KINH VÂN

Vân Lạc lo lắng suốt mấy tháng, không nghĩ ra cách gì, tính thời gian Kinh Vân mang thai đã tám tháng, không báo tin cho Lạc Cách được, không vào thăm Kinh Vân được, mấy lần bị đánh ngất trước cửa Đông các nàng cũng thôi không qua đó nữa, về cung tìm cách, nhưng tính đi tính lại, vẫn không đối phó được với thái hậu. Cầm chặt còi nhỏ bằng bạc trong tay, năm ngón tay nắm còi chặt tới mức đỏ ửng. Nàng chỉ còn một cách, cứu viện duy nhất, nhưng mà… thập tam hoàng tử, an nguy của y nghiêm trọng, nàng kiên định đưa còi lên miệng thổi. Còi bạc không phát ra tiếng, nhưng vài khắc sau, một bóng đen nhảy vào phòng Lạc Vân.

Nhét thư Lạc Vân viết gửi cho Lạc Cách vào trong tay áo, hắc y nam từ nhìn Lạc vân cười tà tà:

“ Nương tử, ta đi”

Lạc Vân chán nản vẫy tay ý bảo y mau biến đi, không phải bất đắc dĩ, nàng tuyệt đối không nhờ y mang thư cho Lạc Cách.

————-

Tiếu Vận cẩn trọng đỡ Kinh Vân bước chầm chậm ra bàn đá trước phòng, nhẹ nhàng đặt y ngồi xuống, còn mình ngồi sang ghế đối diện, bắt mạch cho y. Từ sau buổi sáng hứng thú nhất thời tời Đông các, bắt mạch cho Kinh Vân, biết được bí mật kinh thiên động địa kia, Tiếu Vận về nhà ngơ ngẩn một ngày, uống hết hai vò rượu quý của sư phụ. Ngày hôm sau, tới thái y viện trộm dược, sắc thuốc, mang tới đặt mạnh trước mặt Kinh Vân. Thập tam hoàng tử ngẩng lên nhìn y. Sau khi bắt mạch, Lạc Cách hoảng hốt, chạy biến, hôm sau cũng không có tin tức, khiến Kinh Vân nghĩ y bị dọa sợ, y còn lo Tiếu Vận nói chuyện này ra, y sẽ bị bắt giết ngay. Nhưng nghe ngóng cả ngày cũng không thấy động tĩnh gì, Kinh Vân tạm yên tâm, Tiếu Vận là kẻ có tài lại tâm tính tốt không bán đứng y. Nên thấy y xuất hiện ở đây, đặt bát thuốc xuống trước mặt, Kinh Vân hơi kinh ngạc.

“ Thuốc an thai” Tiếu Vận thanh nhã ngồi xuống rồi kéo tay Kinh Vân đặt trên bàn bắt mạch.

“ Lục phủ ngũ tạng bị tổn thương rất nhiều, mấy tháng nay dinh dưỡng thiếu trầm trọng, sức khỏe suy kiệt”

“Ừm” Kinh Vân không bất ngờ với điều này.

“ Ngươi đã đắc tội gì với thái hậu vậy?” Tiếu Vận quan tâm.

“ Sự tồn tại của ta đã là tội lỗi. A” Kinh Vân hờ hững nói chuyện xưa. Lần đầu tiên gặp Tiếu Vận vì tức giận y, Kinh Vân đồng thời cũng buông lỏng bức tường phòng vệ với y nên đối với y cũng thoải mái hơn với người khác. Cũng có lẽ do tâm thanh thản nên kết bạn cũng dễ hơn, nên y nói chuyện,tiếp xúc với Tiếu Vận rất tự nhiên, không còn sự e sợ người lạ, e sợ tiếp xúc của thập tam hoàng tử Kinh Vân trước đây. Đang nói, y bỗng cảm thấy một cơn đau dữ dội, ôm bụng, người y run lên, khuôn mặt xiêu vẹo vì đau đớn. Tiếu Vận vội tới bắt mạch cho y.

“ Thai khí biến động mạnh, Kinh Vân ta đưa ngươi vào nghỉ, rồi tới thái y viện lấy thuốc” Vội vàng đỡ Kinh Vân đứng lên liền thấy Lạc Cách đang đứng trước cửa cung, mặt xám xịt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi