Theo những tình báo ông ta có được trước khi tới đây, Lâm Mộc mới chỉ ở Linh Ý Cảnh sơ kỳ, sao bây giờ lại lên đến Linh Ý Cảnh trung kỳ rồi?
“Ông tự tin như vậy mà bản lĩnh chỉ đến thế thôi sao?” – Lâm Mộc lộ ra nụ cười xem thường.
Sắc mặt của Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái tối tăm: “Vừa nãy, lão phu chỉ sợ ra tay quá mạnh thì sẽ đem cậu đánh chết, dù sao lão phu cũng phải bắt sống cậu để trị tội! Mặc dù cậu đạt tới Linh Ý Cảnh trung kỳ nhưng đấu với lão phu thì vẫn thua một cấp bậc!”
Advertisement
Chẳng qua lúc nãy, ông ta sử dụng Cực Băng Chưởng cấp một đã vậy còn tận lực kiềm chế sức mạnh của đòn tấn công, khiến nó trở nên yếu nhất có thể.
“Bây giờ, lão phu mới đánh thật đây!”
“Cực Băng Chưởng cấp hai!”
Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái đồng thời xuất ra hai đòn đánh, theo chiều chuyển động chúng cuốn lấy nhau rồi hòa làm một như một đòn đại bác bắn về phía Lâm Mộc.
Sức mạnh của đòn tấn công này mạnh hơn chiêu thức khi nãy rất nhiều, đối phương chẳng những không áp chế sức mạnh của nó mà còn kích hoạt nó ở trạng thái mạnh nhất.
Đòn công kích này của ông ta là uy hiếp cực kỳ lớn đối với các tu sĩ ở cảnh giới Linh Ý Cảnh.
“Gắt vậy sao? Lưu Quang Quyết!”
Chí Tôn Tích trên lưng Lâm Mộc chuyển động, nội lực trong cơ thể anh bộc phát, mười ngón tay như khảy đàn tạo ra hàng trăm luồng ánh sáng trắng, những luồng sáng ở giữa lại mang màu đỏ thẫm.
Đối thủ đã đạt đến Linh Ý Cảnh đỉnh phong, dưới tình thế địch đã mạnh lại còn muốn chiến khô máu với anh, chắc chắn Lâm Mộc phải sử dụng đến Chí Tôn Tích mới có thể đấu lại với ông ta.
Sau khi Lâm Mộc lên được Linh Ý Cảnh trung kỳ, việc thi triển Lưu Quang Quyết cấp hai đã trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Đùng đùng đùng!
Những mũi tên ánh sáng bắn tới như mưa, điên cuồng bao vây và tấn công tứ phía đòn Cực Băng Chưởng, làm cho sức mạnh của Cực Băng Chưởng nhanh chóng suy yếu.
Khi những luồng ánh sáng biến mất thì Cực Băng Chưởng cũng hoàn toàn tan biến.
“Cậu làm sao có thể cản được nó?”
Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái nhìn vị trí mà đòn đánh của ông ta vừa tan biến, sắc mặt ông ta có chút nhợt nhạt, lần này ông ta thật sự kinh hãi tột độ.
Ông ta thật sự cho rằng đòn tấn công đầu tiên, Lâm Mộc có thể cản được vì ông ta cố ý nhường nhịn nhưng thực tế đã chứng minh sự thật không phải như vậy.
Chiêu thức của Lâm Mộc có thể đấu với đòn tấn công của ông ta, lại còn không phân cao thấp? Ông ta đường đường là Linh Ý Cảnh đỉnh phong đó!
Khoảnh khắc này, Nhị trưởng lão đã hiểu vì sao Tứ trưởng lão lại chết trong tay Lâm Mộc, cậu ta và Tứ trưởng lão đều cùng là Linh Ý Cảnh trung kỳ, chỉ với chiêu thức Lâm Mộc vừa thi triển khi nãy cũng đủ đánh cho Tứ trưởng lão bay màu!
Tất nhiên ông ta không biết rằng khi Lâm Mộc diệt trừ Tứ trưởng lão, anh chỉ mới ở Linh Ý Cảnh sơ kỳ.
“Trên người cậu quả thật có gì đó bất thường, cậu đang che giấu bí mật gì hả?” – Nhị trưởng lão híp mắt nói.
“Trước đó, Tứ trưởng lão của các ông cũng nói y như vậy nhưng cuối cùng, kết cục của ông ta vẫn là chết không toàn thây.” – Lâm Mộc chép miệng nói.
“Ông ta chỉ mới ở Linh Ý Cảnh trung kỳ còn tôi đã đạt tới đỉnh cao của Linh Ý Cảnh, cậu lại dám so tôi với ông ta? Hôm nay, lão phu nhất định phải tóm được cậu!”
“Cực Băng Chưởng cấp ba, kích hoạt!”
Hai bàn tay Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái hướng vào nhau, nội lực liên tục được hội tụ ở giữa chúng tạo thành một quả cầu khí màu trắng rồi dần dần hóa thành hình một bàn tay.