LÂM MỘC BÁO THÙ

Đây là lần đầu họ thấy một nhân vật bay lượn mà chẳng dựa vào bất cứ thiết bị nào.  

Vừa xuất hiện, Minh chủ đã rút chiến đao ra công kích Thú biến dị khổng lồ.  

“Đánh rồi!” Ba người Lâm Mộc đều căng thẳng theo dõi trực tiếp chiến trường ở nơi xa, không cần phải nhìn qua màn hình ti vi.  

Kiểu quan sát này đem đến ảnh hưởng thị giác mạnh hơn nhiều khi xem qua truyền hình.  

Advertisement

Con thú kia cao hơn trăm mét, nhưng Minh chủ lại có thể bay lên không trung để giao đấu với nó,  

“Gầm!”  

Thú biến dị khổng lồ gầm lên rồi đột nhiên công kích bất ngờ.  

Advertisement

Hai bên giao chiến ác liệt.  

“Còn may, là cấp S không phải S+.” Lâm Mộc nhìn đăm đăm vào chiến trường, thở phào một hơi.  

Nếu kẻ địch cấp S+, phiền phức sẽ khủng khiếp hơn nhiều!  

Trận chiến ác liệt bạo phát, cỏ cây xung quanh đều bị tàn phá, mặt đất cũng không ngừng rung chuyển.  

“Chỉ xét về năng lực công kích, con Thú biến dị này không đọ được với Minh chủ, nhưng năng lực phòng thủ của nó mạnh đến khó tin!” Thẩm Trạch Thiên chắc lưỡi kinh ngạc.  

Vẻ mặt Lâm Mộc vô cùng phức tạp, anh khẽ gật đầu: “Đúng vậy, vũ khí của Minh chủ chắc chắn là Thiên Giai, vậy mà con Thú biến dị kia dám dùng thân thể để đối kháng lại đòn công kích của ông cụ!”  

Thú biến dị cấp S lợi dụng năng lực phòng thủ cường đại của mình để đối kháng với Minh chủ. Trước mắt, ông cụ vẫn chưa chiếm được lợi thế gì.  

Bởi vì con Thú biến dị khổng lồ có thể không màng tới vấn đề phòng thủ mà điên cuồng công kích Minh chủ.  

Còn Minh chủ lại chẳng dám dùng thân thể đón đòn tấn công của nó.  

Hơn nữa, uy lực công kích của Minh chủ không gây nhiều thương tổn trên thân thể khổng lồ của Thú biến dị cấp S.  

Thi thoảng ông cụ mới vạch ra được vài vết thương trên người nó, nhưng chỉ là trầy xước da thịt, chẳng thấm tháp vào đâu so với thân thể trăm mét kia.  

Có lẽ da của Thú biến dị cấp S dày chừng nửa mét.  

“Hình như độ khó khi đối phó với Thú biến dị cấp S nằm ngoài dự liệu của chúng ta!” Lâm Mộc nói.  

La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên đều gật đầu tán thành.  

Theo hiểu biết của họ, tiêu diệt Thú biến dị cấp A là chuyện đơn giản với Kết Đan Cảnh đỉnh phong.  

Lẽ ra, Minh chủ hạ gục Thú biến dị cấp S cũng đơn giản như vậy chứ? Nhưng sự thật lại hoàn toàn khác biệt.  

Màn giao đấu rơi vào thế giằng co.  

“Để em đi giúp Minh chủ một tay!” Lâm Mộc đứng dậy. Anh muốn hỗ trợ Minh chủ tiến công.  

“Tiểu sư đệ, đừng! Đây là Thú biến dị cấp S đấy, cậu không đủ khả năng gia nhập cuộc chiến này đâu! Cậu qua đó sẽ vô cùng nguy hiểm!” Thẩm Trạch Thiên lôi Lâm Mộc lại.  

La Văn Thành cũng nói: “Người anh em Lâm Mộc, cậu đừng qua đó, giao chiến ác liệt quá! Chúng ta không giúp được đâu!”  

“Nhưng em nóng ruột quá! ” Lâm Mộc lại ẩn nấp dưới đất.  

“Dù Minh chủ khó lòng hạ gục kẻ địch, thì đánh giá thực lực hai bên cũng thấy được ông cụ có thể chiến thắng, ít nhất cũng đuổi được con thú chạy về biển, có điều cần thêm chút thời gian, chúng ta kiên nhẫn chờ đợi đi!” Thẩm Trạch Thiên nói.  

Quả thực, Minh chủ đang dần chiếm ưu thế nhờ vào uy lực công kích của mình.  

Có điều năng lực phòng thủ của Thú biến dị quá mạnh, cho nên Minh chủ chưa thể tốc chiến tốc thắng!  

Chỉ đành từ từ giành ưu thế vậy!  

Đông đảo khán giả Trung Quốc và nước ngoài cũng đang hồi hộp theo dõi trận chiến khốc liệt này qua sóng truyền hình trực tiếp.  

Trên chương trình truyền hình phương tây.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi