại không đi ở gian ngoài.
Hắn cảm giác như chính mình sắp sửa chạm vào một bí mật sẽ làm hắn phát điên, hắn đột nhiên trở nên kịch liệt run rẩy, hưng phấn cùng khoái cảm ập tới, hắn không do dự, không tạm dừng, đem tay thả vào tìm kiếm —— “Tiểu An có cái bí mật gì sao? Hửm?”
Cậu lại khóc, lần khóc này còn thảm hơn so với mấy lần trước bị người khinh nhục, “Không không”, từ nhỏ “mẹ” đã dặn cậu khi đi vệ sinh thì không được để người khác nhìn thấy chỗ đó của mình, cậu cũng vì thấy biểu tình của “mẹ” quá mức nghiêm túc mà chặt chẽ nhớ kỹ điều này.

Nhưng hiện tại, hai tay của cậu bị ác ma dùng bàn tay trói ở sau lưng, cậu thậm chí còn không dám dùng chân đá đạp lung tung quá mức, sợ rằng động tác của chính mình sẽ làm ngón tay của tên kia càng đi sâu vào, sau đó đụng tới ——
“A!” Cậu thét lên một tiếng chói tai ngắn ngủi, nhận thấy có dị vật đột nhiên xâm nhập chỗ kia làm cậu đau đến liều mạng vặn vẹo thân mình lên trên, muốn thoát khỏi hắn, hắn ——
Ngón tay hắn sờ được một khe thịt không nên tồn tại ở vị trí kia, một cổ máu tanh nóng nháy mắt trào ra làm ngón tay của hắn ướt nhẹp.
Nghiêm Thận Độc không biết khắp hai tròng mắt của chính mình đều là kích động, con ngươi co vào nở ra, huyệt Thái Dương của hắn điên cuồng nhảy lên, đem thần kinh trong não lôi kéo đến trình độ muốn đứt đoạn.
Thật vất vả hắn mới tìm về hô hấp của chính mình, khi thở ra mang theo hơi nóng rực, hắn há miệng thở dốc, cổ họng lại nghẹn ngào đến không phát ra được tiếng động.
Hắn rút ngón tay từ phía dưới ra, sau đó từng chút từng chút liếm sạch phần nước tiểu và kinh nguyệt dính trên đó, hắn đều liếm hết thảy.

(cha công này biến thái thật:)))))
“A” hắn bỗng nhiên nở nụ cười trầm thấp, vì cười mà thân thể hắn không ngừng run rẩy.

“Tiểu An hiện tại là một quái thai đó, biết không?” Hắn bện nên lời nói dối, nhưng người nghe không biết là lời này là thật hay giả, “Tiểu An có âm huyệt của con gái, a, tuy rằng quá hẹp, là dị dạng.

Con gái bị người khác sờ soạng chỗ đó, sẽ mất trinh tiết, phải bị cột chung với đá rồi ném xuống sông, Tiểu An sẽ bị ném xuống sông.”
“Không khóc, không khóc, ngoan nào.” Hắn dỗ dành, “Có tôi ở đây, có lão công* ở đây, lão công muốn em, sẽ không thả sông, sẽ không đâu”.
*Tui hiểu “lão công” edit ra là chồng, nhưng t lại thích giữ nguyên “lão công” nghe tình thú, một phần thời này là dân quốc, cận hiện đại, nên t nghĩ để “lão công” cũng khá hợp.
Cánh tay treo trên cổ hắn trắng múp như củ sen, thân thể mềm mại không ngừng súc vào trong lòng ngực hắn.
Nghiêm Thận Độc nhận ra người trong lòng đang nức nở, run rẩy, sợ hãi tới cực điểm, hắn biết chính mình đã lừa gạt thành công,
Hắn trầm thấp cười, đầu hắn lâng lâng như muốn hôn mê, tất cả máu trong cơ thể sôi trào.

Tròng mắt hắn đỏ lừ, cổ đột nhiên trướng đau.

Nhưng hắn vẫn cười, cười giống như xưa nay chưa từng được cười thỏa mãn vậy.
Hắn nói: “Nhóc xấu xa, em thật sự muốn bức điên lão công mà.”
–Hết chương 5–
P/s: hôm nay t bị cảm lạnh nên edit 1 chương thôi nhé mọi người ~.~
Mấy bạn chưa đủ 18  tuổi cân nhắc trước khi đọc dòng dưới đây.
T thích mấy kiểu công biến thái như này, ai nói t biến thái thì chịu:v nói thật thì t cũng thích khi ứ hự nghe mấy lời nhục mạ (dirty talk) như v:))))) khi t có mấy vết bầm trên người (do bất cẩn va vào vật cứng, hoặc tập thể dục cơ bị giãn) t rất thích dùng tay ấn lên mấy vết bầm/ phần cơ giãn đó, cảm thấy đau nhưng cũng thấy sướng sướng, t tự hỏi có khi nào mình là M không T T.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi