LÀ CHƯỞNG MÔN CỦA MÔN PHÁI TOÀN MỸ NHÂN


Sa mạc, Toái Ngọc Cung.
Thị nữ bên trái da thịt trắng như tuyết, lúc khom lưng quét tước, đường cong mềm mại của cơ thể nhìn thấy không sót một thứ gì, phần ngực lộ ra một mảng trắng muốt cũng hấp dẫn tầm mắt người nhìn, cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp của nàng, khí chất xuất chúng khiến người ngoài tránh không được cảm thán một câu "Phung phí của trời", mỹ nhân bực này lại đi làm công việc hạ đẳng như quét dọn, nữ tử bên phải đang gấp chăn càng là trời cho một khuôn mặt đa tình, đôi mắt đào hoa đong đầy tình cảm, khó nói nên lời, ánh mắt như cái câu, rất dễ khiến người khác đắm chìm vào đó.
Còn người lau cửa sổ, lau bàn, thậm chí cả thị nữ đợi hầu bên ngoài cửa, ai nấy cũng được coi là đẹp đẽ vô ngần.
Mà bây giờ, trái tim của họ hầu hết đều rơi trên người vị nam tử trẻ tuổi đang ngồi trong phòng kia.

Chỉ cần nam tử phân phó, bọn họ sẽ chẳng do dự gì đi chấp hành.
Cái tổ ấm cúng như vậy, đừng nói là nam tử thế gian, cho dù là nữ tử, ngăn cản được cũng chẳng có mấy người.
Nhưng mà trong mắt nam tử trẻ tuổi kia, ánh mắt những nữ tử này nhìn y như khiến y rét lạnh toàn thân.

Chỉ vì y giấu mình nhiều năm, đã học được cách không để lộ vui buồn ra ngoài mới có thể duy trì tư thái trấn định.
"Các ngươi lui xuống đi." Nam tử lãnh đạm sai bảo.
"Rõ, cung chủ." Các thị nữ không cam lòng nhìn nam tử một cái, trong lòng cũng biết chỉ đành vậy.
Hôm nay không thể câu dẫn được cung chủ, đúng là đáng tiếc!
Đợi những thị nữ này chỉnh tề đi ra ngoài, trong phòng vẫn còn phảng phất mùi thơm trên người họ.
Nam tử khẽ chau mày, phất tay hai cái, cửa sổ vốn đang đóng gặp phải nội lực, toàn bộ đều mở ra, ngay cả hương thơm như có như không lẫn vào trong không khí cũng bay bằng sạch.
"Trước là rơi xuống nước, hôm nay là Thôi Tình hương, các nàng sao vẫn chưa chết tâm? Tiếc là nghi thức tiếp nhận chức vụ cung chủ tân nhiệm còn phải đợi thêm hai hôm!" Nam tử, cũng chính là cung chủ sắp nhận chức của Toái Ngọc Cung Khúc Cửu Nhất ngã ra giường, dùng tay che đi khuôn mặt kích động của mình.
Nếu lúc này có thể ca vang một bài ca, Khúc Cửu Nhất nhất định sẽ hát vang một đoạn "Ta thừa nhận đều là họa của đực rựa!"
Đúng vậy, đực rựa.
Ài, chuyện này phải kể từ đầu.
Kiếp trước y chẳng tạo nghiệt, mặc dù cũng chẳng thể gọi là cao giàu đẹp trai nhưng cũng là khá giả bình yên, ai ngờ được ngủ một giấc thì xuyên luôn, vừa xuyên qua là rơi vào thế giới võ hiệp.

Là một thanh niên của nhà Hoa*, trong lòng ai mà không có giấc mơ võ hiệp? Ai không muốn võ nghệ cao cường, hành hiệp trượng nghĩa đi khắp thiên hạ?

*Ở đây là tiếng lóng mạng của dân bên bển, tui để nhà Hoa là nước Trung Quốc cho các bạn dễ hiểu ha.
Vừa chui ra khỏi bụng mẹ, lúc biết bản thân đã tới thế giới võ hiệp, Khúc Cửu Nhất phải nói là rất vui mừng.
Kết quả là vui chưa được hai hôm, tâm trạng kích động của Khúc Cửu Nhất như ánh mặt trời hóa thành bong bóng, kể cả có là cầu vồng cũng vỡ tan tành.
Nơi y xuyên tới, được xưng là thánh địa võ lâm, trong môn phái võ lâm, cũng là thế lực đẳng cấp số một số hai, được xưng là Toái Ngọc Cung.

Cung chủ Toái Ngọc Cung Khúc Thu Thủy còn có võ công kiệt xuất thiên hạ, minh chủ võ lâm còn là bại tướng dưới tay của bà ấy.
Mà Khúc Cửu Nhất thân là con trai của bà, đây rõ ràng là kịch bản ngậm thìa vàng con nhà võ đời hai.
Nhưng mà, cứ phải có hai chữ nhưng mà!
Toái Ngọc Cung này, cũng giống như cái gì Thần Thủy Cung rồi là Di Hoa Cung trong mấy quyển truyện võ hiệp, chỉ thu nữ đệ tử, võ công trước giờ chỉ truyền nữ không truyền nam.
Ơ mà không phải nói trong Toái Ngọc Cung không có nam nhân, cho dù là thế giới võ hiệp, muốn sinh em bé cũng phải nam nữ kết hợp mà đúng không? Do đó, trong Toái Ngọc Cung này có nam nhân, chỉ là những nam nhân này chẳng được học bản lĩnh gì mà là cầm kỳ thi họa.

Còn Toái Ngọc Cung trước giờ cũng chỉ trông mong mấy nam nhân này có thể phát huy truyền thừa, tác dụng duy nhất của họ chính là đợi tròn mười tám tuổi thì lôi ra lai giống.
Cũng chính là, làm ngựa giống!
Ở mặt thu đệ tử, Toái Ngọc Cung có thể nói là tự cung tự cấp.

Các nàng tuy rằng cũng sẽ thu nhận một vài đứa bé ở bên ngoài làm đệ tử nhưng tư chất của những đứa bé bên ngoài có hạn, chưa chắc đã có thể học được võ công thượng đẳng.

Còn các nàng mỗi năm đều chọn ra những nữ đệ tử xuất sắc và một vài nam nhân có tướng mạo xương cốt khá ổn để kết hợp, tỷ lệ đứa bé sinh ra là nhân tài cao hơn nhiều.
Đương nhiên rồi, những nữ đệ tử này sau khi mang nặng đẻ đau mười tháng rồi, nếu sinh được bé gái, đương nhiên là đệ tử đời sau của Toái Ngọc Cung.

Nếu là con trai, lại tiếp tục con đường cũ của đời cha, được nuôi lớn rồi đi lên con đường tạo em bé.
Đợi tới khi những nam tử này tròn bốn mươi, hoặc là ở lại dạy dỗ lứa nam tử kế tiếp, hoặc là nhận một ít tiền rồi rời khỏi Toái Ngọc Cung.

Khúc Cửu Nhất còn thảm hơn một chút, bởi vì mẹ y là cung chủ Khúc Thu Thủy, nòi giống của cung chủ không thể rời khỏi Toái Ngọc Cung, y chỉ có thể ở trong Toái Ngọc Cung cả đời.
Thậm chí, bởi vì Khúc Thu Thủy này còn là trưởng môn có tư chất cao nhất, tướng mạo đẹp nhất trong gần ba trăm năm Toái Ngọc Cung lập phái, mà bà chỉ sinh ra một mình Khúc Cửu Nhất cho nên ngay sau khi Khúc Cửu Nhất vừa ra đời, vô số nữ đệ tử trong Toái Ngọc Cung đã bắt đầu đợi Khúc Cửu Nhất trưởng thành.
Con trai của cung chủ, tư nhất xương cốt chắc chắn rất xuất sắc.
Đã vậy mà không ngủ một chút, sinh ra vài bé gái có tư chất ưu việt thì há chẳng phải là phí của trời à?
Khúc Cửu Nhất nếu đã không biết chuyện thì cũng đành nhưng y lại có ký ức xuyên qua.
Từ lúc y có thể mở mắt, y đã thấy vô số nữ sắc lang vây lấy y, nhìn chằm chằm y.

Đợi y lớn hơn một chút, vẫn có vô số nữ đệ tử trẻ tuổi to gan ra tay với y, tranh nhau ghen bóng gió!
Đây quả thực là khủng bố!
Cho dù có là con trai của cung chủ, y cũng vẫn là một nam tử, dành cho y chỉ có hai con đường, hoặc là lai giống hoặc là chết!
Khúc Cửu Nhất thực sự không muốn nhớ lại xem bản thân rốt cuộc đã sống sót như nào.
Y từng thử hủy mặt mình nhưng chẳng có tác dụng, các nàng biết rõ Khúc Cửu Nhất lớn lên rất đẹp là được.
Y cũng từng thử bỏ chạy nhưng Toái Ngọc Cung xây trên ốc đảo sa mạc, chạy ra ngoài cũng chỉ có cái chết.
Y cũng từng thử đi hợp tác với các nam nhân trong cung nhưng bọn họ vốn dĩ đã cảm thấy nơi đây là thiên đường của nhân gian, khịt mũi coi thường suy nghĩ của Khúc Cửu Nhất.
Khúc Cửu Nhất tuyệt vọng rồi.
Y vốn có thiện cảm với những chị gái xinh đẹp này, nhiều mỹ nhân vây quanh y, lại dịu dàng bảo vệ y, ai có thể kháng lại được? Nhưng vừa nghĩ tới các nàng đều muốn ngủ với mình, Khúc Cửu Nhất đã hoàn toàn không dám lộ ra chút ý nghĩ nho nhỏ nào.
Đợi tới khi y mười lăm, cơ thể thành thục hơn trước, chuyện y lo lắng mỗi ngày là bản thân có bị nữ đệ tử gan to bằng trời nào bắt cóc về ngủ hay không?
Ài, chuyện lúc trước nghĩ lại thấy hãi.
Bây giờ, Khúc Cửu Nhất đã hoàn toàn không "xúc động" vì bất cứu lý do nào rồi.
He he, hiện tại cho dù Đường Tam Tạng có xuyên tới so định lực với y cũng chỉ có thể quỳ xuống gọi cha ơi.

Khúc Cửu Nhất từ nhỏ đã bắt đầu chuẩn bị, lúc còn tập nói ya ya đã bắt đầu lén học võ công tâm pháp của Toái Ngọc Cung.

Hẳn là con trai của Khúc Thu Thủy, y đã kế thừa được thiên phú học võ công của mẫu thân, lúc năm tuổi, Khúc Cửu Nhất đã có thể luyện ra được một tia nội lực rồi.

Lúc mười tuổi, y đã có thể so cao hơn với những đệ tử nội môn của Toái Ngọc Cung rồi.
Tới năm mười lăm tuổi, lúc Khúc Thu Thủy để lại một phong thư rời cung, hoàn toàn quên mất bản thân còn một đứa con trai như y, Khúc Cửu Nhất đã có thực lực đẳng cấp trong đám đệ tử trẻ tuổi của Toái Ngọc Cung rồi.
Do Khúc Thu Thủy lặn mất tăm mất tích, tả hữu hộ pháp bên trong Toái Ngọc cung vì tranh giành chức vị cung chủ mà náo loạn hết ba năm, Khúc Cửu Nhất nhân cơ hội đục nước béo cò, lại thêm vào sự hiểu biết với tra mẹ Khúc Thu Thủy, thành công trộm được bí mật chưa được tiết lộ của cung chủ trong Toái Ngọc Cung 《Thiên Ngọc bảo điển》, tăng tốc tu hành.
Một tháng trước, do Khúc Cửu Nhất một hơi đánh bại hết tả hữu hộ pháp, hơn nữa còn hấp thụ nội lực của tả hữu hộ pháp cho mình dùng, khắp Toái Ngọc Cung không ai địch lại nổi, thành công cướp được chức vụ cung chủ của Toái Ngọc Cung, còn trở thành vị cung chủ là nam đầu tiên của Toái Ngọc Cung từ khi lập phái!
Hai ngày sau, còn là sinh nhật mười tám tuổi của Khúc Cửu Nhất, đồng thời cũng là lễ tiếp nhận chức vị cung chủ của Toái Ngọc Cung.
Đệ tử trên dưới Toái Ngọc Cung đều biết, một khi Khúc Cửu Nhất chính thức trở thành cung chủ sẽ chẳng còn là nhân vật bọn họ có thể bất kính được.

Vậy nên trong hai ngày này, vì để cung chủ có thể "nhìn trúng mình", ngủ với mình một đêm, nữ tử trên 14 dưới 16 trong cung, ai nấy đều dốc hết sức lực, các chiêu trò màu mè hoa lá hẹ đều lôi ra chỉ để khiến Khúc Cửu Nhất động tình.
Tiếc thay, bọn họ đều thất bại quay về.
Khúc Cửu Nhất không nói ra miệng nhưng trong lòng lại có chút đắc ý.
Cho dù là tất cả nữ nhân ở Toái Ngọc Cung đều nhào vào y, y cũng có cách thuận lợi chạy trốn.

Y xuyên về từng ấy năm, hạ luyện tam cửu đông luyện tam phục*, không phải là vì để bảo vệ sự trong sạch của bản thân sao?
*Ý chỉ những ngày nóng nhất của mùa hạ và những ngày lạnh nhất của mùa đông cũng không từ bỏ việc tập luyện.
Trong Toái Ngọc Cung này, sự trong sạch của nam tử so với sự trong sạch của nữ tử còn đáng tiền hơn nhiều!
Đợi tới khi mùi thơm trong phòng bay hết, Khúc Cửu Nhất lại khóa chặt cửa sổ, lúc này mới yên tâm đi ngủ.
Khoảng nửa đêm.
Cửa sổ bị kéo đẩy kêu vang.
Nhưng chẳng hề động đậy.
"Tiếng này? Cung chủ vậy mà dùng khóa huyền thiết để khóa cửa sổ?"
"Chỉ còn hai ngày thôi, lẽ nào chúng ta thực sự không ngủ được với cung chủ sao?"
"Cung chủ chưa tròn mười tám đã có tu vi võ công như vậy, nếu có thể sinh vài đứa con với ngài, nói không chừng ta là nương của đời cung chủ tiếp theo đấy!"

"Xem ra, chỉ có thể dùng trí rồi."
Sáng sớm cùng ngày.
Khúc Cửu Nhất vươn vai, nhìn cái khóa không bị hư hỏng, trên mặt nhịn không nổi lộ ra nụ cười.
Ừm, lại là một ngày tốt lành hen.
Để y nhìn xem nào, hôm này ở ngoài cửa là vị nữ đệ tử nào đây?
Khúc Cửu Nhất chậm rãi mặc y phục, diệt sạch các khả năng bất cứ ai tới chấm mút xà xẻo mình, sau mới tháo chiếc khóa từ cửa sổ xuống, vòng quanh eo.
Những chiếc khóa này rất mảnh, thắt ở phần eo không khác gì với dây buộc bình thường, vậy mà nằm trong tay Khúc Cửu Nhất càng là binh đao lợi hại nhất thiên hạ.
Cạch cạch hai tiếng cửa được mở ra.
Quả không ngoài dự đoán, bên ngoài cửa đứng đầy một nhóm mỹ nhân, các vẻ đẹp, nở bừng như hoa mùa xuân, đua nhau khoe sắc, mỗi người một vẻ.
Chỉ là dưới quầng mắt của các nàng có một màu đen nhàn nhạt.
Ài, cái thể giới này cũng chẳng có thứ đồ che khuyết điểm, quầng mắt đen không giấu được đâu.

Chắc là lại chiến đấu với cái khóa cả một đêm rồi.
Xem ra lại là một ngày tốt lành.
Khúc Cửu Nhất vui vẻ nghĩ.
Đáng tiếc, hôm nay những mỹ nhân này đều có sự chuẩn bị mới tới.
Nếu các nàng đã không có cách đánh vỡ sự phòng ngự của cung chủ, vậy chỉ có thể đổi một cách khác thôi.
Mỹ nhân cao cao đứng đầu chậm rãi đi lên, đi về phía Khúc Cửu Nhất rồi khoan thai hành lễ, khí định thần nhàn, "Cung chủ có việc cần bẩm."
Nữ tử này là đại đệ tử đời trẻ nhất của Toái Ngọc Cung Tuyết Tiêu Tiêu, nếu không phải Khúc Cửu Nhất chém ngang một đường xuất thế tranh chức vị cung chủ này, nàng ta chắc hẳn cũng có sức tranh một hơi.
Chỉ là đồng thời, nàng ta cũng rất thức thời, sau khi bại bởi Khúc Cửu Nhất thì dứt khoát lùi về nhận Khúc Cửu Nhất làm chủ.

Nếu như đối phương không muốn ngủ với mình, thực ra Khúc Cửu Nhất khá có thiện cảm với nàng.
"Nói đi" Khúc Cửu Nhất ít nhiều cũng phải nể mặt.
"Cung quy từ xưa tới giờ của Toái Ngọc Cung chúng ta" Tuyết Tiêu Tiêu lật quyển cung quy dày ra, lật tới một đoạn ở giữa, chỉ tay lên, "Điều số 491, trước khi tròn mười tám tuổi, cung chủ Toái Ngọc Cung bắt buộc phải mang thai con nối dõi, vẫn mong cung chủ tuân theo cung quy, sinh ra thiếu cung chủ cho Toái Ngọc Cung chúng ta!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi