LÂM MỘC BÁO THÙ

 Lão Thái Quân lại ngồi xuống ghế sô pha: "Trần Uyển Nhi có thể tìm được một người có võ công cao cường làm bạn trai của nó, đó không phải là chuyện gì xấu."  

 

“Nếu nhà họ Khâu chúng ta có được một vị cao thủ như thế trấn giữ thì đó còn là một chuyện vô cùng tốt.”  

 

Sau đó, bà cụ phân phó:" Thông báo cho Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc, mẹ sẽ mời họ ăn tối vào tối nay."   

 

Advertisement

Vì Lâm Mộc đã đánh bại quán chủ của Tiên Hạc võ quán, bà cụ phải xem xét lại và đối xử với anh khác đi.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

...  

 

Không lâu sau khi Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi trở về biệt thự, họ nhận được tin Lão Thái Quân sẽ mời họ đến ăn tối với bà cụ vào buổi tối nay.  

 

Lâm Mộc không từ chối, buổi tối cùng Trần Uyển Nhi đến nhà Lão Thái Quân dùng bữa.  

 

Vào ban đêm, biệt thự của Lão Thái Quân, bên trong nhà ăn.  

 

"Lâm Mộc, vài ngày trước, giữa chúng ta có một số hiểu lầm, nhưng chúng ta đều là một nhà, gỡ bỏ hiểu lầm mới là chuyện tốt nhất, nào, bà kính cháu một ly." Lão Thái Quân nâng ly.  

 

Trong lòng anh thầm nghĩ, Lão Thái Quân nhà họ Khâu đúng là một người rất biết ra vẻ, trước kia cho rằng anh chỉ là một thiếu gia giàu có đến từ tỉnh nhỏ nên đã coi thường anh.  

 

Bây giờ khi biết rằng anh là một cao thủ võ thuật, thái độ của bà cụ đã thay đổi đáng kể.  

 

Nhưng trêm mặt Lâm Mộc vẫn mang theo nụ cười.  

 

“Bà khách sáo rồi ạ.” Lâm Mộc nâng ly.  

 

Sau đó uống hết ly rượu đó.  

 

Lão Thái Quân lại nhìn về phía Trần Uyển Nhi và cười nói:  

 

"Uyển Nhi, ngày mai bà sẽ thu xếp để cho cháu vào công ty và phụ trách một loại hình kinh doanh, nếu như cháu không hiểu gì thì có thể hỏi mẹ cháu, Khâu Anh rất giỏi trong việc kinh doanh.”  

 

“Cháu cảm ơn bà.” Trần Uyển Nhi mỉm cười đồng ý.  

 

Sau bữa tối, anh và cô lái xe về nhà.  

 

Bên trong xe.  

 

"Trần Uyển Nhi, có lẽ sau ngày hôm nay, cô sẽ có thể tiến sâu vào gia đình họ Khâu rồi, vậy thì nhiệm vụ đến Thần Giang của tôi cũng xem như là hoàn thành, sau khi lấy được tiền từ Tiên Hạc võ quán, tôi sẽ phải rời đi." Lâm Mộc nói.  

 

Lúc trước trên đảo, anh có hái được hai quả Thiên Tài Địa Bảo, anh vẫn cần đem nó về cho sư phụ xem.  

 

"Rời đi sớm như vậy sao? Không phải nói còn có một số chuyện chưa điều tra rõ ràng sao?" Trần Uyển Nhi nhìn Lâm Mộc.  

 

Nghe được tin anh sắp rời đi, trong lòng Trần Uyển Nhi đương nhiên là không vui.  

 

"Tuy rằng có một số chuyện vẫn chưa được điều tra rõ ràng, nhưng ít nhất kẻ sát nhân trực tiếp gây ra vụ nổ du thuyền rồi, hơn nữa anh ta cũng đã chết, nếu muốn điều tra thêm, e rằng sẽ rất khó." Lâm Mộc nói.  

 

Anh tiếp tục: "Và tôi cũng có nhiều việc phải làm, cô biết đấy, tôi là một người tu luyện, và tôi muốn tiếp tục phát triển."  

 

"Lâm Mộc, lần trước tôi đã nói rồi, chuyện anh dạy tôi tu luyện, anh còn chưa cho tôi một câu trả lời chính xác.” Trần Uyển Nhi nhìn Lâm Mộc một cách nghiêm túc.

 

Lâm Mộc nói: “Tôi không thể tự tiện dạy cô được nếu như không có sự đồng ý của sư phụ, hơn nữa hiện tại cô cũng phải bận rộn với công việc.”  


“Bao lâu nữa thì anh có thể đưa tôi đến gặp sư phụ anh được?” Trần Uyển Nhi rất mong đợi. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi