LÂM MỘC BÁO THÙ


“Hai người bọn họ tranh đấu nhiều năm, đa phần toàn là Hâm tổng chịu thua thiệt.

Bây giờ, Lâm Đại Sơn đã tay trắng, lần này bọn họ chạm mặt nhau e rằng Hâm tổng sẽ cố ý gây khó dễ cho Lâm Đại Sơn.”
“Đương nhiên rồi, tôi tò mò không biết Lâm Đại Sơn sẽ ứng phó thế nào đây?”
Rất nhiều ông chủ của các công ty tụ tập lại vừa hóng hớt kịch hay vừa bàn luận rôm rả.

Advertisement
… "Đây là truyenfull.vip, vui lòng đọc ở app truyenfull để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất."
Quay trở lại hiện trường cực căng giữa Hâm tổng và Lâm Đại Sơn.


“Chúng ta đi thôi, đừng so đo với những người vô tri này nữa.”
Lâm Đại Sơn nói xong liền dẫn người nhà đi ra chỗ khác, hiển nhiên ông từ chối tiếp tục cuộc nói chuyện này với Hâm tổng.

“Lâm Đại Sơn, chúng ta dù sao cũng là bạn cũ lâu ngày mới gặp mặt, còn chưa nói được mấy câu sao ông đã vội vã rời đi rồi?”
Hâm tổng tiến lên lấy tay ngăn cản Lâm Đại Sơn.

“Hâm Khôi, cuối cùng ông muốn gì ở tôi?” – Lâm Đại Sơn lạnh lùng chất vấn.

“Không phải tôi mới nói đấy sao? Tôi muốn ông quỳ xuống, trước bàn dân thiên hạ khẳng định ông đã thua tôi.

Chúng ta đấu đá nhiều năm như vậy, ông lúc nào cũng trên cơ tôi cho nên hôm nay tôi muốn một lần tận hưởng cảm giác của kẻ chiến thắng, tôi thật sự rất mong chờ đấy.” – Lời nói và hành động của Hâm Khôi tràn đầy sự đắc ý và kiêu ngạo.

“Ông…, tôi đã muốn rời đi rồi, ông đừng thấy tôi nhịn mà hiếp người quá đáng!” – Lâm Đại Sơn giận xanh mặt.

Ông ta rõ ràng muốn trước mặt mọi người nhục nhã Lâm Đại Sơn khiến Lâm Đại Sơn mất thể diện, bị sỉ nhục mãi mãi không ngóc đầu lên được!
“Quả nhiên Hâm tổng muốn gây khó dễ Lâm Đại Sơn, không biết Lâm Đại Sơn sẽ xử lý như thế nào đây? Lâm Đại Sơn cũng từng là nhân vật có máu mặt trong thương giới khiến nhiều người phải e dè, nếu hôm nay ông ấy quỳ xuống thì chắc chắn sẽ trở thành nhân vật bị chê cười nhiều nhất trong thương giới Kim Châu.”
“Bây giờ, Lâm Đại Sơn đã trắng tay, lấy cái gì để đấu với Hâm tổng đây.


Nếu ông ấy ngoan ngoãn quỳ xuống thì cùng lắm chỉ mất thể diện thôi còn nếu không quỳ xuống chắc chắn Hâm tổng sẽ có biện pháp trừng trị ông ấy!”
Mọi người đều rất tò mò không biết Lâm Đại Sơn, người đã từng làm mưa làm gió trong thương giới Kim Châu sẽ lựa chọn thế nào?
Tại vị trí của chị họ Lâm Mộc, Thẩm Tư Tư.

“Thẩm Tư Tư, mau nhìn xem, ba tôi đang kiếm chuyện với gia đình của cậu cô kìa.”
“Ba Hâm thiếu muốn gây khó dễ cho Lâm gia, chuyện này chẳng phải dễ như ăn bánh sao.”
“Đúng vậy, đúng vậy, Lâm Đại Sơn bây giờ chả là cái thá gì cả! Hâm tổng muốn hầm, muốn luộc hay muốn làm gì ông ta mà không được.”
Nhóm phú nhị đại bao quanh Hâm thiếu rối rít phụ họa.

“Thật là xấu hổ quá đi mất, nhà dì không biết tự lượng sức mình gì cả.

Loại tiệc sang chảnh này đáng lẽ bọn họ không nên đi, cho dù có được mời thì cũng nên biết điều mà ở nhà chứ!” Thẩm Tư Tư xụ mặt lẩm bẩm.


Thẩm Tư Tư mừng thầm trong bụng, thật may vừa nãy cô ta kịp thời cách xa nhà Lâm Mộc, nếu bây giờ cô ta vẫn còn ngây ngô ở chung với nhà họ thì mặt mũi của cô ta mất hết rồi!
Trong sảnh tiệc.

“Lâm Đại Sơn, lấy thân phận bây giờ của ông mà có thể quỳ trước tôi, ông phải coi đó là một niềm vinh dự đấy, cho nên biết điều chút đi! Tất nhiên, ông được quyền từ chối không làm nhưng tôi nói trước cho ông biết, sự an toàn của người nhà ông…sắp tới thật sự khó mà đảm bảo được.” – Trong lời nói của Hâm tổng tràn đầy uy hiếp.

“Ông…”
“Hâm Khôi, trước kia quả thật hai ta là kẻ thù của nhau trong kinh doanh nhưng chuyện này không hề liên quan đến vợ con của tôi, ông chơi bẩn như vậy chẳng lẽ không thấy bản thân rất quá đáng sao?” – Sắc mặt Lâm Đại Sơn trầm xuống.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi