LÂM MỘC BÁO THÙ


“Thật sao? Vậy cảm ơn cô!” Thẩm Tịch Dương lấy di động ra đưa cho Lâm Mộc.

“Lâm Mộc, phiền em chụp giúp chị nha!”
“Được.” Lâm Mộc nhận điện thoại.

Advertisement
Gương mặt của Lương Siêu bỗng biến sắc, vốn dĩ anh ta muốn chụp ảnh giúp Thẩm Tịch Dương, nào ngờ cô ấy lại nhờ Lâm Mộc.

“Chẳng ngờ Thiên Hương lại chụp hình chung với cô gái kia.” Một fan đứng trong hàng dài thấy cảnh tượng này thì ngưỡng mộ không thôi.

Chụp ảnh xong.


Nhà văn Thiên Hương lại lấy quyển sách mới ký tên trên bàn, nói: “Tiểu thư Tịch Dương, Lương thiếu gia đích thân đưa cô tới đây thì chắc hẳn cô là bạn gái của anh ấy rồi, tôi để lại số liên lạc, có thời gian chúng ta trò chuyện nhé.”
Thiên Hương ghi số liên lạc vào cuốn sách rồi đưa cho Thẩm Tịch Dương.

“Cảm ơn.” Thẩm Tịch Dương nhận cuốn sách được ký tên, giải thích: “Tôi là nhân viên một công ty quảng cáo đang bàn chuyện hợp tác với Lương thiếu gia, chúng tôi không phải một đôi đâu.”
“Tiểu thư Tịch Dương, Lương thiếu gia cất công đưa cô tới tận đây, đối xử với cô tốt như vậy thì chắc chắn không coi cô là nhân viên công ty đối tác rồi.” Thiên Hương cười nói.

“Thiên Hương, còn bao nhiêu fan đang chờ cô kìa, cô ký tặng cho họ đi.” Lương Siêu khoát tay ra hiệu.

“Được, vậy tôi bận việc trước, tiểu thư Thẩm Tịch Dương, chúng ta tán gẫu sau nhé.” Thiên Hương nói xong lại quay về bàn tiếp tục công việc ký tặng.

Lương Siêu nhìn Thẩm Tịch Dương: “Tịch Dương, nếu đã tới khách sạn nhà tôi rồi, tôi đưa em lên phòng bao được sắp xếp trên lầu để mời em ăn chút đặc sản của khách sạn nhà tôi, thế nào?”
Lâm Mộc nghe tới đây không khỏi than thầm, quả nhiên anh ta đâu chỉ đơn thuần đưa Thẩm Tịch Dương tới tham gia buổi ký tặng sách, đây là mánh khóe lường gạt Thẩm Tịch Dương mà.

“Lương thiếu gia, anh nói tham gia buổi ký tặng xong sẽ về công ty ký hợp đồng mà, chúng ta...!vẫn nên về ký hợp đồng trước đã.” Thẩm Tịch Dương trả lời yếu ớt.

“Muốn ký hợp đồng cũng phải ăn no đã chứ? Tôi đã chuẩn bị đâu ra đấy rồi.” Lương Siêu cười nói.

“Lương thiếu gia, vẫn nên ký hợp đồng trước đi, xong xuôi tôi sẽ mời anh dùng cơm tại nhà ăn ở lầu dưới công ty chúng tôi.

” Thẩm Tịch Dương nói.


Lương Siêu lùi một bước: “Thế này nhé, giờ chúng ta về công ty ký hợp đồng, ký xong thì quay lại khách sạn này dùng cơm, tôi đã dặn dò đầu bếp chuẩn bị đồ ăn rồi, không thể để tôi uổng công đúng không nào?”
“Cái này...được thôi.” Thẩm Tịch Dương trầm ngâm giây lát rồi cắn răng đồng ý.

Chỉ cần hoàn thành chuyện hợp tác lần này, cô ấy có thể lấy tiền cho ba mình ghép thận, đây là điều quan trọng nhất với Thẩm Tịch Dương.

Nếu có thể ký hợp đồng trước rồi dùng cơm sau thì đồng ý cũng chẳng sao.

Lâm Mộc không nghĩ gì nhiều, dù sao anh cũng luôn đi theo Thẩm Tịch Dương, chẳng sợ Lương Siêu giở trò gì hết.

“Thế chúng ta đi thôi.” Lương Siêu khoát tay rồi đi ra ngoài.

“Tịch Dương, em được chụp ảnh riêng với nhà văn mình yêu thích, lại còn được cô ấy để lại phương thức liên lạc, lần tham gia này không khiến em thất vọng chứ?” Lương Siêu nói.

“Cảm ơn Lương thiếu gia.” Thẩm Tịch Dương chỉ đáp một câu.


“Thẩm Tịch Dương, chỉ cần là thứ em muốn, dẫu vô cùng khó khăn với em thì tôi cũng dễ dàng làm được, đây chính là năng lực của tôi, còn kẻ nào đó chạy con xe rách nát chỉ biết luôn miệng nói yêu em thì chẳng thể cho em thứ em muốn, càng không đáp ứng được nguyện vọng của em.” Lương Siêu kiêu ngạo nói.

Lời này rõ là hạ thấp giá trị của Lâm Mộc mà.

Đưa Thẩm Tịch Dương tới tham gia buổi ký tặng sách, ngoài mục đích thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch của mình, Lương Siêu còn muốn phơi bày tài phú, đặc quyền và năng lực của bản thân trước mặt Thẩm Tịch Dương.

Theo lẽ thường, có người con gái nào cưỡng lại được sức hút của tiền bạc, xe hiệu và đặc quyền hay không?
Lương Siêu đồng ý cho Lâm Mộc đi cùng, cũng vì muốn Lâm Mộc được thấy rõ sự lợi hại của anh ta, từ đó thấy khó mà rút lui.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi