“Xong rồi, toàn bộ thần kinh cột sống của anh đã được khai thông, nhưng vì xương ngực bị gãy mấy tháng nay, dẫn
đến cột sống xuất hiện một vài chỗ bị3 tắc nghẽn. Bây giờ tôi phải thông cho anh từ phần đầu, xem tuần hoàn trong
cơ thể anh như thế nào, nếu chỗ nào đau thì anh có thể nói với tôi.”
“Được.”
Lúc này Chiến Lệ Xuyên đã đau đến mức mồ hôi đầm đìa, mồ hôi trên lưng gần như bị gạc lau khô rồi lại chảy ra,
lau khô lại chảy9 ra. Nhưng giọng nói của Cảnh Thiên vừa dứt, Chiến Lệ Xuyên đã đau đến mức năng run cầm cập
rồi mà vẫn đáp lại không do dự.
“Cô cứ làm đi, k3hông cần lo lắng cho tôi.”
Cảnh Thiên nhìn đâm đắm vào Chiến Lệ Xuyên.
Thành thật mà nói, ngay cả những người suốt ngày bị thương mà8 cô tiếp xúc, đối mặt với cơn đau gần như có thể
nói là lột da rút gân đều sẽ kêu lên ầm ĩ.
Chiến Lệ Xuyên thực sự không giống một doanh nhân bình thường.
Ngoại trừ khi bị người khác chạm vào, rên rỉ vì động chạm đến vết thương khi nôn, còn lại toàn bộ quá trình đều
không nên một tiếng nào.
“Anh nhớ là chỗ nào đau thì nói cho tôi biết nhé.”
“Được.”
Cô đâm kim vào long huyệt của Chiến Lệ Xuyên.
Một lực mạnh từ long huyệt đi xuống, thẳng đến các dây thần kinh cổ, luồng khí này mới bắt đầu chạy, Chiến Lệ
Xuyên đã cảm thấy đau rồi, nhưng anh lại không kêu tiếng nào. Cho đến khi nguyên khí đi thẳng xuống, Cảnh
Thiên cảm thấy hơi tắc nghẽn, lúc này mới thắc mắc nhìn Chiến Lệ Xuyên.
“Sao anh không kêu đau?” Chiến Lệ Xuyên: “Không sao, tôi chịu được.”
Hồng Lục thấy vậy thì cười nói: “Cậu ba, giáo sư J muốn khai thông thần kinh trên khắp cơ thể cậu, cái này cậu
không cần phải nhịn, chỗ nào đau thì dùng ở chỗ đó. Như vậy thì sau khi khai thông, cậu sẽ cảm thấy cả người
thoải mái.”
Lục Kỷ Niên không may mắn như vậy đâu. Sau khi các tế bào thần kinh của anh ta được khai thông là được rồi, còn
lại đều phải dựa vào sự nỗ lực phục hồi chức năng một hai năm sau của anh ta
Cho nên…
“Anh nói với tôi là đau chỗ nào, sau khi tôi khai thông cho anh rồi thì anh có thể nhanh chóng đứng lên được thôi.”
Chiến Lệ Xuyên giật mình, vội nói: “Chỗ nào tôi cũng đau.”
Cảnh Thiên: …
Người này coi cô như cu li đúng không?
Vừa nói xong, Chiến Lệ Xuyên đã cảm thấy mình quá đáng nên bổ sung thêm: “Nếu giáo sư J cảm thấy mệt, tôi có
thể xuống giường rồi mới làm.”
“Xuống giường rồi mới làm không hiệu quả bằng làm luôn bây giờ, tôi cần phải khai thông hết tất cả cho anh trong
ngày hôm nay.” Tối nay nước linh tuyền của cô sẽ biến thành bộ dạng như lúc trước. Dù sao thì cũng đã tổn mất cả
tỷ tiền dược liệu của cô, hơn nữa còn đều là dược liệu quý giá.
Chiến Lệ Xuyên im lặng.
Cả đời này anh sẽ ghi nhớ chuyện cô đối tốt với anh, cả đời sẽ không phụ lòng cô.
Sau đó, bất kỳ chỗ nào chỉ hơi đau, Chiến Lệ Xuyên cũng sẽ kêu lên. Sau khi Cảnh Thiên dùng nguyên khí giúp anh
khai thông mấy lần mới chuyển sang nơi khác.
Sau đó Chiến Lệ Xuyên lại kêu lên.
Cử như vậy, ca phẫu thuật vốn được quyết định làm trong ba tiếng, cuối cùng cần đến tận bốn tiếng rưỡi mới xong.
Nhưng kết quả của bốn tiếng rưỡi là Cảnh Thiên đã giúp Chiến Lệ Xuyên thông suốt mọi dây thần kinh trong người. Thậm chí còn thông suốt đến mức ngay cả khi Chiến Lệ Xuyên còn khỏe mạnh cũng không thể đạt đến được.
Lúc đầu thì rất đau, nhưng lần cuối cùng Cảnh Thiên đẩy nguyên khí chạy trong người Chiến Lệ Xuyên, ngay cả Cảnh Thiên cũng phát hiện ra trong cơ thể của Chiến Lệ Xuyên không còn bất kỳ chướng ngại nào.
Truyện rất hay
Truyện rất hay nhe
Nữ chính không biết sau này tác giả có để lão tàn hay không . Nhưng tập bắt gian tập này nữ chính chửi hay quá . Chửi nghe quá đã
Mấy người giàu mà ko có đạo đức thì hay xem người nghèo như trò tiêu khiển của họ, thật biến thái. Nghe tựa cứ nghĩ là truyện vui
Lại một bộ truyện đau lòng nghe song thấy Bùi ngùi quá min ơi...Hay
Chúc. Min khoẻ vui vẻ nha ️️️️️️️️️️
Truyện buồn quá.
Tim mot bo trueyn hai huoc ti di lau lam k dc cuoi roi
Hay quá trời luôn Á