*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng: “Khi trước ông bắt nạt Mai Tổng, bây giờ đổi lại tôi ức hiếp ông thì có sao?”
Sau đó anh quay người vẫy tay gọi Mai Tổng: “Mai Tổng, ông qua đây!”
Mai Tổng lập tức chạy qua: “Lâm cao nhân, hay là.... hay là dừng lại ở đây thôi, tôi sợ làm ầm ĩ thêm sẽ gây rắc rối cho cậu!”
Mai Tổng khá lo lắng.
Advertisement
“Chính bọn họ tự tìm tới rắc rối, cho dù Chưởng môn Thanh Thương Phái ra mặt tôi cũng không sợ!” Lâm Mộc bình tĩnh đáp.
Dù anh là Linh Phách Cảnh trung kỳ, nhưng vẫn có thể chiến đấu với Linh Phách Cảnh đỉnh phong, có gì phải sợ!
Dù làm to chuyện anh cũng không lo, Thanh Thương võ quán dơ bẩn như vậy, họ kiện tới cấp nào đòi giải quyết cũng chẳng ai ủng hộ mấy việc sai trái đâu!
Lâm Mộc nhìn Ngô trưởng lão: “Còn không mau cúi đầu xin lỗi!”
Giọng nói của anh vang vọng bốn bề!
Ngô trưởng lão vừa bị Lâm Mộc đánh khi trước nên cực kỳ kiêng dè thực lực của anh, chỉ đành bấm bụng nói: “Mai Tổng... tôi... tôi xin lỗi cậu!”
Dứt lời, Ngô trưởng lão khom người xin lỗi.
Đám người vây xem xì xào bán tán.
“Vị Mai Tổng kia được Lâm Mộc bảo vệ như thế thật khiến người ta phải ngưỡng mộ mà!”
“Sau này ngàn vạn lần không được chọc vào vị Mai Tổng này! Đến Thanh Thương võ quán còn bị đập cho tan tành! Đến Quán Chủ còn phải cúi đầu xin lỗi!”
“Đúng đúng, Thanh Thương võ quán là xe trước đổ, chúng ta xe sau phải lấy đó làm răn!”
Ai ai cũng thầm ghi nhớ không thể đụng vào nhân vật Mai Tổng này.
Thực ra đây cũng là mục đích của Lâm Mộc. Anh tới đập phá Thanh Thương võ quán trước mặt mọi người để thị uy, để công khai anh bảo vệ Mai Tổng, về sau ai dám ỷ vào thân phận Tu hành Giả gây phiền phức cho Mai Tổng thì kẻ đó xong đời!
Chuyện này càng ầm ĩ thì tin tức truyền đi càng ồn ào xôn xao, Tu hành Giả Ninh Đô tuyệt nhiên sẽ biết tới!
“Chúng ta đi!”
Sau khi Ngô trưởng lão xin lỗi, Lâm Mộc dẫn A Bính, Bằng Gia và Mai Tổng rời đi.
Ngô trưởng lão và đám học viên chỉ có thể lực bất tòng tâm trơ mắt nhìn theo bóng lưng Lâm Mộc.
Trong buồng xe.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Mai Tổng kích động nói: “Lâm cao nhân, cậu quá lợi hại rồi đấy! Chẳng ngờ cậu còn có thể dứt khoát đập cho Thanh Thương võ quán sụp đổ hoàn toàn, trước khi tới đây tôi còn nghĩ chỉ cần Thanh Thương võ quán không tiếp tục tìm tới quấy rầy tôi đã là tốt lắm rồi, không ngờ cậu lại khiến Thanh Thương võ quán chịu thiệt lớn tới vậy!”
Đương nhiên Mai Tổng nhìn ra hiện giờ Lâm Mộc vô cùng lợi hại, đến Ngô trưởng lão còn chẳng thể đánh trả anh!
A Bính nói: “Anh Mộc, em chỉ lo làm lớn chuyện rồi Thanh Thương Phái sẽ tìm tới báo thù anh!”
“Mọi người yên tâm, dù Thanh Thương Phái có chút bản lĩnh, nhưng bây giờ Lâm Mộc tôi cũng không phải quả hồng mềm!” Lâm Mộc nói nhàn tênh.
Anh nói tiếp: “Sự tình ồn ào xôn xao cũng không phải chuyện xấu. Nếu liên minh biết tới rồi coi trọng vấn đề này thì tốt rồi, không thể để Tu hành Giả làm ma giúp cho hổ trong Thành phố an toàn được! ”