LÂM MỘC BÁO THÙ

Trước mặt anh là một ngọn núi trơ trụi với  hình dạng kỳ lạ.  

Theo ghi chép trên bản đồ, di tích nằm ở bên dưới ngọn núi.  

Lâm Mộc nhảy xuống xe, đi bộ xuống bên dưới ngọn núi, đến một hang động.  

Lâm Mộc đi sâu vào động.  

Sau khi vào hang, ánh sáng đột nhiên mờ đi.  

Advertisement

Lâm Mộc chậm rãi đi về phía trước.  

Dần dần, những lối đi rẽ nhánh bắt đầu xuất hiện.  

May sao những phần liên minh đã khám phá trong di tích này đều được vẽ rõ trên bản đồ.  

Do đó, bản đồ trong tay Lâm Mộc đã đánh dấu mọi con đường rẽ nhánh và lối đi trong hang động, điều này  giúp anh  tránh được rất nhiều rắc rối.  

Đi theo hướng dẫn của bản đồ, cuối cùng Lâm Mộc bước tới trước một cánh cửa đá khổng lồ.  

Cửa đá đang mở sẵn, bên trong là một cung điện ngầm.  

Lâm Mộc suy đoán vị trí anh đang đứng lúc này nằm ở độ sâu 100 mét dưới lòng đất.  

Lâm Mộc đi qua cửa đá, tiến thẳng vào cung điện ngầm.  

Cung điện được chống đỡ bởi nhiều thạch trụ với chiều cao hơn mười mét.  

Có điều cung điện trông khá trống trải.  

Lâm Mộc tìm kiếm một vòng trong cung điện, nhưng không phát hiện được điều gì đặc biệt.  

Cũng đúng, khu vực anh đang đứng đã được liên minh thám hiểm trước đó, nếu có bảo vật gì thì đã sớm bị lấy đi rồi.  

Lâm Mộc lấy bản đồ của khu di tích ra, nhìn lại lần nữa rồi đi dọc theo lối đi rộng rãi của cung điện về phía trước.  

Chẳng mấy chốc, Lâm Mộc bước tới một cửa đá khác.  

"Bản đồ di tích chỉ ghi chép đến đây, các khu vực phía trước đều chưa được liên minh khám phá."   

Lâm Mộc nhìn cánh cửa đá.  

Anh đoán, Minh chủ từng tới thám hiểm di tích này rồi.  

Có điều ông cụ không tìm cách đi qua được cửa đá này, cho nên hành trình khám phá của liên minh dừng lại tại vị trí này.  

Lâm Mộc dứt khoát duỗi tay ra, đẩy mạnh cửa đá.  

“Ơ? Không có chút phản ứng gì ư?” Lâm Mộc phát hiện ra cửa đá hoàn toàn bất động.  

Anh vô cùng kinh ngạc, sức mạnh mà anh sử dụng không hề nhỏ đâu nhé!  

“Đến Minh chủ còn không thể mở cửa đá này, chắc chắn

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi