LÂM MỘC BÁO THÙ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi anh ngã xuống, dường như lực áp chế tuôn ra từ trong Nhãn Trấn tác động vào anh từ trên cao xuống, hơn nữa còn tập trung vào một chỗ.  

Bỗng nhiên Lâm Mộc nảy ra một biện pháp!  

Sau đó, anh chống người dậy, đưa lưng về phía lực áp chế kia.  

Advertisement

Sau lưng anh có Chí Tôn Tích cường độ cũng khá mạnh, nếu dùng lưng có thể chịu được áp lực thì sẽ có thể chống đỡ được lâu hơn nữa!  

Khi Lâm Mộc thử nó, nó lại thật sự có tác dụng!  

Điều này khiến anh cảm thấy vui hơn.  

Sau khi làm thử thì mặc dù thân thể anh vẫn rất đau đớn vì đã đến cực hạn, nhưng Chí Tôn Tích cũng đã giúp Lâm Mộc chống lại rất nhiều áp lực mới.  

Đúng là vẫn phải vận dụng trí não để tìm ra cách giải quyết ổn thỏa nhất.  

Thẩm Trạch Thiên ra khỏi Nhãn Trấn, nghiêm túc quan sát Lâm Mộc.  

Hành động này của Lâm Mộc khiến anh phải nhìn Lâm Mộc với con mắt khác, tiểu sư đệ này của anh thật khiến người ta phải nể phục.  

Sau khi ngã xuống Lâm Mộc vẫn kiên trì như thế này, càng thu hút nhiều người tới xem.  

"Cậu ta cứ nằm trên mặt đất như vậy sao, sẽ không tự phá hủy thân thể mình đó chứ?"  

"Đúng vậy, thân thể có thể chịu đựng nhưng cũng có giới hạn, hắn không thể ép bản thân mình như vậy được."  

"Chẳng lẽ cậu ta thật sự cho rằng nằm trên mặt đất có thể kéo dài hơn hai mươi tư giờ sao?"  

...  

Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, Vũ Nghị Trưởng bất ngờ xuất hiện.  

Đã tám giờ trôi qua kể từ khi Lâm Mộc đi vào Nhãn Trấn.  

"Vũ Nghị Trưởng!"  

Mấy chục người đang đứng xem, khi thấy Vũ Nghị xuất hiện thì cũng lần lượt chào hỏi.  

Vũ Nghị Trưởng đi thẳng về phía trước, nhìn Lâm Mộc đang ở trong Nhãn Trấn.  

“Thanh tra Lỗ, tại sao cậu ta lại nằm trên mặt đất?” Đôi mắt sắc bén của Vũ Nghị Trưởng lộ ra vẻ kinh ngạc.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi