LÂM MỘC BÁO THÙ

 Nhưng trong điện thoại lại không phải là tiếng của Thẩm Tịch Dương, mà là giọng của một người đàn ông lạ có vẻ đã già.  

 

"Lâm Mộc, để nói chuyện được với cậu thật không dễ dàng mà."  

 

Nghe thấy giọng nói của người đàn ông lạ kia, trái tim Lâm Mộc chợt chùng xuống.  

 

“Ông là ai!” Lâm Mộc lập tức hỏi.  

 

“Lão phu là đại trưởng lão của Tuyết Sơn Phái, Chị Dương Dương của cậu đã được Tuyết Sơn Phái tôi mời đến làm khách.” Người nọ nói.  

 

"Tuyết Sơn Phái? Các người đã ra tay với chị Dương Dương sao? Các người thật quá ác độc! Chị ấy chỉ là một người bình thường thôi!" Giọng điệu của Lâm Mộc đột nhiên trở nên lạnh lùng.  

 

Lâm Mộc không ngờ rằng Tuyết Sơn Phái lại chọn ra tay với Thẩm Tịch Dương, sau đó dùng cô để uy hiếp anh!  

 

"Chúng ta vừa mới nói mời cô ta tới Tuyết Sơn Phái làm khách rồi. hiện tại cô ta không sao cả. Và bây giờ Tuyết Sơn Phái tôi cũng mời cậu tới làm khách. Chúng tôi có chuyện muốn kiểm chứng từ cậu!" đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái nói.  

 

Sau đó ông ta lại nói tiếp: "Mặc dù hiện tại Thẩm Tịch Dương đã an toàn, nhưng nếu cậu không tới, chúng ta không chắc có thể giữ được an toàn cho cô ta được không đâu."  

 

Rõ ràng những lời này có ý tứ đe dọa.  

 

"Nhớ kỹ, Tuyết Sơn Phái tôi rất lạnh, người bình thường đều không chịu nổi. Tuyết Sơn Phái tôi chỉ giúp cậu bảo vệ cô ta ba ngày. Sau ba ngày, nếu như cậu không xuất hiện, rất có thể cô ta sẽ chết cóng đấy! "  

 

Đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.  

 

"Chết tiệt chết tiệt!"  

 

Lâm Mộc thấy bên kia cúp máy, anh chửi thầm trong lòng.  

 

Đương nhiên, Lâm Mộc biết rất rõ người đạt tới Linh Phách Cảnh sẽ không thể vào thành phố, chỉ cần dụ được Lâm Mộc lên núi, chưởng môn Tuyết Sơn Phái đã đạt đến Linh Phách Cảnh sẽ có thể ra tay với anh mà không cần phải bận tâm điều gì cả.  

 

Lâm Mộc chỉ mới tới Linh Ý Cảnh, nên anh vẫn luôn rất thận trọng. Nhưng nếu bắt anh đi khiêu chiến với người đã đến được Linh Phách Cảnh thì bản thân anh cũng biết rất rõ mình sẽ thua!  

 

Lên núi tương đương với việc sẽ phải chết.  

 

Nhưng nếu anh không đi, Thẩm Tịch Dương sẽ càng thảm hơn!  

 

Thủ đoạn này của Tuyết Sơn Phái thật ác độc!  

 

"Tiểu sư đệ, chuyện gì xảy ra vậy? Sao cậu lại tức giận như vậy?" Sư huynh Thẩm Trạch Thiên hỏi.  

 

"Tuyết Sơn Phái bắt cóc bạn của em, sau đó dùng cô ấy để uy hiếp ép em lên núi. Linh Phách Cảnh của Tuyết Sơn Phái bọn họ rất mạnh nên không thể đi vào thành phố, do đó họ muốn dùng cách này để đối phó với em." sắc mặt Lâm Mộc trầm xuống.  


"Ồ? Còn có chuyện này sao? Lúc trước em đã đụng độ với Tuyết Sơn Phái sao?" sư huynh nhìn Lâm Mộc hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi