Sau khi nhìn Đỗ Ngôn Tranh đi xa, Cảnh Thiên vốn đang trốn sau lưng Đế Vân Hi giống như một con cừu nhỏ sợ
hãi, ngay lập tức trở lại bình thường.
“Anh Đế, cảm ơn anh đã giúp tôi giải vây, còn khiến xe của anh bị hỏng rồi.”
“Nên làm mà.”
Cảnh Thiên nhướng mày.
Đế 1Vân Hi nhận ra lời nói của mình có thể khiến em gái thân yêu nghi ngờ, vội vàng nói: “Thấy chuyện bất bình
rút đao tương trợ, huống hồ hôm qua tôi 9còn không cẩn thận đâm hỏng xe của cô Cảnh, hôm này coi như là nhận
lỗi với cô.”
Cảnh Thiên khẽ mỉm cười, gật đầu: “Vậy thì… nếu không có3 chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây.”
“Chờ đã.” Để Vân Hi nhanh chóng gọi Cảnh Thiên lại: “Không biết tôi có vinh hạnh kết bạn Wechat với c8ô Cảnh
không?”
Nghĩ rằng chị Thanh và Đế Vân Tiêu đã thêm Wechat của cô rồi, nếu không thêm Wechat của Để Vân Hi thì không
thích hợp, nên cô gật đầu: “Được.”
Ánh mắt Để Vân Hi sáng lên rõ ràng, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, thêm Wechat của em gái. “Phải
rồi.” Nghĩ đến điều gì đó, Đế Vân Hi lấy từ trong áo ra một tấm thẻ.
“Hôm qua đã khiến cô chê cười rồi, tôi đã gửi số vàng đó vào tầm thẻ này, sau này nếu cô cần rút thì có thể lấy
vàng ra hoặc là nhận tiền mặt tương ứng theo giá thực tế lúc đó đều được.”
Hôm qua Tân Dương ngăn cản, nói với cô là không có chiếc bánh nào là từ trên trời rơi xuống cả, cho nên cô ngại
không nhận.
Hôm nay không có Tân Dương, đối với những chuyện tốt như miếng bánh từ trên trời rơi xuống này, cô thường
không từ chối. “Sao tôi có thể nhận được chứ? Anh chỉ đâm phải chiếc siêu xe Porsche của tôi mà lại đến cho tôi sáu
mươi triệu đô la Mỹ, anh như vậy tôi sẽ ngại lắm.”
Nói thì nói như vậy nhưng Cảnh Thiên vẫn cười hì hì nhận lấy mà không hề ngại tí nào.
Đôi mắt của lái xe nhà họ Chiến bên cạnh gần như sắp lồi ra.
Ngại lắm???
Tốc độ nhận thẻ của mợ chủ làm gì có liên quan đến ngại đâu?
Đệch! Mợ chủ đã nhận lấy tấm thẻ sáu mươi triệu đô la của người ta một cách nhẹ nhàng như vậy!
Anh ta… anh ta có nên nói với Giám đốc điều hành chuyện này không???
Món quà gặp mặt lần đầu cho em gái đã được em gái dễ dàng chấp nhận, vốn dĩ Đế Vân Hi đã nghĩ ra rất nhiều
cách để bắt chuyện, nhưng hiện tại không cần đến nữa rồi, đương nhiên tâm trạng rất vui. Anh ta biết ngay em gái
mình là kiểu ngoan đến mức bùng nổ mà, tốt bụng, lại không thích gây phiền phức cho người khác, tính tình đáng
yêu đến cực điểm,
Chắc chắn là cô thấy người anh trai như anh ta vận chuyển một tấn vàng không hề dễ dàng gì, cho nên mới đồng ý.
Nhìn bóng dáng Cảnh Thiên ngồi lên xe rồi đi xa, niềm tự hào trong tim Đế Vân Hi gần như tràn ra lồng ngực, cười
không ngậm mồm được. Bé Thiên Thiên nhà anh ta đúng là quá dịu dàng và dễ thương! Anh ta dám đảm bảo rằng
em gái ruột của anh ta là cô em gái đáng yêu nhất trên thế giới!
Hôm nay đã được định trước là một ngày bất ổn đới với tập đoàn AUPU của nhà họ Chiến.
Một cuộc họp hội đồng quản trị như được tổ chức theo thường lẹ, nhưng lại mây đen giăng đầy, mưa gió sắp ập đến.
Khi Chiến Lệ Xuyên chưa bị bại liệt, toàn bộ tập đoàn AUPU đều do anh kiểm soát, mặc dù ông cụ Chiến là chủ tịch hội đồng quản trị có nhiều cổ phần nhất, nhưng dù sao thì cũng đã già rồi, cho nên năm năm nay, việc vận hành cả tập đoàn AUPU đều là Chiến Lệ Xuyên đích thân làm, chủ tịch hội đồng quản trị như ông cụ chỉ quan tâm đến lợi tức.
Tuy nhiên bây giờ Chiến Lệ Xuyên đã bị liệt, ông cụ lại quản lý tập đoàn AUPU, tất cả mọi người đều kín đáo phê bình giám đốc điều hành được chọn. Hôm nay, đại đa số cổ đông thậm chí còn yêu cầu ông cụ thay đổi giám đốc điều hành.
Truyện rất hay
Truyện rất hay nhe
Nữ chính không biết sau này tác giả có để lão tàn hay không . Nhưng tập bắt gian tập này nữ chính chửi hay quá . Chửi nghe quá đã
Mấy người giàu mà ko có đạo đức thì hay xem người nghèo như trò tiêu khiển của họ, thật biến thái. Nghe tựa cứ nghĩ là truyện vui
Lại một bộ truyện đau lòng nghe song thấy Bùi ngùi quá min ơi...Hay
Chúc. Min khoẻ vui vẻ nha ️️️️️️️️️️
Truyện buồn quá.
Tim mot bo trueyn hai huoc ti di lau lam k dc cuoi roi
Hay quá trời luôn Á