LÀ SẾP LỪA EM


Tính tình hiền lành và nhiệt tình của Bình Nhi đôi lúc khiến cô gặp rắc rối. Buổi chiều khi tan làm, Tần Tiếu vào phòng nói với cô: "Chị ơi, bên Phòng kinh doanh nhờ em đưa cái này cho sếp Lý."

Bình Nhi nhìn Tần Tiếu khó hiểu: "Ừm, em đưa đi, nói với chị làm gì."

Tần Tiếu lắp bắp: "Em... Em... Sợ sếp Lý."

Bình Nhi bật cười, cầm mấy tờ giấy trên tay Tần Tiếu đọc. Là đề xuất xin khách hàng từ Phòng kinh doanh khu vực phía Tây và phía Đông. Cô đồng ý thay Tần Tiếu mang vào cho Lý Lập Thành. Phía Tây và phía Đông là hai bộ phận kinh doanh chiếm thị phần lớn của công ty, nắm giữ hầu hết các khách hàng lớn mang lại lợi nhuận cao.


Lý Lập Thành xem lướt qua, lông mày nhíu chặt. Bình Nhi nói: "Theo yêu cầu của công ty thì các khách hàng lớn mới được khai thác cần phải báo cáo với trụ sở chính để phê duyệt các chính sách ưu đãi. Giám đốc của hai bộ phận kinh doanh này có vẻ không hợp nhau. Trước đây, họ đã không ít lần tranh giành khách hàng."

Lý Lập Thành xem lại một lần nữa, hai đề xuất đều có chung một nhân vật, hắn hỏi Bình Nhi: "Trương Gia Ngôn là khách hàng như thế nào?"

Trong đầu cô ấn tượng mơ hồ về vị khách này: "Em nhớ năm ngoái Trương Gia Ngôn có đi du lịch chung với mọi người trong công ty, anh ấy là khách hàng thân thiết, mối quan hệ cũng đặc biệt rộng. Các ưu đãi tốt nhất anh ấy đều được nhận."

Lý Lập Thành gật đầu: "Phòng phía Tây có lẽ sẽ tốt hơn... Để tôi xem xét lại."

Buổi tối, Bình Nhi vừa về đến nhà thì nhận được điện thoại của Lãnh đạo bên phòng kinh doanh phía Tây, ông ấy hỏi cô về vấn đề phê duyệt khách hàng của Lý Lập Thành. Bình Nhi mệt mỏi nằm trên giường nói rằng chắc là khách hàng đặc biệt sẽ được phòng ông phụ trách.

Sáng hôm sau khi Bình Nhi vừa lên công ty cô đã cảm nhận được không khí bất thường, ai cũng chăm chăm nhìn cô. Tần Tiếu thấy Bình Nhi, vội vàng chạy lại: "Sếp Lý đang tìm chị kìa."


Nghe thấy Lý Lập Thành đang tìm mình, mọi người lại nhìn như vậy, Bình Nhi cảm giác sắp có chuyện chẳng lành, nhanh chóng dẹp túi xách, đi thẳng vào phòng Lý Lập Thành.

"Anh tìm em..." – Bình Nhi chưa kịp dứt lời thì Lý Lập Thành quát lớn, tiếng hắn vọng ra bên ngoài làm ai cũng giật mình.

"Em đã nói gì với phòng kinh doanh phía Tây vậy hả?"

Bình Nhi sợ tái cả mặt, giọng run lên: "Tối qua, lãnh đạo phía Tây gọi cho em hỏi về việc phê duyệt..."

Lý Lập Thành vẫn cau mày nhìn cô, không nói gì, Bình Nhi tiếp tục: "Em nói là khách hàng tiềm năng có thể được bên đó phụ trách..."

Lý Lập Thành tức giận: "Sao em không nói với anh? Ai cho em cái quyền tự ý nói lung tung như vậy. Em muốn quyết định giúp tôi hả."

Hắn nhìn Bình Nhi đang sợ hãi, hạ giọng xuống một chút: "Bên phía Tây đã liên hệ với khách hàng hết rồi."


Bình Nhi muốn tự tát cho bản thân vài cái, cô nói: "Em xin lỗi, em sai rồi. Em nghĩ thực lực bên đó sẽ...."

Lý Lập Thành biết bên phòng phía Tây có thực lực hơn, nhưng nếu hắn giao hết nguồn khách hàng tốt thì phòng phía Đông sẽ khó mà khuất phục hắn, nguồn tài nguyên tốt phải tính toán kỹ lưỡng mới giao được. Bình Nhi còn trẻ, đầu óc đơn giản, cho dù bây giờ hắn có trách móc cũng không có ý nghĩa gì.

Lý Lập Thành mặc kệ cô đứng đó, nhân viên đi vào trình hồ sơ cho hắn ký khoảng mười phút. Sau đó hắn nhìn lên Bình Nhi: "Em nói bây giờ anh phải xử lý em như nào đây."

Bình Nhi nhẹ nhàng nói: "Là lỗi của em, anh trực tiếp trừ một tháng lương em đi."

Cô đứng thẳng trước bàn làm việc của Lý Lập Thành, đầu hơi cúi xuống, hai bàn tay đan vào nhau, mặt biểu cảm lo lắng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi