KIM GIA HIÊN ĐI NƠI NÀO


Giống như lời hắn nói, hắn biết Thượng Dương thích cái gì, nói lời âu yếm cũng giống như sao chép đáp án, hoặc là nói, khi bị hắn nói như vậy, mới biến thành đáp án tiêu chuẩn.
Đêm nay, Thượng Dương nằm mơ cả một đêm.
Trong mơ, anh xây nhà dưới một cái cây lớn, nuôi một con chó nhỏ, tưới nước trồng hoa, tụ họp cùng với bạn bè, ngắm cảnh hoàng hôn của buổi chiều tà, lắng nghe tiếng sấm mùa xuân và tuyết rơi mùa đông, bốn mùa đều lưu chuyển mỗi ngày.
Anh ở dưới tàng cây, sống trọn cả đời này.
Sáng sớm hừng đông.
Thượng Dương bị nóng nên tỉnh ngủ, Kim Húc ôm anh ngủ cả đêm, lò sưởi của khách sạn rất ấm, một người ngủ có thể cũng không cần phải đắp chăn.
“Mấy giờ rồi?” Anh cảm giác được Kim Húc cũng đã tỉnh.
“Không biết.” Kim Húc nói.
Thượng Dương động đậy, lập tức lại bất động.
Cùng lúc đó, tiếng hít thở của Kim Húc cũng thay đổi.
Trong phòng mờ tối, tấm màn che kín mít chắn đi ánh nắng sớm ở bên ngoài.
Trong hành lang thỉnh thoảng còn có tiếng bước chân của những vị khách khác đi ngang qua.
Kim Húc nhỏ giọng nói một câu.
Chỉ nghe Thượng Dương nói: “Không được, còn có chính sự, đã hẹn liên hệ với người bên đội lúc 8 giờ rưỡi rồi.”
Kim Húc không nói, nệm vang lên một tiếng, là hắn lui khỏi người của Thượng Dương.
Thượng Dương nói: “Đi đâu đó?”
Kim Húc nói: “Tự lực cánh sinh.”
“……” Thượng Dương nói, “Chờ một chút.”
Kim Húc: “?”
Trong chăn phát ra tiếng loạt soạt, giường nệm cũng vang lên tiếng động nhẹ.
Kim Húc: “!”
Kim Húc: “!!!!!!”
Vài phút sau, hắn thật sự không thể nhịn được nữa, xốc chăn lên, tay đụng phải trán của Thượng Dương, đầu tóc cùng trên mặt Thượng Dương đều là mồ hôi, cả khuôn mặt nóng bỏng.
Thật ra Kim Húc cũng muốn mở đèn, nhưng do dự một hồi cuối cùng cũng không mở, hắn biết Thượng Dương không thích.
Nếu mở đèn, đừng nói là tiếp tục, không chừng còn bị đánh nữa.
Gần 8 giờ, hai người đi ăn sáng.
Từ lúc ra khỏi cửa phòng, vẻ mặt của Kim Húc liền xấu xa không chịu nổi, tựa như không phải là hắn đang đi ăn sáng, mà là sắp đăng cơ lên làm hoàng đế nga.

Nếu con người mà có cái đuôi, có lẽ là cái đuôi của hắn đã vểnh thẳng lên trời luôn rồi.

Vẻ mặt của Thượng Dương ngược lại không quá cao hứng.
Khi đến nhà hàng buffet, sau khi đã ngồi vào vị trí, cục phó Kim quá mức đắc ý mới rốt cuộc ý thức được không đúng chỗ nào, chủ nhiệm Thượng đã không để ý đến hắn một lúc rồi nha.
Tại sao vậy chứ? Sau khi kết thúc hôn môi, phản ứng của Thượng Dương cũng tương đối hưởng thụ mà.
Là phản ứng trong lúc nhất thời thôi sao? Lúc ấy chỉ là đầu óc nóng lên, cho nên hiện tại đã hối hận rồi ư?
“Muốn ăn cái gì?” Kim Húc nhanh chóng cụp đuôi xuống, hỏi, “Kiểu Tây hay là kiểu Trung Quốc, anh giúp em lấy.”
Thượng Dương: “……”
Anh không nói lời nào, dùng một đôi mắt tự giận tự oán mà nhìn Kim Húc.
Kim Húc lại nghi hoặc, nhìn biểu tình này, cũng không phải là tình huống mà hắn đã đoán a.
Thượng Dương tránh ra, tự mình đi lấy đồ ăn.
Kim Húc theo đuôi anh, xem anh lấy cái gì, bản thân cũng lấy cái đó, sữa chua, trái cây, pudding, cháo.
Hai người bưng dĩa đồ ăn ngồi xuống, yên lặng ăn phần của mình.
Dần dần, Kim Húc ngộ ra.
“Có phải……” Hắn thấp giọng hỏi, “Yết hầu đau hay không?”
Thượng Dương: “……”
Kim Húc tựa như thấy đỉnh đầu của anh bốc khói, sắc mặt còn đỏ hơn cả thánh nữ.
8 giờ 25.

Trong phòng khách sạn.
Thượng Dương cầm máy tính bản xem video của “Điềm Nhạc Điềm”, luôn nhìn thời gian, chuẩn bị 8h30, đúng giờ gọi điện thoại cho đồng nghiệp đội hình sự phụ trách vụ án này.
Cửa phòng tích một tiếng được mở ra, Kim Húc mang theo khí lạnh bước vào, trên tay cầm một cái túi của hiệu thuốc gần đây.
“Nhanh vậy à?” Thượng Dương chịu đựng yết hầu đau rát, mở miệng hỏi, “Sao cái túi lớn thế?”
“Chân lão công của em rất dài nha.” Kim Húc nói.
Thượng Dương không nói lời nào, ánh mắt muốn giết người.
Kim Húc làm bộ như không nhìn thấy, đi tới bên cạnh rồi mở túi cho Thượng Dương xem.
Bên trong có kẹo ngậm Kim Tảng thuốc ho Tỳ Bà Cao, còn có một túi la hán quả.
Hắn mở một viên Tỳ Bà Cao, Thượng Dương tiếp nhận rồi bỏ vào trong miệng.
Vừa lúc tới 8 giờ 30, Thượng Dương lấy ánh mắt uy nghiêm ý bảo hắn, đừng làm ra động tĩnh gì lớn, sau đó thì đi đến, ngồi xuống ghế sô pha bên cửa sổ, bắt đầu gọi điện thoại.
Kim Húc pha một ly la hán quả, thấy còn dư nước ấm, hắn lại thuận tiện cầm túi hồng trà mà khách sạn cung cấp, tự pha cho mình một ly trà, vừa từ bên ngoài trở về nên tay của hắn lạnh buốt, phản ứng cũng hơi chậm chạp chút, lúc cầm ly lên không cẩn thận làm bỏng ngón tay, liền vội vàng đưa ngón tay lên bóp bóp vành tai của mình.
Thượng Dương vừa gọi điện thoại, vừa quay đầu lại nhìn hắn.

Trong lòng anh cảm thấy cạn lời đối với bản thân mình, dáng vẻ luống cuống này của ai kia không phải là quá ngốc nghếch rồi sao? Vậy tại sao mình lại còn cảm thấy hắn hảo soái thế này.
Thượng Dương tạm biệt đồng nghiệp rồi cúp điện thoại.
Kim Húc nói: “Nhanh như vậy đã nói xong rồi? Có phát hiện gì sao?”
Ngày hôm qua, Thượng Dương có nhờ đối phương tra một chút về quỹ đạo hoạt động của Phàn Tinh trong tháng chín, chủ yếu là muốn kiểm chứng, trước khi video Nhạc Hiểu Văn công kích “Nội trợ toàn chức” được đăng lên, thì Phàn Tinh có khả năng tiếp xúc với Nhạc Hiểu Văn hay không.
Chung quy cũng đã qua mấy tháng, rất nhiều video theo dõi đều đã được đổi mới, người biết chuyện cũng đã quên đi tình huống lúc đó rồi.

Muốn tra được manh mối gì đó thì lượng công việc cùng với độ khó đều rất lớn a.
Hẹn 8 giờ 30 sáng nay liên hệ, chỉ là muốn xem thử có tiến triển gì hay không.

Đối với kết quả, Thượng Dương và Kim Húc cũng hoàn toàn không mấy lạc quan.
Thượng Dương nhíu mày, nói: “Bọn họ muốn tổng hợp lại tất cả các thông tin, nói là 10 giờ, tổ chuyên án sẽ cử người đại diện họp video.”
Kim Húc nói: “Họp video? Bảo em cùng tham gia sao?”
Thượng Dương nói: “Là bảo em và anh đều phải tham gia.”
Kim Húc: “……”
Tổ chuyên án chịu trách nhiệm về vụ án nữ võng hồng bị sát hại này đã cử ra một đồng chí phụ trách, đặc biệt muốn thông qua video thảo luận về tiến triển vụ án với hai người đang ở Tây Bắc bọn họ.
Hai người bọn họ vừa không phải là nhân viên phá án, vừa không có liên quan trực tiếp với người chết hoặc là nghi phạm, mối liên hệ duy nhất cũng chỉ có Phàn Tinh a.

Hơn nữa, ngày hôm qua, Thượng Dương còn phản ánh với nhân viên đội hình sự về sự hoài nghi của anh và Kim Húc đối với Phàn Tinh.
Hai người đều hiểu rõ cuộc họp video này là có ý nghĩa gì ——
Nhất định là tổ chuyên án đã phát hiện ra điểm đáng ngờ của Phàn Tinh, thậm chí là có khả năng đã nắm được manh mối hoặc chứng cứ vô cùng xác thực rồi.
Thượng Dương tâm tình phức tạp, nói: “Rất có thể là chúng ta đã đẩy sư tỷ ra đầu ngọn sóng rồi.”
Kim Húc nói: “Nếu cô ấy thật sự đã làm gì đó, thì chính là tự bản thân cô ấy đã đẩy cô ấy đến bước đường này, em chỉ làm chuyện mình nên làm thôi.”
Thượng Dương nói: “Đạo lý đó em hiểu, chỉ là……”
Pháp lý là một chuyện, tình cảm lại là một chuyện khác, chúng nó luôn tách rời, là đối lập nhau.
“Dù sao thì người đầu tiên nghi ngờ cô ấy là anh,” Kim Húc cố tình làm ra dáng vẻ không sao cả, nói, “Về sau, mỗi lần nhớ tới, em có thể oán anh là máu lạnh.”
Thượng Dương: “……”
Cuối cùng, anh chỉ biết nặng nề thở dài.
“Anh cảm thấy, tổ chuyên an điều tra đã phát hiện ra cái gì?” Anh hỏi Kim Húc.

“Đoán không được thì không nên đoán mò.” Kim Húc đưa ly trà la hán quả cho anh, hỏi, “Cổ họng đã khá hơn chút nào không?”
Thượng Dương khụ một tiếng, nói: “Khá hơn nhiều rồi.”
Anh lại lấy máy tính bảng ra, chuẩn bị xem lại video của “Điềm Nhạc Điềm” một lát.
Kim Húc kéo máy tính bảng lại gần, cùng xem với anh.
Ngày hôm qua, hai người bọn họ đã cùng nhau xem qua một lần, tối hôm qua Thượng Dương còn xem lại một hai cái, năng lực nắm giữ thông tin cùng trí nhớ của hai người đều không tệ, kí ức đối với video của Nhạc Hiểu Văn hãy còn rất mới, bởi vậy chỉ lựa chọn xem những đạn mạc trọng điểm cùng với khu vực bình luận.
Bản thân của Nhạc Hiểu Văn còn rất trẻ tuổi, lại rất biết thuận theo làn gió điểm nóng trên internet.
Fan xem video của cô ta cũng còn rất trẻ, chuyện gì cũng dám nói nên có không ít đạn mạc cùng bình luận thú vị
Chậm rãi, hai người đồng thời phát hiện ra một chuyện.
“Xuân Mai là ai?” Kim Húc hỏi.
“Để em tìm xem.” Thượng Dương nói.
Tần suất nhắc đến cái tên “Xuân Mai” này trong đạn mạc cùng khu bình luận cũng không thể coi là quá cao, trong số hàng nghìn bình luận cùng đạn mạc trong mỗi kỳ đăng video thì chỉ có mấy cái là nhắc tới cái tên này.
Trong video trang điểm có đạn mạc: Xuân Mai còn đẩy cao giá trị nhan sắc hơn thế này.
Vlog Cùng khuê mật đi chơi, trong đó có: Cô đã quên Xuân Mai bên hồ Đại Minh rồi sao?
Số lượng tuy không nhiều lắm, nhưng đều rất gai mắt a
Thượng Dương tìm kiếm một lúc, nói: “Cũng là một nữ võng hồng làm video về làm đẹp.”
Anh tìm được trang chủ up video về làm đẹp của vị này rồi đưa cho Kim Húc xem, nick name của vị này là “Mùa xuân của Nicole”, lúc ban đầu, các fan gọi cô ấy là “Xuân muội”, sau này lại bị fan gọi đùa, kêu thành “Xuân Mai”.
“Mùa xuân của Nicole” có 360 vạn fan, mỗi video đăng lên có ít nhất hơn mười vạn lượt xem, hơn trăm vạn cũng không ít.
Mà “Điềm Nhạc Điềm” có 120 vạn fan, phần lớn video đăng lên đều là mười mấy đến hai mươi vạn lượt xem, các video phổ biến riêng lẻ có thể có từ bốn năm chục vạn lượt xem.
Hai người đều là UP chủ (*) hàng đầu trong lĩnh vực làm đẹp, cho nên số lượng fan có trình độ trùng lặp nhất định.

Nhưng trong video riêng của cô ta lại có người gọi “Xuân Mai”, cũng không biết là có mục đích gì.
(*) Up chủ (tiếng Nhật: Up主/アップ ぬ し) là một thuật ngữ internet có nguồn gốc từ Nhật Bản, dùng để chỉ những người tải lên video, âm thanh hoặc các tài nguyên khác trên các trang video, trang tài nguyên, v.v.
“Võng hồng tên Xuân Mai này, trước kia từng là khuê mật của Nhạc Hiểu Văn.” Thượng Dương xem lướt qua các bài đăng bát quái, liên tưởng đến phân tích của Kim Húc đối với vlog Nhạc Hiểu Văn và các khuê mật cùng nhau đi chơi cuối tuần, đã xem ngày hôm qua, nói, “Những võng hồng này đại khái đều là tỷ muội plastic đi.”
Anh đọc nhanh như gió các bài đăng, cùng các tin tức, đại khái là: “Quan hệ trước kia của hai người rất tốt…… Còn từng xuất hiện trong vlog của nhau…… Cùng nhau bán cơ…… Sau đó, liền không có sau đó nữa.”
Kim Húc: “? Cái gì gọi là bán cơ (*)?”
(*) Một kiểu tạo hint cp nữ-nữ
Thượng Dương nói: “Ý nghĩ không khác lắm với thẳng nam bán hủ (*).”
(*) một kiểu tạo hind cp nam nam
“Đã hiểu.” Kim Húc lại hỏi, “Hai người bọn họ tại sao lại tan vỡ?”
Thượng Dương nhanh chóng tìm tin bát quái, nói: “Chưa nói, đầu năm trước là cùng nhau xuất hiện một lần cuối cùng, sau đó liền bỗng nhiên không lui tới nữa.

Làm sao vậy? Anh nghi ngờ võng hồng này có quan hệ với vụ án sao?”
Kim Húc nói: “Hẳn là không quan hệ.


Cư dân mạng đều biết quan hệ của hai cô gái này rất tốt rồi lại bất hòa, tổ chuyên án sẽ không có khả năng không tra ra, nếu là có điểm đáng ngờ, thì hiện tại sẽ không tới lượt anh hoài nghi…… Cho dù là chuyện của Phàn Tinh, anh cũng không nhất định là người đầu tiên nghi ngờ cô ấy, tổ chuyên án nhất định là có cao nhân.”
Bất quá, hắn lại nói: “Anh không phải cảm thấy võng hồng này có điểm đáng ngờ, mà là cảm thấy làn đạn mạc này rất kỳ quái.”
Thượng Dương nói: “Anh không chơi trò chơi, cũng không xem video ngắn, lại rất ít dùng mạng xã hội như Weibo, nên có thể là không biết, loại KY này trên mạng rất nhiều a.”
Kim Húc: “? Cái gì là KY?”
“Chính là loại người không có mắt nhìn, chẳng phân biệt hoàn cảnh mà nói ra những câu không thích hợp.

Ví dụ như nói……” Thượng Dương nghĩ nghĩ, nói, “Khi bình luận một quyển tiểu thuyết trinh thám, có người nhảy ra nói, tôi cảm thấy một quyển trinh thám khác hay hơn, đây là KY.

Tuy rằng người bình thường đều rất ghét loại bình luận này, nhưng kiểu bình luận này vẫn sẽ xuất hiện.

Giống như trong video của Nhạc Hiểu Văn, có người nhắc tới một blogger làm đẹp khác cũng rất bình thường a.

Trên mạng ảo, kiểu người nào cũng có, có rất nhiều người cho là bọn họ tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, chỉ đơn thuần không biết phép lịch sự mà thôi.”
“Thì ra cái này gọi là KY à, tin tức trên APP cũng có rất nhiều.” Kim Húc biết thêm một số kiến thức vô dụng, tiếp tục nói, “Em có chú ý không? Trong video mỗi một kỳ Nhạc Hiểu Văn đăng lên, đều sẽ có người nhắc đến Xuân Mai, là mỗi một kỳ đấy.”
Thượng Dương giật mình nói: “Cho nên ngày hôm qua, anh đã chú ý tới những đạn mạc này sao?”
Điều này chứng minh, năng lực điều tra, phân tích nghiệp vụ làm công an của anh, thật sự là kém một mảng lớn a!
Kim Húc đắm chìm trong suy tư, nói: “Nếu quan hệ của cô ta với Xuân Mai còn tốt, nói về Xuân Mai như vậy cũng hợp lý thôi.

Chính là, một năm rưỡi trước, hai người họ đã tan trong không vui, có ngẫu nhiên KY một chút cũng không sao, thế nhưng, tại sao mỗi một kỳ đều có?”
Thượng Dương nghĩ thầm, tôi không ganh tỵ đâu, nhưng lại có chút chua chua, nói: “Này…… Anh là cảm thấy có người đang cố ý dẫn chiến trong đạn mạc sao? Chính là, em thấy hình như cũng không gây ra tranh cãi gì mà.”
Anh kéo động màn hình, tìm được đạn mạc nhắc đến “Xuân Mai’’ trong video kia, trước sau lại có mấy đạn mạc kiểu như “Đừng nhắc đến người khác” linh tinh của các fan khác gửi lên, cơn phong ba nho nhỏ này rất nhanh liền qua đi, không có cãi nhau, thậm chí còn không tính là phong ba nữa.
“Không có cãi nhau không phải là không có ảnh hưởng.” Kim Húc nói, “Nhạc Hiểu Văn nhìn thấy đạn mạc này, cô ta sẽ nghĩ như thế nào?”
Thượng Dương nói: “Sẽ tức giận đi?”
Kim Húc cân nhắc một lát, nói: “Đừng thảo luận, em trực tiếp hỏi đồng nghiệp phá án kia, kết quả điều tra liên quan đến Xuân Mai có phát hiện gì không? Em cũng đã kết nối với tổ chuyên án rồi, hỏi một chút về cái này cũng không tính là vi phạm quy định.”
Thượng Dương không thể đuổi kịp suy nghĩ của hắn, cũng không hiểu rốt cuộc là hắn đang muốn biết cái gì, hắn nói không nghi ngờ võng hồng “Mùa xuân của Nicole”, lại cảm thấy đạn mạc nhắc về cô ấy có điểm khả nghi.
Mỗi khi cùng người này phá án, luôn làm cho Thượng Dương hoài nghi chính mình thật ra là một tên ngốc a.
Thượng Dương nói: “Cho nên, cuối cùng là phải hỏi cái gì? Cũng phải cung cấp một phương hướng cho em chứ? Em không thể vừa mở miệng liền hỏi người ta toàn bộ tài liệu a.

Hơn nữa thời gian cũng không kịp nha, 10 giờ liền phải mở họp rồi.”
Kim Húc vừa mới nhíu mày, Thượng Dương lập tức nói: “Lại dùng ánh mắt như nhìn đồ ngốc mà nhìn em nữa, thì em đánh chết anh.”
Kim Húc: “……”
“Được rồi,” Thượng Dương uống một hớp lớn trà la hán quả, hậm hực lấy lại điện thoại, nói, “Em gọi điện thoại, anh tự hỏi đi.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi