LÂM MỘC BÁO THÙ

Lâm Mộc lại dự định thử luyện Huyền Linh Thể.  

Hiện giờ trong tay Lâm Mộc có hai viên Huyết Tinh cấp B còn thừa lại do lần trước tu luyện không hết.  

Hiện giờ Lâm Mộc là Huyền thể cao giai, lại lên cao hơn chính là cảnh giới Linh mẫn, đây là cảnh giới vượt qua cực hạn của thể xác, không dễ dàng tu luyện như vậy.  

Advertisement

Sau khi Lâm Mộc thử tu luyện thì phát hiện, năng lượng do Huyết Tinh cấp B cung cấp không có cách nào giúp bản thân vượt qua cảnh giới luyện thể hiện tại.  

Lúc trước khi Lâm Mộc luyện thể đã phát hiện, cảnh giới thân thể càng cao thì yêu cầu đối với năng lượng cũng càng lớn.  

“Không biết nếu sử dụng Huyết Tinh cấp A để tu luyện Huyền Linh Thể thì có thể giúp mình vượt qua cảnh giới hiện tại hây không?” Lâm Mộc thì thào.  

Advertisement

Trước kia Lâm Mộc chưa từng thử dùng Huyết Tinh cấp A để tu luyện Huyền Linh Thể.  

Lâm Mộc đang tính xem, với số Liên minh tệ trong tay, nếu anh đổi lấy Huyết Tinh cấp a thì có lợi hay không.  

“Thôi vậy, trước tiên chưa vội tu luyệ Huyền Linh Thể, kiếm tài nguyên trước đã, đợi sau khi tu luyện tới Kết Đan Cảnh đỉnh phong rồi tính sau.” Lâm Mộc âm thầm quyết định.  

Đương nhiên dù là luyện thể hay tu vi Lâm Mộc đều muốn tăng lên, thế nhưng tài nguyên có hạn, nhất định phải lên kế hoạch hợp lý.  

Lâm Mộc chỉ có thể quay qua tu luyện Phong Lôi Đao Quyết.  

……  

Lâm Mộc chưa bế quan được mấy ngày thì sư huynh đã nhận được thông báo bảo anh ấy đi thăm dò di tích sa mạc Tak.  

Thẩm Trạch Thiên tính nhẩm thời gian một chút, mặc dù đi sa mạc rồi trở về thì cũng vẫn kịp kế hoạch một tháng sau của Lâm Mộc, thế cho nên anh ta liền tham gia vào hoạt động thăm dò di tích sa mạc Tak.  

Lúc này Lâm Mộc không nhận được bất cứ thông báo thăm dò di tích nào.  

Một tháng rất nhanh đã trôi qua.  

Sư huynh cũng đã thăm dò xong di tích và trở về rồi, hai người gặp mặt, sau đó cùng rời khỏi Tổng bộ Liên minh.  

Bọn họ không lập tức ra biển, Lâm Mộc đi một chuyến tới Giang Nam, đến Đạo quán Ngọa Long để lấy vũ khí.  

Trong đạo quán.  

“Sư phụ.”  

Lâm Mộc và Thẩm Trạch Thiên đồng loạt hành lễ với sư phụ.  

“Hai đứa làm tốt lắm.” Sư phụ nhìn hai người bọn họ, trên mặt mang theo nụ cười vui vẻ.  

Sau đó sư phụ lấy ra một cây bảo đao.  

Lâm Mộc chăm chú nhìn, đúng là cây đao mà anh đã nhờ sư phụ chữa trị.  

“Lâm Mộc, vũ khí của con đã sửa xong rồi, cầm lấy, nhớ phải tận dụng nó cho tốt đấy.”   

Dứt lời, sư phụ trực tiếp đưa thanh đao cho Lâm Mộc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi