LÀM THẾ NÀO ĐỂ CUỘC SỐNG TRỞ NÊN KHÓ KHĂN HƠN - XA LI TỬU

Chương 70


Nguyễn An An nghĩ đến một câu nói trước kia trên diễn đàn.
Một tài khoản của Cố Quyết, cũng chính là tài khoản【 Tôi yêu mềm mại 】kết hôn với cô trong《 Lục giới 》.
Làm một người chơi hệ nhân dân tệ, Nguyễn Nghiên là người có uy tín danh dự trong bang hội của mình. Tuy rằng cậu ta không phải bang chủ, nhưng lại là một trong những chiến thần góp phần giành chiến thắng nhiều nhất trong bang. Thông thường những cuộc chiến của bang sẽ mở phần mềm giọng nói và có người làm chỉ huy, Nguyễn Nghiên chính là người chỉ huy kia.
Bởi vì thanh âm trẻ tuổi lại dễ nghe, trang bị đầy đủ, thao tác tốt, đã có tiền lại còn lạnh lùng nên có khá nhiều người mê muội.
Mỗi lần Nguyễn Nghiên pk cùng ai đó đều có người vây xem, mà số lần ngày một nhiều, tất cả mọi người đều biết lão đại【 Nghiên 】vô cùng chấp nhất với một tài khoản tên 【 Tôi yêu mềm mại 】, còn…… Đánh trận nào thua trận đó, càng thua càng đánh.
---Đọc full tại Truyenfull.vn---

Cho nên lần đầu tiên【 Tôi yêu mềm mại 】xuất đạo là ở trong bang phái của Nguyễn Nghiên.
Sau đó, video hai người pk được người nào đó ghi lại đăng lên diễn đàn và Weibo thượng. Mọi người trực chờ ăn dưa rất nhiều, cũng bắt đầu phân tích thao tác của nhân vật【 Tôi yêu mềm mại 】này , bởi vì rốt cuộc 【 Nghiên 】 cũng được coi là một đại thần.
Thường xuyên qua lại, mọi người phát hiện thao tác của nhân việt 【 Tôi yêu mềm mại 】này vô cùng lợi hại, không nói tới sai sót, anh ta gần như đưa chức nghiệp bảo mẫu này lên một trình độ xuất thần nhập hóa.
Từ đó về sau, mỗi lần hai người pk liền có một đống người vây quanh, bình luận, sau đó thảo luận và học tập.
Nếu không phải bị quật ngã ê chề như vậy, Nguyễn Nghiên cũng không có khả năng hận Cố Quyết như ngày hôm nay.
Từ sau khi Tôi yêu mềm mại xuất đạo, không ngừng bị đưa ra làm đề tài tám chuyện học tập, càng ngày càng có nhiều người nói đầu óc và thao tác của người này vô cùng có phong phạm Đông Sát Tây Cố, nhận được chân truyền của Đông Sát Tây Cố …… Lúc ấy Nguyễn An An còn thay anh cao hứng, cảm thấy đây là vinh quang chí cao vô thượng.
…… Vinh quang cái rắm.
Mẹ nó đây rõ ràng vẫn là anh.
Nhìn dáng vẻ anh, còn diễn vô cùng vui vẻ.
Nguyễn An An hận đến ngứa răng, sức lực vừa khóa cổ anh lại bắt đầu khôi phục trở về.
Cô nhìn biểu tình của Cố Quyết, ngón tay ở trên bàn phím giật giật “Uy, đại thần Đông Sát Tây Cố, anh cảm thấy có ok không? Anh mà ok là em sẽ lập tức ấn đăng bài?”
“……” Thân bại danh liệt trong trò chơi thì tính là cái rắm gì, vợ mình vui vẻ mới là chuyện quan trọng nhất. Cố Quyết trầm mặc ba giây liền gật đầu “Em vui vẻ là được rồi.”
Nguyễn An An nhất thời xúc động viết ra cái tiêu đề này, nhưng trong lòng cô biết rõ, nếu bài viết này thực sự được tăng lên, trừ phi cũng công bố thân phận của mình ra ngoài, nếu không đây chắc chắn là bài viết tìm chửi.
Nói không chừng sẽ có một đám fangirl Đông Sát Tây Cố tiến vào, xếp hàng nói: “Đông Sát Tây Cố thích fan? Thật tốt quá ô ô ô, khi nào mới có thể đến lượt tôi?”
……

---Đọc full tại Truyenfull.vn---

Cho nên Nguyễn An An chỉ hù dọa anh một chút, cuối cùng đương nhiên sẽ không ấn đăng.
Nhưng cái tiêu đề này đã khiến Cố Quyết ý thức đầy đủ được tính nghiêm trọng của sự việc.
Nhìn Nguyễn An An xóa bỏ từng chữ một, Cố Quyết hắng giọng nói “Kỳ thật anh không nghĩ tới em…… Sẽ tức giận như vậy.”
Cố Quyết nhớ lại cảnh tượng mình bị khóa cổ vừa rồi.
Anh đánh nhau nhiều năm, hiên ngang trên mọi nẻo đường, nhưng đây là lần đầu tiên anh bị khóa cổ như vậy.
Rất thú vị.
Nguyễn An An “Hứ” một tiếng quay đầu lại: “Em không tức giận? Em không tức giận thì phải làm gì? Khoái hoạt vui sướng vui vui vẻ vẻ mà tiếp tục khen anh chắc?” Cô hung hăng nhả ra mấy chữ cuối cùng.
Lúc này vị thần tượng kia lại có chút xấu hổ khụ một tiếng “Ừ, anh thật sự cho rằng em sẽ thực sự vui vẻ.”
Bằng không tại sao lại thừa nhận một cách sảng khoái như vậy.
Rốt cuộc Cố Quyết không nghĩ tới mặt khác, anh chỉ đơn thuần đứng ở góc độ của cô mà suy nghĩ, ừ, kỳ thật nam thần trong lòng mình lại là chồng mình gì đó…… không phải chuyện này rất phù hợp với những tình tiết trong tiểu thuyết ngôn tình mà cô yêu thích hay sao? Vì sao lại phản ứng như vậy?
Nguyễn An An: “……”
Còn vui vẻ nữa cơ. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh cô đã từng hoa si hoàn toàn không thèm che giấu mà thể hiện ngay trước mặt anh, hơn nữa không biết trong lòng người này có bao nhiêu đắc ý, ngoài mặt còn nhẹ nhàng như mây gió, làm bộ mình cũng là một fans nhỏ của chính mình…… Nguyễn An An nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng Cố Quyết không lý giải được loại tâm tình như vậy, suy nghĩ của phụ nữ luôn tương đối tinh tế hơn.
Nguyễn An An chậm chạp không trả lời, Cố Quyết duỗi tay ôm lấy cô dỗ dành “Đừng nóng giận, bằng không chúng ta ly hôn ở nick nhỏ này đi, kết hôn lại ở nick chính được không?”
“……” Có chút động tâm.
“Tài khoản kia ngoại trừ chơi trò chơi và đi nghênh chiến ở bên ngoài thì chưa từng có lịch sử hôn nhân, thậm chí ngay cả tài khoản nhân vật nữ cũng không kết bạn được mấy người, chủ yếu chỉ có một vài người bạn và quản lý trong bang, về cơ bản thì vô cùng trong sạch.”
“……”
“Anh sai rồi, đừng giận nữa, nhé?”
“……” Nếu anh đã thành tâm thực lòng nhận sai như vậy, Nguyễn An An cũng thuận theo bậc thang xuống dưới “Vậy…… khi nào chúng ta ly hôn?”

Không nói tới cái khác, nhưng kết hôn cùng Đông Sát Tây Cố, trở thành nhân vật được hầu hết các nhân vật nữ hâm mộ…… cô vẫn gấp không chờ nổi.
“Hiện tại đi.”
Nói xong, Cố Quyết đăng nhập vào tài khoản phụ, hai người cùng tiến về miếu Nguyệt Lão lãnh nhiệm vụ ly hôn , rồi sau đó nhanh chóng đánh quái để trở về ly hôn.
【 Hệ thống 】: Thật đáng tiếc, người chơi 【 Tôi yêu thầm thì 】 và người chơi 【 Tôi yêu mềm mại 】tình cảm không hợp, lựa chọn tách ra. Trong cuộc sống luôn có khi tụ khi tan, núi cao sông dài, giang hồ tái kiến!
Sau khi tin tức được công bố trong giới, Nguyễn An An cũng chỉ nhìn lướt qua, không nghĩ tới sẽ có chuyện phát sinh.
Bởi vì sau khi ly hôn sẽ có khoảng thời gian một tuần không thể tái hôn, hai người ly hôn xong liền trực tiếp rời khỏi trò chơi.
Kết thúc mọi thao tác, Cố Quyết cảm giác tất cả những nguy cơ đều được giải trừ.
Như vậy việc chuyển nhà cũng tới lúc được đưa ra nghị sự.
“Lúc trước những gì anh nói với em trong hội sở đều là sự thật.” Anh nói.
Nguyễn An An sửng sốt “Hả? Cái gì là thật sự?”
Cố Quyết: “Ngôi nhà bên khu biệt thự Lâm Giang, vườn hoa đã được xây dựng xong rồi, cho nên…… em định khi nào cùng anh chuyển nhà sang đó?”
“……”
Bên này Nguyễn An An còn chưa trả lời, mà Cố Quyết sợ cô tìm lý do thoái thác, anh trực tiếp tăng lớn âm lượng, gọi một tiếng “Bổn Bổn”.
—— Cố Quyết quen dùng kỹ xảo, lợi dụng con trai.
Bổn Bổn chậm rãi rời khỏi ổ mèo, dịch tới mép giường, mở to mắt nhìn hai người.
Cố Quyết lại vỗ vỗ đuôi giường “Đi lên.”
Tuy rằng tên Bổn Bổn không được lanh lợi cho lắm, chân cũng từng bị thương, có chút di chứng khi đi đường, nhưng chân đã sớm bình phục, một động tác đơn giản như vậy nó vẫn có thể làm được. Trước kia lúc Cố Quyết sống cùng nó, buổi sáng mỗi ngày hành động nhảy lên giường dẫm lên người ba quả thực không quá thông thuận.
Bổn Bổn nhẹ nhàng nhảy lên giường.
“Kỳ thật con trai em đã vô cùng đói khát rồi, không tin em xem ——”

Cố Quyết nói xong câu đó với Nguyễn An An, anh lại quay đầu nói với con trai: “Bổn Bổn, chúng ta muốn dọn đến căn phòng lớn.”
Bổn Bổn kích động: “Meo!”
“Căn phòng rất lớn rất lớn” Cố Quyết tiếp tục dụ hoặc “Còn có thang trượt……”
Hai mắt Bổn Bổn sáng lấp lánh: “Meo $v$!!!”
Tiếng meo này nâng cao mấy độ, thanh âm thể hiện sự kích động.
Cố Quyết quay đầu nhìn về phía Nguyễn An An, buông tay: “Em cũng thấy rồi đấy, cho nên khi nào chúng ta chuyển nhà?”
Nguyễn An An: “…………”
Thật ra Nguyễn An An không nghĩ tới Bổn Bổn lại yêu thích sự xa hoa lãng phí như vậy…… Nhưng anh lấy Bổn Bổn làm lý do, vậy cô cũng không có lập trường gì để cự tuyệt.
Rốt cuộc Cố Quyết cũng biết Nguyễn An An là người luôn sủng con trai vô giới hạn nên anh mới có thể gọi Bổn Bổn tới đây.
“Chuyển nhà sao…… Trước tiên đợi qua tiệc tối ngày mai, hoàn thành nốt mấy ngày bận rộn.” Nguyễn An An tính thời gian “Bởi vì đêm mai em mới chính thức nhận chức, cho nên mấy ngày kế tiếp chắc hẳn sẽ có rất nhiều chuyện phải làm……”
Ví dụ như trả lời phỏng vấn tạp chí cũng mất vài buổi.
“Nhưng em cảm thấy…… trong vòng một tuần là sẽ ổn.”
Cố Quyết nói được.
“Đúng rồi, đêm mai anh cũng đến đi.” Nguyễn An An nhắc nhở nói.
Với tư cách là đối tượng hợp tác, vốn dĩ Cố Quyết cũng nên tham dự, nhưng cô đặc biệt  nói lời này đương nhiên không chỉ đơn giản là nhắc nhở.
“Đêm nay em không biết anh sẽ làm gì, nhưng cho dù đêm nay anh không nói thì em cũng tính toán thẳng thắn với anh, đêm mai sẽ đưa anh đi gặp ông ngoại em……” Nguyễn An An thở dài “Như vậy cũng tốt, ít nhất một cửa kia của ông ngoại có thể vượt qua.”
Cô chọn khoảng thời gian này cũng vì sợ Lâm Tùng Bách làm ra chuyện xấu, ví dụ như trở mặt gì đó, ít nhất tại loại trường hợp này ông sẽ khắc chế chính mình…… Lỡ cô tùy tiện tìm một ngày bình thường đưa Cố Quyết về nhà, Lâm Tùng Bách trực tiếp nổi bão đuổi người đi thì phải làm sao bây giờ.
Hiện tại thật ra có thể loại bỏ hoàn toàn cái băn khoăn này…… Rốt cuộc đây chính là đối tượng lúc trước ông hao hết tâm tư muốn cô gặp mặt.
“Ừ.” Cố Quyết đáp ứng “Ba mẹ anh vẫn luôn sống ở nước ngoài, năm nay sẽ dọn về nước, ngày mai bọn họ không thể tham dự được, sau này sẽ đưa em đi gặp bọn họ.”
“Em hỏi lại lần cuối cùng.” Nguyễn An An nghiêm mặt nói “Anh nói thật cho em, anh còn giấu em chuyện gì hay không?”
“Không có” Cố Quyết thành khẩn, ánh mắt chân thành tha thiết “Thật sự không có, chuyện trò chơi cũng không phải anh cố ý giấu giếm, Đông Sát Tây Cố nạp một lúc mười mấy vạn, sao anh có thể trực tiếp nói với em? Chỉ cần một lần nói dối sau này sẽ phải bắt đầu với vô số lời nói dối……”
Nguyễn An An ngẫm lại cũng thấy đúng, cô miễn cưỡng tiếp nhận cách nói này.
Công cụ Bổn Bổn sau khi bị lợi dụng xong liền bị đuổi xuống giường không một chút lưu tình.
Hiện tại thời gian không quá muộn, nhưng bởi vì còn việc khác phải hoàn thành, cho nên Cố Quyết tắt đèn từ sớm.

Sau khi nằm xuống, không gian chìm ngập trong bóng tối, Nguyễn An An cảm thấy trên người trầm xuống, cánh tay căng thẳng, bị người nào dùng hai tay khóa chặt người lại.
Cô hơi nhẩm tính một chút.
Ừm…… dựa theo tần suất thì cũng nên đến lượt hôm nay.
Đôi mắt thích ứng với bóng đêm, cô nhìn trên mặt Cố Quyết mang theo ý cười mơ hồ, lời nói trước sau như một vô cùng thiếu đòn: “Bảo bối, có lý do gì để cự tuyệt không? Em nói ra đi, anh nghe xem có chấp nhận được hay không.”
“……”
Nghe đi, đây là lời con người có thể nói sao?
Không.
Nguyễn An An bị anh ôm chặt, trên mặt nóng lên.
Dù sao với đề tài này cô có trả lời hay không thì kết quả cũng giống nhau, cuối cùng cô cũng không cự tuyệt: “…… Em chỉ có một yêu cầu, hôm nay anh nhanh chút, giữa trưa ngày mai em còn phải đi trang điểm, muốn rời giường sớm một chút.”
“Giữa trưa?” Cố Quyết cười “Khẳng định sẽ kịp.”
“…… Buổi sáng còn phải tới công ty chuẩn bị bản thảo!”
“Tuyên bố nhận chức sao?” Cố Quyết cười nói “Lúc trước anh ở nước ngoài cũng từng làm rồi, cái kia rất đơn giản, nói mấy câu mà thôi, không cần chuẩn bị nhiều……”
“Em còn muốn……”
“Đừng có muốn nữa, bảo bối, anh sẽ mau chóng, nhưng em biết đấy có một số vấn đề nằm ngoài tầm kiểm soát của anh……” Cố Quyết dừng một chút, ghé sát vào bên tai cô “Ví dụ như kéo dài.”
“…………”
Nguyễn An An hoàn toàn không còn lời nào để nói, mà sau khi Cố Quyết nói xong lời đó, môi anh cũng thuận thế dán lên vành tai cô, gợi lên từng đợt khô nóng.
Cô cắn môi, duy trì chút lý trí cuối cùng, nhẹ giọng cảnh cáo anh: “Anh…… Hôm nay anh không thể để lại dấu hôn, không được giở trò, bằng không về sau……”
“Đã biết đã biết.”
“Ưm……”
Ánh trăng leo lên ngọn cây, ánh sáng bạc trắng theo cửa sổ rải lên mép giường, lên xuống như hồ nước lăn tăn gợn sóng.
Đêm còn rất dài.

 Chương 71

Tuy rằng Cố Quyết đáp ứng qua loa, nhưng thật ra anh cũng không lưu lại trên người cô bất cứ dấu vết gì, chỉ là eo đau lưng mỏi vẫn không thể tránh được.


Khoảnh khắc đầu tiên khi mở mắt ra, Nguyễn An An cảm thấy người bên cạnh giật giật.


Đập vào tầm mắt chính là một mảnh đỏ rực.


Mới vừa mở mắt liền nhìn thấy nhan sắc tươi đẹp như vậy, đôi mắt có chút không thích ứng được. Nguyễn An An quay mặt đi, điều chỉnh lại tiêu điểm của tầm mắt, cuối cùng mới thấy rõ đồ vật trước mặt.


Cuốn sổ đỏ màu hồng, ba chữ: Giấy hôn thú. (giấy chứng nhận kết hôn)


---Đọc full tại Truyenfull.vn---

Đằng sau cuốn sổ chính là gương mặt đẹp trai của người nào đó sáng sớm rời giường nhưng không hề bị sưng húp .


Người nào đó lấy cuốn sổ đi, thò qua hôn lên trán cô  “Vợ ơi, ngày kỷ niệm vui vẻ.”


“……”


Nguyễn An An sửng sốt, lúc này cô mới ý thức được, hôm nay là ngày kỷ niệm bọn họ kết hôn.


Nhưng sắp 12 giờ trưa rồi…… Hai người còn vội vàng làm việc khác, cho nên cũng chưa kịp nói lời thân mật gì.


Cô cười một tiếng, ôm lấy cổ anh, học bộ dáng của anh hôn lên trán anh.


“…… Cùng vui.”


Tuy rằng là ngày kỷ niệm kết hôn, nhưng hôm nay cũng là ngày quan trọng nhất trong năm của Lâm thị. Mặc dù có chút mệt mỏi, Nguyễn An An cũng không ngủ nướng, sau khi thanh tỉnh lập tức rời giường rửa mặt.


Lúc đánh răng, Nguyễn An An ở trong phòng vệ sinh mơ hồ nghe được tiếng đóng mở cửa, cô cho rằng Cố Quyết ra ngoài mua bữa sáng nên không để ý.


Không nghĩ tới rửa mặt xong, vừa đi ra liền nhìn thấy Cố Quyết đứng bên ngoài.


Anh thay quần áo, đứng ở bên cạnh bàn ăn, trên bàn bày…….


Đây không phải là những món ăn bình thường hay bán ở dưới tiểu khu.


Đủ loại kiểu dáng, từ bánh bao nhân thịt đến bánh bao soup, mỗi lồng hấp chỉ có hai cái, thoạt nhìn đặc biệt tinh xảo, thậm chí…… Tuy rằng rất khó hình dung, nhưng mà ngay cả lồng hấp cũng phá lệ cao quý.


“……” Nguyễn An An cho rằng mình bị hoa mắt “Đây là cái gì?”


“Đây là đồ ăn sáng của nhà hàng ngon nhất Thanh Thành, mỗi ngày đều giới hạn lượng cung ứng, dù ra giá cũng không có người bán.” Cố Quyết giúp cô kéo ghế dựa ra, nhẹ ấn bả vai cô ngồi xuống  “Từ lâu anh đã sớm muốn dẫn em đi ăn, cho nên vừa rồi anh bảo trợ lý đóng gói đưa tới đây……”


---Đọc full tại Truyenfull.vn---

“……”


Nguyễn An An ngồi xuống, tùy tiện cầm chiếc bánh bao nhỏ cắn một ngụm.


Một năm sống chung cùng Cố Quyết, thời điểm được ăn thức ăn ngon nhất và tốt nhất chính là lúc ăn tết tại Lâm gia. Hiện tại, nước soup trong bánh bao tựa như quỳnh tương ngọc dịch, tươi ngon tới mức khiến cô thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi.


Nguyễn An An chưa chải đầu, ngọn tóc có chút loạn, Cố Quyết vô cùng chính xác mà bắt giữ được khoảnh khắc cô cắn xuống kia, ánh mắt “Tạch” tiếng phát ra ánh sáng.


Cố Quyết đối với bộ dáng này của cô rất vừa lòng.


Anh đi đến phía đối diện cô ngồi xuống, “Thanh Thành còn nhiều món ăn ngon hơn, em vẫn chưa từng ăn, anh sẽ đưa em đi nếm thử từng món một.”


Phần lớn thời gian, giá trị trên đời này vẫn được móc nối cùng giá cả, cho nên phía trước vì không muốn để lộ thân phận nên anh cũng không thể đưa cô đi ăn món gì đó ngon ngon.


Nguyễn An An gật đầu, tập trung ăn uống.


Bữa sáng quá mỹ vị, thế cho cuộc đối thoại tới lui của hai người giảm tới 80% so với bình thường.


Nguyễn An An ăn xong, lau miệng, cô đột nhiên nhớ tới một sự kiện “Đúng rồi” cô nhấc chân đá đá Cố Quyết ở dưới gầm bàn “Em tặng anh quà kỷ niệm một năm kết hôn, của anh đâu?”


Cố Quyết sửng sốt “Anh? Không phải ngày hôm qua anh đã cho em rồi sao?”


“…… Anh cho em cái gì ?”


Sau khi Nguyễn An An hỏi xong, cũng không biết cọng dây thần kinh nào cảm thấy không thích hợp, trong đầu đột nhiên bắt đầu mở phường nhuộm, từ một màu vàng mênh mông vô bờ bến…… Cô thật sự rất sợ câu tiếp theo của Cố Quyết chính là “Cho em đời đời con cháu của anh”.


Cũng may Cố Quyết còn không biến thái tới mức này.


“Tối hôm qua câu đầu tiên anh nói với em chính là dọn đến khu biệt thự Lâm Giang” Cố Quyết bất đắc dĩ “Lễ vật chính là phòng ở cùng vườn hoa……”


“…… Ồ.” Nguyễn An An nghĩ lại.


“Sao thế, không hài lòng sao?”


Nguyễn An An từ ghế trên đứng lên, rụt rè dương cằm liếc anh một cái “Cũng …… Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn đi.”


“Ồ……” Cố Quyết cũng đứng lên, vòng qua cái bàn đi đến trước mặt cô.


Lợi thế về chiều cao của đối phương khiến tư thế dương cằm từ trên nhìn xuống dưới của Nguyễn An An, loại khí thế không ai bì nổi này, nháy mắt liền tiêu tán đi không ít.


Cô trợn trắng mắt, đẩy anh ra, về phòng thay quần áo.


……


Buổi tối còn phải tạo hình trang điểm một lần nữa, cho nên Nguyễn An An thoa kem chống nắng và dưỡng môi xong thì ra cửa.


Bởi vì tối hôm qua đã nói hết sự thật, hôm nay đi làm đương nhiên không cần đi tàu điện ngầm nữa, mà là ngồi trên chiếc xe trị giá hơn một ngàn vạn của Cố nhị thiếu.


Chiếc siêu xe màu đen tuyền, đường cong ở thân xe mượt mà như đôi cánh, thật sự quá ngầu.


“Chiếc xe vẫn luôn đậu trong bãi đỗ ngầm ở CY,  mỗi ngày anh đều lái nó đi làm.”


——Lúc này, Nguyễn An An mới biết được Cố Quyết từ trước tới nay vẫn luôn để xe ở bãi đỗ xe ngầm phía đối diện.


Cô choáng váng.


Nói cách khác mỗi ngày cô đều phải dậy sớm cẩn trọng ngồi tàu điện ngầm, mà anh chỉ cần đi muộn hơn cô vài phút là có thể tự mình lái xe đến công ty……


Sau khi biết chân tướng, Nguyễn An An tức giận thiếu chút nữa nhảy xuống xe.


“Vì sao còn gạt em mua thẻ tàu điện ngầm? Cố nhị thiếu anh lợi hại lắm.” ---Đọc full tại Truyenfull.vn---


“Chiếc siêu xe mấy ngàn vạn đậu trong bãi đỗ xe ngầm ở đối diện cũng không sợ rớt giá, em cảm thấy ngày nào đó bãi đỗ xe kia sụp đổ, đè dẹp lép chiếc xe này, đến lúc đó không phải ngài sẽ đau lòng muốn chết sao?”


“Tất cả số xe trong bãi đỗ xe đó cộng lại cũng không bằng giá trị của chiếc này đi? Tâm thật lớn nha……”


“Anh ăn ngay nói thật! Rốt cuộc anh đã sử dụng thẻ tàu điện ngầm tổng cộng bao nhiêu lần rồi! Bên trong có phải một xíu tiền cũng không nạp đúng không!!!”


“…………”


Cố Quyết nhận sai.


Nhưng nhận sai cũng vô dụng.


Nguyễn An An oán khí tràn đầy, ríu rít một đường, lấy sức lực của bản thân xây dựng ra cảm giác náo nhiệt như ở chợ bán thức ăn. Cố Quyết lái xe, không có cách nào ngăn cản chỉ có thể lắng nghe chịu đựng và phụ họa.


Hai mươi phút sau, cuối cùng cũng tới dưới lầu tổng bộ Lâm thị, mà miệng Nguyễn An An vẫn không dừng.


“Hư……” Cố Quyết tắt máy, lên tiếng ngắt lời cô “Bảo bối, nghỉ một lát, em khiến anh đau đầu quá.”


Nguyễn An An sửng sốt, còn không kịp mở miệng nói chuyện.


Cố Quyết đã khóa cửa xe lại, giơ tay “Bang” một tiếng cởi bỏ đai ai toàn trên người, chuyện đầu tiên chính là rướn người hôn lên cái miệng nói không ngừng nghỉ suốt dọc đường.


Âm thanh ồn ào trong xe lập tức như bị ấn nút tạm dừng.


Chỉ còn lại loáng thoáng tiếng hừ nhẹ của người con gái.


Không biết nụ hôn kéo dài bao lâu.


Thời điểm Nguyễn An An được buông ra, cô bắt đầu hít thở bầu không khí mới mẻ.


Một lát sau, nét đỏ ửng trên mặt Nguyễn An An bị tiêu tán, cả người hoàn toàn bình tĩnh trở lại.


Cô nhìn người bên cạnh đặt cánh tay lên tay lái, vẻ mặt đượm ý cười …… Nhắm mắt, nhịn không được cảnh cáo anh “Tối nay em phải trang điểm, không thể bị trôi son, rất  xấu……” Cô hạ giọng “Cho nên lúc ở hiện trường, anh thành thật một chút cho em.”


Cố Quyết vẫn ghé vào tay lái, chớp chớp mắt nhìn cô, nét tươi cười gia tăng: “Tuân mệnh.”


Đúng 7h tối, Lâm thị và “Phồn Lâm” tổ chức tiệc tối tại khách sạn Li Giang.


Cũng bởi vì nguyên nhân tiệc tối, nên đêm nay khách sạn lớn nhất Thanh Thành không mở bán bất cứ dịch vụ nào khác.


Nguyễn An An không tham dự, cũng chưa từng học hỏi xem phải làm gì với bữa tiệc tối nay, chuyện này không thuộc phạm trù kiến thức của cô, cho nên tiệc tối “Phồn Lâm” từ đầu tới cuối đều do trợ thủ đắc lực của Lâm Tùng Bách chuẩn bị.


Bởi vì 6h sẽ mở cửa tiếp khách, cho nên 3h chiều Nguyễn An An đã có mặt tại khách sạn. Trong phòng thay đồ ở hậu trường cô được chuyên gia trang điểm chuyên nghiệp ấn xuống ghế trang điểm. 5 giờ ăn một chút đồ ăn lót dạ, rồi sau đó thay lễ phục, đi theo giám đốc phụ trách giới thiệu sản phẩm cùng với người dẫn chương trình khớp lại kịch bản.


Đương nhiên hai người Khương Di và Ân Viện sẽ tới xem náo nhiệt.


Hai người bọn họ, đáng lẽ một người phải tới cùng ba mẹ, một người tới cùng anh trai, nhưng bọn họ lại không cần đợi người trong nhà. Vừa tới 6 giờ đã tiến vào từ cửa chính tìm cô, lúc ấy Nguyễn An An mới tập luyện một lần từ trên sân khấu xuống dưới, trong tay cầm tờ giấy kia.


Khương Di bắt đầu hắng giọng nói: “Các vị ——” vừa mới nói được hai chữ, giọng nói của Khương Di hơi dừng lại. Cô trừng lớn đôi mắt, không dám tin tưởng: “Cậu không phải Mềm Mại của chúng ta đúng không ? Chỉ có một hai ba, tổng cộng có 3 dòng chữ mà phải cầm giấy đọc?…… Cậu tốt nghiệp Harvard xong, chẳng lẽ có 3 câu nói còn không nói được sao?”


Ân Viện cũng thò lại gần nhìn thoáng qua, rồi sau đó bĩu môi “Chậc, khinh thường.”


“……” Nguyễn An An bị châm chọc, không nói nên lời, một phen đoạt lại tờ giấy “Đây là trợ lý chuẩn bị giúp tớ, một mảnh hảo tâm của cô ấy, cô ấy cũng chỉ sợ tớ căng thẳng, an toàn một chút vẫn tốt hơn đi……”


Tuy rằng chính cô cũng không cảm thấy có cái gì phải căng thẳng.


Khương Di nhìn quanh bốn phía, nhịn không được cảm khái: “Tớ cảm thấy tớ xem như đã nhìn quen những bữa tiệc lớn, nhưng vẫn cảm thấy cách trang trí ở đây rất hoành tráng. Tưởng tượng đến đêm nay sẽ được chứng kiến một vị nữ giám đốc thời đại mới ra đời, tớ vô cùng kích động đó!”


Mấy người đùa giỡn trong chốc lát, tới khoảng 6h30 bắt đầu có khách khứa lục tục tới.  Mấy người di dời trận địa, tìm được chỗ ngồi lý tưởng nhất.


Những người nổi tiếng, truyền thông, các công ty lớn trong ngành, người đẹp, xe hơi nối liền không dứt.


Nhóm thiên kim danh viện mặc lên người bộ váy hàng hiệu được thiết kế riêng, vừa nói vừa cười, dáng vẻ hào phóng. Những người đàn ông sự nghiệp thành đạt kéo người phụ nữ mỹ lệ thành thục trong khuỷu tay, đá quý kim cương trên cổ tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Dưới sự dẫn dắt của người phục vụ bọn họ đi vào đại sảnh của bữa tiệc một cách bài bản và duyên dáng, đồng thời ưu nhã vươn tay lấy một ly rượu vang đỏ trên khay người phục vụ.


Bởi vì đến sớm nên Nguyễn An An đi theo Khương Di Ân Viện ngồi ở bên ngoài khu vực VIP nhìn từng gương mặt có cả quen thuộc và xa lạ.


—— Đối với Nguyễn An An mà nói hầu hết mọi người đều xa lạ, đối với hai vị bạch phú mỹ bên cạnh mà nói, thật ra hơn phân nửa số người bọn họ đều quen biết.


“Ây, đây chính là phóng viên《 kinh tế tài chính 》, cô ấy từng tới nhà phỏng vấn anh trai tớ……”


“Giang gia cũng tới? Nhà này không phải ở thành phố bên cạnh sao?”


“Tớ nghe nói Giang lão gia tử là bạn bè của ông ngoại Mềm Mại, tới cũng không kỳ quái lắm……”


“Ai! Người kia là chị họ tớ—— Mềm Mại mau đến xem! Chị họ tớ!” Khương Di lập tức đứng lên, chỉ vào nơi nào đó kích động nói “Thời gian trước không phải tớ đã nói với cậu chị ấy kết thúc HE sao! Hiện tại người đi cùng chị ấy chính là nam sinh đại học F!”


Nguyễn An An cũng lập tức đứng dậy nhìn theo.


Chị họ Khương Âm của Khương Di nổi tiếng là người chịu chơi, lần này vẫn là phong cách trang điểm đậm như thường ngày, nhưng hiện tại đặt trên người cô ấy lại mang một phong vị vô cùng tươi sáng.


Khương Âm rất đẹp, hơn nữa vẻ đẹp của cô cực kỳ thích hợp với phong cách trang điểm đậm, rất hợp với khí chất của cô ấy.


Nhưng một người như vậy, người bên cạnh lại là người đàn ông có khí chất hoàn toàn tương phản với mình. Gương mặt của người đàn ông bị ngăn cách một chút, không nhìn rõ diện mạo, chỉ là anh ta khiến người bên cạnh cảm thấy tuy rằng mặc một thân tây trang màu đen nhưng vẫn mang lại cảm giác vô cùng thanh thuần, khí chất có vẻ không thích hợp với nơi này.


Hai người hoàn toàn bất đồng, nhưng khi đứng chung một chỗ lại có loại đồng điệu không thể lý giải được.


“Thật tốt, chúc mừng chị họ ôm được mỹ nhân về nhà.”


Nguyễn An An nhìn mà thổn thức không thôi, nói xong còn nhịn không được bưng chén rượu lên muốn uống một ngụm, lại bị Ân Viện kịp thời ngăn cản “Cậu kiềm chế chút đi, muốn uống cũng phải đợi phát biểu xong hãy uống.”


Sau khi đôi bích nhân tiến vào trong, ba người tiếp tục đưa mắt nhìn từng người bước vào.


Thật trùng hợp, xung phong đi đầu chính là một trong những kẻ thù của 3 người.


Không phải tất cả mọi người tham dự tiệc tối đều phải đưa bạn gái đi theo, có một số người không có chính là không có, ngay cả tìm cũng lười, tình nguyện tham dự cùng đám anh em.


Ví dụ như Tiết Chiêu của Tiết gia.


Kỳ thật Nguyễn An An không biết nhiều về Tiết Chiêu, nhưng bởi vì đoạn tình cảm bi thương lúc trước của Ân Viện nên ở trong lòng mình anh ta vẫn treo mác “Thẳng nam ung thư” “Tra nam” .


Tiết Chiêu hoàn toàn tương phản với người anh em ổn trọng bên cạnh, diện mạo tuấn lãng, dường như rất thích cười, khi cười lên rất giống một chàng trai mới bước qua khỏi độ tuổi đôi mươi.


Ừ…… Người thật đúng là giống mô giống dạng, bằng không thời điểm Ân Viện mười mấy tuổi cũng không thích tới mức như vậy.


Hơn nữa thuộc tính này gọi là gì? Tiểu chó săn ánh mặt trời xán lạn? Cùng Ân Viện, đó chính là ngự tỷ vừa xinh đẹp vừa ngổ ngáo?


Thế nhưng ——


Bỏ đi, không thể, tra nam cho dù đẹp cũng không được!


“A……” Nguyễn An An há miệng thở dốc, ý đồ muốn nói lảng sang chuyện khác “Hôm nay thời tiết khá tốt.”


Khương Di gật đầu “Ừm, máy sưởi ở khách sạn này cũng không tồi, cậu nhớ bảo ông ngoại cậu khen ngợi một chút.”


“Ok.”


“……” 


Ân Viện dựa vào một bên, trợn trắng mắt, không nói gì.


Sau một vòng người tẻ ngắt, cuối cùng Khương Di cũng phát hiện ra mục tiêu kế tiếp “Vị mỹ nữ váy vàng kia…… người đang tiến từ cửa vào đó, cô ta là ai vậy? Rất xinh đẹp, hình như còn có chút quen mắt……”


“Người của Hạ gia” Ân Viện nói “Tên Hạ Mông.”


“Đúng đúng, là cậu ta, thiên kim Hạ gia lớn lên thật ——” Khương Di đang chuẩn bị khen, lại đột nhiên nhớ tới chuyện cũ năm xưa “Ấy, hình như cậu ta là chị em tốt của Nguyễn Lâm …… Thôi thôi, lớn lên đẹp gia thế tốt thì có ích lợi gì, còn không phải lúc tuổi trẻ mắt bị mù……”


Nguyễn An An nghe vậy nở nụ cười: “Không có không có, không phải mắt cậu ta bị mù, kỳ thật năm đó đều là hiểu lầm.”


Nguyễn An An nói đơn giản chuyện năm đó tiểu đầu trọc bị gió thổi bay mũ và sự tích mượn mũ quang vinh năm xưa.


“…… Đại khái chính là như vậy, tớ rất thích cậu ta, cô gái này bị người trong nhà bảo vệ quá tốt nên mới không có tâm nhãn gì. Đêm nay tớ rất bận, nếu hai người các cậu nhàm chán thì có thể nói chuyện làm quen với cậu ta.”


Ân Viện che miệng nhịn cười: “Đầu trọc? Tớ rất muốn xem ảnh chụp đó.”


“Ha ha ha ha ha ha ha……” Khương Di tương đối thoải mái, suýt nữa thì cười muốn ngất “Tiểu đầu trọc ha ha ha ha ha, vì sao lại đáng yêu như vậy, đây rõ ràng là một mỹ nhân cổ điển …… Không được, cậu ta đúng là đồ ngốc……”


Khương Di ôm bụng cười, mà tiếng cười của cô bất chợt im bặt khi ánh mắt bắt gặp một thân ảnh.


“Mẹ kiếp!” đôi mắt Khương Di tỏa sáng, trong giọng nói không che giấu được sự kích động “Này anh chàng đẹp trai kia là ai!”


“Hả?” Nguyễn An An thăm dò, từ khe hở nhìn qua “Cậu nói người nào?”


Khương Di chỉ cho cô: “Người rất cao kia, mặc tây trang màu trắng, bộ dáng ‘ông đây là người đẹp nhất thiên hạ’ …… cậu nhìn thấy chưa?”


“A……” Nguyễn An An liếc mắt một cái đã nhận ra “Đây là con trai của chú nhỏ tớ, xem như là em họ tớ, tên Nguyễn Nghiên.”


Thời điểm Nguyễn Nghiên đi học cũng không thích tham gia loại yến hội này, nhìn bộ dáng cậu ta không kiên nhẫn như vậy, đoán chừng là bị chú nhỏ ép tới.


Gương mặt của Nguyễn Nghiên không còn lời gì để nói, thời điểm học cao trung có thể dễ dàng khiến đám chị em plastic trở mặt thành thù dễ như trở bàn tay. Diễn đàn trường học phàm là nhắc tới chủ đề “bạn gái Nguyễn Nghiên là ai”, thì trong nháy mắt tinh phong huyết vũ sẽ kéo dài mấy trăm tầng lầu.


Càng miễn bàn tới thằng nhóc này hôm nay còn mặc một thân lễ phục thuần sắc trắng, đặc biệt phô bày dáng người, cũng khó trách Khương Di vừa nhìn đã thích.


“……” Vừa nghe đến tên, sự nhiệt tình của Khương Di trong nháy mắt bị tiêu hao một nửa “Nguyễn gia sao, khụ, Nguyễn gia hay là thôi đi……”


“Hả? Vì sao?” Nguyễn An An sửng sốt một chút.


Rồi sau đó cô lập tức phản ứng lại ý tứ trong lời nói của Khương Di, cô giải thích một chút về tính cách kiêu ngạo thối hoắc của  Nguyễn Nghiên, hơn nữa ánh mắt cậu ta khá tốt, vẫn luôn đứng về phía cô, cậu ta không chỉ chán ghét mẹ con Nguyễn Lâm mà còn chán ghét cả Nguyễn Chính, Khương Di nghe xong nháy mắt khôi phục lại sức sống.


“Em trai này thật cơ trí! Tuổi trẻ! Ngon miệng! Tớ thích!”


“Ha hả” Ân Viện châm chọc mỉa mai: “Cậu thích cái gì mà thích? Tiểu soái ca này thoạt nhìn mới chỉ vị thành niên……”


Nguyễn An An đánh gãy: “Thành niên xong rồi, năm nay học năm nhất, học cùng trường đại học trước kia của Khương Di.”


Khương Di: “Thì ra là học đệ của tớ! Tớ có thể!!!”


“…………”


Bất tri bất giác đã gần 6h50, Candy tới sau cánh gà nhắc nhở Nguyễn An An về thời gian, 7h phải lên sân khấu.


Hai người Khương Di và Ân Viện trực tiếp rời khỏi hậu trường, theo đám người ngồi vào bàn, mà Nguyễn An An đi theo phía sau Candy đứng sau cánh gà.


“Chủ tịch Lâm vừa rồi đã nhập tọa, còn có Cố tổng……”


Khi Candy thông báo mấy vị khách quan trọng tham dự, di động trong tay Nguyễn An An rung lên.


Người gửi tin nhắn đúng là người vừa được nhắc tên - Cố tổng.


Kẻ lừa đảo đáng ghét: 【 Phía dưới đều là củ cải trắng, học tập theo chồng em, đừng lo lắng. 】


Hôm nay sau khi Nguyễn An An xuống xe, cô thật sự quá tức giận, cô lập tức thay đổi ghi chú ngọt ngọt ngào ngào thành “Kẻ lừa đảo đáng chết”, vô cùng chuẩn xác.


Cô nhìn những lời này, vừa đi theo Candy, vừa trả lời anh một gói biểu cảm.


Nguyễn An An: [ Khinh thường ai đấy.jpg]


Đúng 7h, khách khứa tới đầy đủ, tiệc tối mở màn.


Hầu hết những người được mời tới đây đều cho rằng, đêm nay là một sự kiện ra mắt sản phẩm của Lâm thị với giới truyền thông. Nhưng chỉ có một số bộ phận quản lý cấp cao mới biết, không chỉ có như thế, bọn họ còn công bố giám đốc điều hành mới của Lâm thị.


Thời điểm Nguyễn An An bước lên sân khấu, cô đột nhiên nghĩ đến Cố Quyết dùng phương pháp “coi số người phía dưới là củ cải trắng” để giúp cô đỡ căng thẳng.


Nhưng có điều anh không biết, tuy rằng người tới đều là nhân vật nổi tiếng, nhưng hầu hết Nguyễn An An một người cũng không nhận ra. Vì vậy cho dù anh không nói thì nhóm người dưới sân khấu đối với cô mà nói thì bản thân bọn họ đã là củ cải cải trắng rồi.


Nguyễn An An xác thật nói rất ít.


Giới thiệu bản thân và nói rằng mình sẽ tiếp quản công việc của Lâm thị trong tương lai.


Sự thay đổi nhân sự lớn như vậy không chỉ chiếu cáo bên trong bộ máy Lâm thị, đồng thời cũng như một lời thông báo cho gia tộc và các đối tác của Lâm thị nắm được thông tin.


Không chỉ riêng việc trang trí hiện trường, lễ phục trên người cô cũng do trợ lý của Lâm Tùng Bách lựa chọn. Chiếc váy dài cúp ngực, thắt eo, để lộ hoàn toàn bờ vai góc cạnh và cần cổ thiên nga, xương quai xanh cân xứng xinh đẹp được khảm một viên kim cương rực rỡ lung linh.


Tất cả phần giới thiệu sản phẩm trước đó đều mất khá nhiều thời gian, so sánh lên, lời nói của Nguyễn An An quả thực ít đến đáng thương, nhưng lại chính là điểm nhấn của buổi tối ngày hôm nay.


Mãi cho đến khi Nguyễn An An đã kết thúc bài phát biểu rồi, người phía dưới mất hồi lâu vẫn không phục hồi lại tinh thần. Cô gái nhỏ vô cùng xinh đẹp kia vừa tuyên bố …… từ hôm nay sẽ nhậm chức CEO của tập đoàn Lâm thị.


Sau bài phát biểu, dàn nhạc nhận được mệnh lệnh bắt đầu diễn tấu, tiệc tối chính thức bắt đầu.


Mà tiếp theo thông báo nặng nề này, hiện tại Nguyễn An An mới bắt đầu căng thẳng lo lắng.


—— đối với cô mà nói, chuyện quan trọng nhất đêm nay không phải chuyện này.


……


Âm nhạc vang lên, mọi người rời chỗ ngồi.


Nguyễn An An ngoảnh mặt làm ngơ trước những ánh mắt thăm dò từ khắp nơi trong đại sảnh truyền đến, cô lập tức vòng từ phía sau lên trước mặt Lâm Tùng Bách.


Đúng lúc Lâm Tùng Bách đang nói chuyện phiếm cùng Cố Quyết.


Ông thật sự càng nhìn càng thích người thanh niên này, lớn lên đẹp trai như vậy, lại trẻ tuổi đầy hứa hẹn, tìm khắp Thanh Thành sao có thể tìm ra người tốt hơn? Cũng không biết vì sao Nguyễn An An bị ma quỷ ám ảnh, ôm khư khư cậu sinh viên kia không buông tay, nếu là thanh niên ưu tú như lời cô nói cũng không chịu đưa đến cho người nhà gặp mặt một lần.


Lâm Tùng Bách nhìn thấy Nguyễn An An đi đến trước mặt mình, ông lập tức muốn nhân cơ hội giới thiệu hai người với nhau “Tới đây, An An, người này là ——”


“Ông ngoại, con có chuyện muốn nói với ông, vô cùng gấp.” Nguyễn An An chỉ sang ghế lô bên cạnh “Chỉ vài phút thôi, ông tới kia một chút.”


“……”


Thật ra Nguyễn An An rất ít khi không có nhãn lực như vậy.


Lâm Tùng Bách cảm thấy cô sẽ không nói dối, chắc hẳn thật sự có chuyện gì đó xảy ra, vì thế ông lòng mang nghi hoặc gật đầu với Cố Quyết, đi theo Nguyễn An An tới ghế lô bên cạnh.


Vừa quay sang bên cạnh, mới phát hiện ra đi theo phía sau mình là cháu rể lý tưởng cao ráo đẹp trai.


“Ôi?” Lâm Tùng Bách có chút kinh ngạc “Tiểu Cố, cháu tới đây làm gì? Cháu ——”


Ông còn chưa nói xong, Nguyễn An An đã trực tiếp mở miệng ngắt lời.


“Ông ngoại, con kết hôn rồi.”


Ngữ khí nhàn nhạt, nhưng lời nói lại nặng tựa bom nguyên tử.


Trong tay Lâm Tùng Bách còn cầm ly rượu vang đỏ, nghe câu nói này, ngón tay đột nhiên dùng sức, chiếc chân ly thủy tinh “Răng rắc” một tiếng, gẫy đứt.


“………………”


Cố Quyết nhướng mày cho cô một ánh mắt kinh ngạc “Không ngờ lực tay của ông ngoại lại lớn như vậy”.


Nguyễn An An trả lại anh một ánh mắt “Chúng ta tự cầu phúc đi”.


Nguyễn An An nuốt ngụm nước bọt, chờ đợi trách phạt.


Thân thể Lâm Tùng Bách vô cùng khỏe mạnh, nhưng ông vẫn cảm thấy trước mắt mình hiện lên một màu đen tối “Con……” Vừa nói được một chữ, ông lại miễn cưỡng ép mình bình tĩnh trở lại.


Nhưng dường như không thể bình tĩnh nổi, ngón tay ông vẫn đang phát run.


Nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng Lâm Tùng Bách vẫn lập tức ném đồ vật trong tay xuống đất, rống to thành tiếng: “Nguyễn An An! Con nói cái gì??????”


“Con kết hôn rồi” Nguyễn An An nói xong, duỗi tay kéo Cố Quyết ở phía sau đến bên người “Đối tượng là người này.”


Lại thêm một chiếc búa tạ, ầm ầm nện xuống đầu.


“Xin chào ông ngoại ” Cố Quyết nghe lời gọi theo, ngữ khí quen thuộc “Thực xin lỗi vừa rồi không nói với ông tin tức này, bởi vì An An muốn chính miệng nói cho ông biết.”


“……”


“…… Không phải, con nói cái gì, hai người các con kết hôn?” Lâm Tùng Bách trừng mắt, không dám tin  “…… Hai người các con?”


Hai người đồng thời gật đầu.


Lâm Tùng Bách do dự: “Vậy người học đại học C……”


Nguyễn An An nói: “Chính là anh ấy.”


Lâm Tùng Bách nhíu mày: “Chứng lãnh xong rồi? Lãnh khi nào?”


Nói đến chuyện này, Nguyễn An An có chút ngượng ngùng: “A…… Vừa vặn một năm, hôm nay kỳ thật là ngày kỷ niệm kết hôn của bọn con.”


Lâm Tùng Bách: “………………”


Ông vẫn luôn không ôm hy vọng cháu gái có thể hồi tâm chuyển ý gả vào nhà có điều kiện tốt một chút. Hiện tại đột nhiên được biết cháu gái đã kết hôn với cháu rể lý tưởng trong lòng ông được một năm.


Là thế giới này điên rồi, hay là ông điên rồi?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi