*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng ông ta đã lừa anh, còn mời thêm hai người trợ giúp và thay đổi bản chất của trận đấu ngày hôm nay.
Kể từ lúc đó, anh cũng thay đổi quyết định.
"Chờ một chút! Đây không phải là chủ ý của tôi!" Quán chủ Tiên Hạc võ quán vội vàng hét lên khi thấy nắm đấm chuẩn bị lao tới.
Advertisement
"Ồ? Ý của ông là sao?" Lâm Mộc dừng lại, nhìn chằm chằm ông ta.
"Kế hoạch lần này là do người tu luyện họ Uông, người của Chung Hào giao cho tôi, số tiền để thuê hai người đỉnh phong Linh Ý Cảnh cũng là anh ta cung cấp! Chung Hào mới là người đứng sau!" Quán chủ Tiên Hạc võ quán vội vàng nói.
Mặc dù ông ta đã hứa sẽ không nhắc đến Chung Hào, cũng đã hứa sẽ không liên quan gì đến Chung Hào.
Nhưng bây giờ, ông ta sắp bị giết rồi.
Đương nhiên ông ta phải lôi người khác ra để chuộc tội, để cho Lâm Mộc bớt hận ông ta.
“Chung Hào sao?” Con mắt Lâm Mộc híp lại.
Lâm Mộc cho rằng sự việc này là sự trả thù của Tiên Hạc võ quán, ai ngờ Chung Hào cũng cũng có liên quan!
"Đúng vậy, anh ta là người đưa ra kế hoạch, không phải tôi! Tôi cũng chỉ nghe theo lời của anh ta mà thôi!" Quán chủ Tiên Hạc võ quán nói.
Lâm Mộc chế nhạo: "Không liên quan đến ông? Hừ, nếu hôm nay ông có thể thắng, vậy chuyện này cũng không liên quan gì đến ông sao?"
Sau khi nói xong, Lâm Mộc lại giơ nắm đấm lên, đánh mạnh vào đầu của Quán chủ Tiên Hạc võ quán!
“Không!”
“Không!”
Quán chủ Tiên Hạc võ quán nhìn thấy nắm đấm sắp đánh tới, ông ta hét lên, đồng thời vung tay chống cự, cố gắng chặn nắm đấm của Lâm Mộc!
Nhưng ông ta đã bị thương nặng, nên không có cách nào chống lại được cú đấm của Lâm Mộc cả.
Nắm đấm của anh lập tức vượt qua đôi tay đang cố gắng chống cự, rơi xuống đầu của quán chủ
Lâm Mộc lại giơ nắm đấm lên.
Quán chủ Tiên Hạc võ quán không còn sức phản kháng, trong lòng ông ta vô cùng tuyệt vọng.
Lúc này trong lòng ông ta đang rất hối hận vì đã nghe theo ý Chung Hào, lại lựa chọn đối phó với Lâm Mộc.
Đáng tiếc, bây giờ hối