LÂM MỘC BÁO THÙ


“Tập đoàn Thiên Mộc mời ư? Anh ta...anh ta muốn sỉ nhục anh ư?” Gương mặt Chu Khôn bỗng trở nên dữ tợn.

“Thế chúng ta đi không?” Hàn Mông lan hỏi.

“Sao không đi? Anh muốn nhìn xem rốt cuộc ông chủ của Tập đoàn Thiên Mộc là thằng nào!”
Advertisement
Ánh mắt Chu Khôn chất chứa thù hận.

Đến giờ mà anh ta vẫn chưa biết bộ mặt thật của ông chủ đứng sau Tập đoàn Thiên Mộc, sao có thể cam tâm cơ chứ?
Ngày hôm sau.

Mấy hôm trước chị họ Thẩm Tư Tư đã dặn dò Lâm Mộc tới đón cô ta vào sáng hôm nay.

Vì vậy, mới sáng sớm Lâm Mộc đã tới biệt thự nhà Thẩm Tư Tư.

Cô ta kêu Lâm Mộc chạy xe tới một trang trại sinh thái ở ngoại ô Kim Châu để dự tiệc tối.


Sau khi lái xe hai giờ, bọn họ đã tới điểm hẹn.

Trong buồng xe.

“Lâm Mộc, hôm nay em đúng là có phúc đấy, nhờ chị mà được ăn no nê một bữa thịnh soạn, chắc lâu lắm rồi em không được ăn ngon nhỉ? Xuống xe đi!” Thẩm Tư Tư nói xong thì đẩy cửa xe bước xuống, sau đó dẫn Lâm Mộc vào trang trại.

Khu trang trại này có một hồ nước nhân tạo, con đường được xây dựng dẫn tới trung tâm hồ nước, giữa hồ là một cái chòi nghỉ mát.

Trong chòi có hơn 10 người đang ngồi uống trà, đánh bài, trò chuyện.

Thẩm Tư Tư dẫn theo Lâm Mộc đến chòi nghỉ mát.

“Tư Tư!” Đám người ngồi trong chòi vừa thấy Thẩm Tư Tư thì cười chào hỏi.

“Mọi người đến sớm thật đó!” Thẩm Tư Tư cũng cười chào.

Sau đó cô ta nhìn về phía một người đàn ông trẻ nhuộm tóc vàng.


“Hâm Thiếu, anh cũng đến sớm vậy sao?” Thẩm Tư Tư nhoẻn cười chào hỏi riêng người này.

“Hôm nay tôi mời mọi người, dĩ nhiên phải tới sớm rồi, cô ngồi xuống trước đi!” Người đàn ông tóc vàng đưa tay ra hiệu.

“A! Đây là Lâm Mộc mà!” Người đàn ông tóc vàng liếc tới Lâm Mộc thì không rời mắt đi nữa.

“Đúng rồi Hâm Thiếu, đây là em họ của tôi, giờ là tài xế cho tôi.” Thẩm Tư Tư cuống quýt giải thích.

Hâm Thiếu nhìm Lâm Mộc đăm đăm: “Lâm Mộc, anh rời Kim Châu 5 năm, chẳng ngờ khi quay về lại rơi vào bước đường làm tài xế cho người ta, thật thú vị!”
Anh ta vừa dứt lời, đám đàn ông và phụ nữ có mặt ở đây đều đưa mắt nhìn Lâm Mộc.

Lâm Mộc đương nhiên quen Người đàn ông tóc vàng, anh ta là Hâm Toàn, ba anh ta và Lâm Đại Sơn là kẻ địch trên thương trường.

Cho nên trước đây trong giới thiếu gia nhà giàu, có thể coi như Lâm Mộc và Hâm Toàn không hợp nhau.

Oan gia cũ gặp nhau, bầu không khí cũng trở nên bất thường.

“Lâm Mộc, tôi nghe nói lúc anh mới về Kim Châu, còn chạy tới hôn lễ của Chu Khôn gây sự, xém chút nữa đã bị bảo vệ khách sạn ném ra ngoài, vừa hay tiểu thư Trần Uyển Nhi cũng tới đám cưới để gây phiền phức cho Chu Khôn rồi đánh anh ta tới tàn phế, nên anh mới thoát được kiếp nạn đó, đúng không?” Hâm Thiếu hỏi.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi