LẠC TÍCH

Tiêu Yến ngồi ở trên long ỷ, nhìn Tiêu Lạc Vân tàn tạ và sợ hãi đầy đất quỳ ở dưới bậc, lửa giận trong lòng đã giảm phân nửa, sự tình náo đến hiện tại, cô nhất định phải xử trí.

"Lý đại nhân, ngươi nói một chút, khoa cử gian lận nên xử trí như thế nào?" Tiêu Yến nhìn về phía Hình Bộ Thượng Thư Lý Gia.

"Hồi hoàng thượng, gian lận theo luật nên xóa bỏ thứ bậc, cả đời cấm tham gia khoa cử." Lý Gia biết việc này liên lụy hoàng thích, cho nên đem hình phạt tận lực nói nhẹ.

"Ừm" Tiêu Yến khẽ gật đầu.

"Hoàng thượng, việc này còn chưa điều tra rõ, không thể nhận định bừa." Vương thái phó nói ra khuyên giải, ở trên triều đình, người liên quan đến việc này đều đã sợ đến sắc mặt trắng bệch, nghe được hắn khuyên bảo như vậy, tất nhiên là trong lòng cảm kích

"Trước tiên đem người liên quan án giải vào Hình bộ đại lao, Ninh Vương và Quý đại nhân tra rõ việc này, trong vòng bảy ngày nếu như không có kết quả, trẫm chắc chắn trách nặng." Tiêu Yến đứng dậy phất tay áo mà đi, lưu lại đám thần thần trong điện hai mặt nhìn nhau, cũng không ai dám rời đi trước, mãi đến tận Tiêu Lạc Vân đứng dậy nhặt lên tấu chương trên đất đi theo Tiêu Yến, người khác mới dám chậm rãi lui ra đại điện.

Tẩm cung.

Tiêu Lạc Vân ôm một chồng tấu chương đứng ngoài điện, chờ Vinh Thiển thông báo, đã đứng nửa canh giờ, chưa đợi được hồi đáp, trong lòng âm thầm suy tư, xem ra Tiêu Yến lần này là thật sự tức giận rồi.

"Điện hạ, hoàng thượng đang ngủ trưa, ngài về trước đi." Thời gian lại qua một nén hương, Vinh Thiển chậm rãi mở cửa.

"Được, ta ở chỗ này chờ." Tiêu Lạc Vân đi tới chỗ trống trong đình, hai đầu gối điểm đất quỳ xuống, nàng biết Tiêu Yến không muốn gặp mình, nhưng tấu chương trong tay mình Tiêu Yến vẫn chưa mở ra, cho nên cũng không biết danh sách người trong đó, nàng nhất định phải báo cáo, phần danh sách này đủ có thể tác động hơn nửa triều chính, nàng không dám manh động.

Hết chương 37

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi