LẠC NHAU GIỮA THỜI KHÔNG


Còn một ngày nữa là đến sinh thần mười lăm của Khương Uyển, sinh thần của nàng là vào ngày mười tháng ba.

Sinh thần mười lăm cũng sẽ là ngày tổ chức lễ cập kê cho nàng.
Thời gian trôi cũng thật mau, Khương Uyển vậy mà đã ở thế giới này được hơn một tháng rồi.

Nàng cũng đã biết được lễ cập kê ở đất nước cổ đại này rất quan trọng.

Đại biểu cho sự trưởng thành của một con người, đã cập kê thì đã có thể thành gia lập thất.

Nam tròn mười tám, nữ tròn mười lăm tuổi sẽ được tổ chức lễ cập kê.

Đánh dấu sự lột xác từ thơ ấu thành người trưởng thành.
Lúc này, Khương Uyển đang trong thùng tắm nước nóng ngâm mình, bên trên dải đầy những cánh hoa.

Tiêm Tiêm đang đứng cạnh hầu hạ.

Nàng ta cứ thế nhìn chằm chằm vào thiếu nữ bên trong đến ngẩn người.
- Tiểu thư người thật đẹp, mới mấy ngày nô tỳ không ở cạnh thôi mà hình như tiểu thư lại đẹp lên nữa rồi.

Nói xong nàng ta cũng có chút xấu hổ, mím mím môi cúi đầu xuống.

Khương Uyển ngẩng đầu lên nhìn nàng cười cười.

Mấy ngày trước Tiêm Tiêm bị một trận ốm, Đông Mai không dám để nàng ấy lên hầu hạ.

Đến hôm nay nàng đã khỏe hẳn, vừa lúc hầu hạ Khương Uyển tắm.

Thấy vẻ mặt xấu hổ của Tiêm Tiêm Khương Uyển lại thầm cười trong lòng.

Sao có thể không đẹp hơn được chứ, từ ngày nàng mạo hiểm dùng tiểu hồ ly thử nước, biết được tác dụng kỳ diệu của linh tuyền thì từ đó, ngày nào Khương Uyển cũng dẫn một ít nước trong không gian ra hòa vào trà uống, hơn nữa lúc tắm nàng cũng lấy ra một ít pha vào nước để ngâm mình.
Sau vài lượt tẩy rửa từ trong ra ngoài như vậy nàng không đẹp lên mới kỳ lạ đó.

Khương Uyển hài lòng nhìn vào làn da của mình, trắng nõn nà, căng bóng lại đang ngâm nước ấm nên hơi ửng hồng, dưới ánh nến thật sự nhìn rất mê người.
Thêm nữa Khương Uyển thường xuyên dùng nước linh tuyền, lâu dần trên người nàng cũng có một mùi hương thơm rất nhẹ nhàng dễ chịu giống với mùi hương của ôn tuyền trong không gian của nàng.
Nàng nhắm mắt nhớ lại lần đầu dùng linh tuyền, cả người như rịn ra một tầng mồ hôi nhớp dính.

Sau đó nàng lại ngâm mình trong nước nóng có pha linh tuyền.

Cả người như bị rút sạch đi những cái dơ bẩn, cảm giác khoan khoái dễ chịu, giơ chân nhấc tay đều nhẹ nhàng thanh thoát.

Nàng biết nếu dùng lượng lớn hơn thì sẽ thải độc tố tích tụ trong người ra nhanh hơn, nhưng nghĩ đến tình cảnh của tiểu hồ ly ngày trước thì nàng liền bỏ phắt suy nghĩ đó đi luôn.
Khương Uyển tắm xong, nàng tự ngắm mình trong gương đồng lớn.

Vẫn là dáng vẻ non nớt thanh thuần của Khương Tiếu Tiếu nhưng khoác lên thêm một chút phong tình, một chút thành thục trưởng thành của Khương Uyển.

Dù sao khi ở thế giới cũ nàng cũng đã hai ba tuổi rồi.

Linh hồn một người trưởng thành nhập vào thân xác một tiểu cô nương.

Nhìn sao cũng có một sự quyến rũ kỳ lạ.

Tiêm Tiêm đứng bên cạnh ngắm nàng, hai mắt long lanh, vẫn biết tiểu thư rất xinh đẹp.


Nhưng hôm nay nàng ta như gặp ảo giác, cảm thấy tiểu thư còn như muốn phát sáng lên vậy.

Tiêm Tiêm vô tình trở thành một fan cuồng của Khương Uyển.
Khương Uyển khoác chiếc áo mỏng, tóc vừa gội xong thả xuống đến eo.

Dáng người phập phồng, có lồi có lõm, phong tình vạn chủng.

Nàng đang đứng trước giá để lựa đồ cùng trang sức cho ngày mai.
Đại phu nhân may cho nàng ba bộ váy áo, đều rất xinh đẹp.

Một bộ màu thiên thanh thanh nhã, một bộ màu tử la sang trọng và một bộ màu đỏ rất rực rỡ.

Tất cả đều bằng tơ lụa tốt nhất, mặc lên người đều vừa vặn tôn lên dáng người cùng khí chất của nàng.
Bên cạnh có sáu bộ trang sức đại phu nhân đưa trước đó, lại thêm lão phu nhân cũng đưa sang ba bộ, hôm trước nàng vừa xuất phủ mua thêm ba bộ nữa.

Tất cả đều được đại phu nhân xem qua, đều phù hợp với nàng.

Khương Uyển thích đẹp, vậy nên sẽ không có cái gì gọi là khiêm tốn vào ngày quan trọng như lễ cập kê ngày mai.

Nàng quay sang nhìn lướt qua ba bộ đồ tinh tế trên giá, dứt khoát chọn bộ váy màu đỏ rực rỡ kia.

Vừa vặn lại có bộ sức bằng vàng nạm ngọc màu đỏ vô cùng thích hợp.


Nàng gật đầu hài lòng.

Tiêm Tiêm đứng bên cạnh thấy nàng đã chọn xong liền cất tất cả số đồ nàng không chọn lại.

Xong xuôi Khương Uyển ngồi trên ghế để Tiêm Tiêm lau khô tóc cho mình.

Nàng nhìn bản thân trong gương lại nghĩ đến ngày mai vừa xong hẳn là sẽ có người đến nhà cầu thân.

Sau đó đại phu nhân sẽ tìm một nhà thích hợp rồi gả nàng đi.

Dù nàng trong phủ thái úy có được yêu thương, sủng ái đến đâu thì vẫn không thể thoát được số mệnh của nữ tử cổ đại.

Khương Uyển thở dài một cái, từ tư tưởng hiện đại, mười lăm tuổi đã kết hôn nàng vẫn có chút bài xích.

Nếu có lựa chọn nàng thật sự không muốn chuyện này diễn ra sớm như vậy.
Nàng ôm một mớ tâm tư không yên đi vào giấc ngủ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi