KỴ SĨ, ÁC LONG LẠI BẮT CÔNG CHÚA RỒI

Tammy bật cười: “Đây là tên tôi tự mình nghĩ ra, cảm thấy rất êm tai. Anh trai cô cũng tên này sao, xem ra tên này thực sự rất hay.”

Tammy nói: “Nhưng cô thật sự là công chúa nước Phổ sao? Cô đẹp hơn công chúa nước Tây Lan nhiều lắm!”

“Cái gì?”

Tammy gãi đầu: “Có người nói với tôi, công chúa nước Tây Lan trông đẹp hơn.”

Arisha cười nói: “Có thể người đó thích công chúa nước Tây Lan.”

“Không thể nào!!” Tammy lớn tiếng phủ nhận: “Lần trước tôi đi bắt công chúa hắn còn giúp tôi mà, hơn nữa về sau tuy rằng hắn cứu công chúa nhưng rõ ràng… rõ ràng không phải hắn thích cô ta!!”

“Ngươi nói là… hắn giúp ngươi đi bắt công chúa, sau đó lại cứu công chúa mà ngươi đã bắt?” Biểu tình của Arisha bỗng trở nên hết sức kỳ lạ.

“Sao vậy?”

Arisha ấp úng nói: “Vậy ngươi có biết… sau khi công chúa nước Tây Lan bị bắt đi, quốc vương từng chiếu cáo thiên hạ… Nếu ai có thể cứu nàng… thì…”

Tammy không nhúc nhích nhìn Arisha: “… Thì sao?”

Arisha liếm môi một cái, tiếp tục nói: “Thì… thì gả công chúa cho hắn.”

Tammy ngẩn người.

Qua một lúc lâu, Arisha nghe thấy ác long dùng giọng buồn bực hỏi nàng: “Arisha… Cô nói xem hắn có cưới công chúa không?”

Arisha đột nhiên cảm thấy con rồng trước mặt này thật là ngốc, nàng có chút không đành lòng: “Cưới công chúa… chính là mục đích ban đầu của hắn…”

Xem ra… Là người đó cố ý tiếp cận ác long, sau đó trợ giúp ác long đi bắt công chúa, cuối cùng lại cố tình cứu công chúa. Con rồng ngốc này, có lẽ bây giờ vẫn còn coi người đó là bạn…

Vành mắt Tammy hơi đỏ, nhưng vẫn như con vịt chết mạnh miệng phủ nhận: “… Không thể nào.”

“Ngươi thật giống anh trai ta… Anh trai ta lúc đó cũng không tin con ác long kia là đồ khốn… Cuối cùng bị con ác long kia lừa dối tàn nhẫn… Anh trai ta cũng không trở về nữa.”

“Hi Lạc không phải người như vậy.” Tammy nói: “Hi Lạc sẽ không lừa tôi.”

Arisha bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Tammy, dưới ánh trăng, Tammy có thể nhìn thấy ánh mắt hốt hoảng của nàng.

Giọng nàng run nhè nhẹ.

“Con ác long lừa dối anh trai ta, nó cũng tên là Hi Lạc.”

Trong đầu Tammy như nổ tung.

Tộc trưởng ở đảo Nam đã nói.

“Nếu như ác long muốn vĩnh viễn biến thành người thì cần phải tìm một người làm vật thay thế. Nói như vậy, ác long biến thành người, người thì biến thành ác long.”

Cậu chắc chắn mình đã từng là người.

Mà Hi Lạc, hắn biết ác long bay như thế nào, phun lửa ra sao, hắn còn biết mắt và sau gáy là điểm trí mạng của ác long.

Hắn biết tất cả những gì mà ác long nên biết, con người làm sao có thể biết những điều đó.

“Arisha…” Tammy khàn giọng: “Anh trai cô… lòng bàn chân… có phải có một nốt ruồi?”

Arisha sững sờ gật đầu.

Tammy ôm nàng vào ngực.

Vành mắt Arisha bỗng nhiên đỏ hoe: “… Anh trai, anh…”

Tammy tăng tốc đưa Arisha đến hang động đã được thu dọn. Sau đó cậu cắn răng nghiến lợi nói: “Anh nhất định phải tìm Hi Lạc tính sổ!”

Arisha nhắc nhở cậu: “Hắn bây giờ, chắc là đã cưới công chúa ở vương cung Tây Lan.”

Tammy nghiến răng càng rõ hơn, cậu tức giận mắng một tiếng: “Đại ác long!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi