“Cậu cả, mảnh đất bên thành phố J của chúng ta, hôm nay nhà họ Chiến tham dự vào, gây ảnh hưởng đến mức giá
mà chúng ta dự tính. Vì trước đó chưa 3chuẩn bị cho việc này nên bên kia thông báo với chúng ta rằng sẽ lùi thời
gian đấu thầu.”
Sau khi đưa tấm thẻ có sáu mươi triệu đô cho em1 gái, Đế Vân Hi vui vẻ trở về khách sạn thì nhận được tin Chiến
Lệ Xuyên đối đầu với mình.
Đế Vân Hi ngậm cười, sắc mặt bình thản nhẹ nhà9ng: “Bảo bên đó là không cần lùi, cứ tổ chức như bình thường
đi.”
“Nhưng… ngày kia là bắt đầu mở thầu rồi, có khả năng chúng ta không l3àm kịp bán dự án mới đâu.”
“Không cần làm bản mới, cứ dùng bản cũ đi.”
Trợ lý đặc biệt giật mình: “Nếu dùng bản dự án trước đó th8ì giá của nhà họ Chiển chắc chắn sẽ rẻ hơn chúng ta,
bọn họ có chuẩn bị từ trước rồi, hơn nữa tám phần mười là nhắm vào chúng ta.”
“Không sao, anh ta nuốt được mảnh đất đó như thế nào thì sau này tôi sẽ bắt anh ta nôn ra như thế.” Nụ cười trên
môi Để Vân Hi vẫn không thay đổi, trông rất cao thâm khó dò.
Trợ lý còn muốn nói thêm, nhưng cậu cả là tổng giám đốc quản lý tập đoàn, chủ tịch lại không để ý đến công việc
nhiều, tổng giám đốc đã nói vậy rồi thì một trợ lý như anh ta còn có thể nói gì nữa?
Tuy nhà họ Chiến không phải gia tộc ở châu Để, nhưng thực lực kinh tế mà so với nhà họ Để thì chưa dám chắc là
ai mạnh hơn. Người ta tranh mất mảnh đất mà anh muốn rồi, anh còn có thể khiến người ta nôn ra?
Cũng chẳng biết tổng giám đốc nghĩ gì nữa. Trước đây Đế Vân Hi còn nghĩ Chiến Lệ Xuyên là một nhân vật giỏi
giang, thậm chí còn có ý định kết giao, dù hai người không thể coi là bạn bè nhưng ít nhất cũng có quan hệ tốt.
Nhưng cái tên đàn ông chó má vô liêm sỉ đó đã cắp em gái anh ta đi mất rồi!
Em gái anh ta bị người ngoài bể đi từ khi còn tấm bé, không nuôi dưỡng tốt thì thôi đi, còn bắt cô làm cây rụng tiền!
Khó khăn lắm mới lớn lên thành người, còn chưa kịp hưởng thụ một ngày tuổi xuân thì đã bị ép gả vào nhà họ
Chiến để lấy may.
Để Vân Hi cảm thấy trái tim mình đang đau quặn lên.
Anh ta vừa kinh ngạc trước sự thần kỳ của máu mủ ruột rà vừa nghĩ cách làm thế nào mới có thể khiến nhà họ
Chiến chết hẳn.
Đúng lúc này một số điện thoại lạ gọi đến Đế Vân Hi bắt máy người bên kia nói thẳng: “Anh Đế tôi là Đỗ Ngôn
Tranh.”
“Anh Đỗ vẫn nghĩ tôi nên bỏ tiền ra đến chiếc Shelby của anh à?”
“Anh Để quá lời rồi, chỉ là một chiếc xe thôi mà.”
“Nhưng lại là chiếc xe mà người vợ đã khuất của anh thích.” Đỗ Ngôn Tranh đau cái chân nào, Đế Vân Hi bèn nhà
đúng cái chân ấy mà giẫm.
Đỗ Ngôn Tranh im lặng một lúc, Để Vân Hi tưởng anh ta sắp cúp máy thì Đỗ Ngôn Tranh lại lên tiếng. “Đúng vậy,
đó là chiếc xe mà người vợ đã khuất của tôi yêu quý. Cô ấy rất thích chiếc xe đó, sau khi cô ấy đi, tôi muốn giữ chiếc
xe đó ở bên cạnh mình như một vật kỷ niệm, không ngờ nó lại giống như người vợ đã khuất của tôi, bảo không còn
là không còn ngay được.”
Để Vân Hi cũng im lặng một lát rồi nhẹ nhàng lên tiếng: “Anh khiến tôi có cảm giác như mình là một tên khốn
vậy.”
“Anh không cần phải thế.”
Nghe giọng điệu nghiêm chỉnh của người kia, Đế Vân Hi suýt tức hộc máu.
Không nghe ra anh ta đang giễu cợt à? “Nghe giọng điệu của anh Đỗ thì anh và người vợ đã khuất yêu thương nhau lắm nhỉ?” “Phải, cô ấy do một tay tôi chăm sóc lớn khôn. Tôi giống như anh, cũng giống như cha cô ấy.”
Ăn mặn thế! Nuôi lớn con nhà người ta không để làm con gái mà lại đi lừa người ta làm vợ. Đế Vân Hi nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng thì lại nói: “Tình yêu này gần như là tình thân rồi nhỉ?”
Truyện rất hay
Truyện rất hay nhe
Nữ chính không biết sau này tác giả có để lão tàn hay không . Nhưng tập bắt gian tập này nữ chính chửi hay quá . Chửi nghe quá đã
Mấy người giàu mà ko có đạo đức thì hay xem người nghèo như trò tiêu khiển của họ, thật biến thái. Nghe tựa cứ nghĩ là truyện vui
Lại một bộ truyện đau lòng nghe song thấy Bùi ngùi quá min ơi...Hay
Chúc. Min khoẻ vui vẻ nha ️️️️️️️️️️
Truyện buồn quá.
Tim mot bo trueyn hai huoc ti di lau lam k dc cuoi roi
Hay quá trời luôn Á