“Anh cũng không phải lựa chọn tồi.
Sắp tới cần PR về các phòng ngủ của khách sạn, tôi ưu ái cho anh được cùng tôi làm một bộ ảnh giường chiếu….Hả, anh nghĩ sao?”
Brian khi nghe thấy cô gái đang rì rầm bên tai đầy những câu dụ dỗ, cảm xúc của anh vẫn không thay đổi, vẫn bâng quơ như không có gì liên quan đến mình.
Anh lùi ra sau kéo khoảng cách với Diệp Tư Hạ, nhẹ nhàng hỏi:
“Phó tổng giám đốc, cô chắc chứ?”
Đôi môi căng mọng được thoa son đỏ rượu\-màu son toát lên quyền uy\- của Diệp Tư Hạ nhoẻn cười:
“ Nghĩ mà xem, ngày mai một tin tức “Diệp Tư Hạ,phó tổng giám đốc của tập đoàn Ciel, có quan hệ mờ ám với trợ lý mới tuyển vào được 2 tháng”.
Một tin tức sốt dẻo này đánh tan mọi tin đồn hẹn hò với các minh tinh trước đó của tôi.
Well done!”
Nói xong, Diệp Tư Hạ nhẹ nhàng đứng dậy rời khỏi chiếc ghế quyền lực của mình kia bước gần tới chỗ anh.
Khi đứng trước mặt Brian, cô nàng khoanh hai tay trước ngực, vẫn phải nhếch đầu lên một chút:
“Lúc đó nhiều người săn tin về chúng ta, có nhiều ánh mắt nhìn vào thì càng để ý tới khách sạn của chúng ta hơn.
Với cả….”
Cô kéo dài giọng, ánh mắt nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt đẹp tựa điêu khắc kia
“...ảnh của chúng ta còn là ảnh “lăn giường” tại khách sạn, lúc đó tôi sẽ chọn phòng tổng thống để chụp.
Nghĩ mà xem Brian, ý tưởng của tôi không tồi chứ?”
Cho đến bây giờ, lần đầu tiên trong đời, Brian thấy được một thiên kim tiểu thư kiêm phó tổng lại đưa ra một loạt ý tưởng bán đi hình tượng của mình để mua về hình tượng cho khách sạn như vậy.
Đúng là một cô gái táo bạo và liều lĩnh.
Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp kia, từng ánh mắt đến nụ cười đều mang nét uy quyền của một phó tổng nhưng vẫn không mất nét quyến rũ của một cô gái 24 tuổi.
Ánh mắt Brian vẫn lạnh băng dù đứng trước một dung nhan như vậy:
“Tôi thì không vấn đề gì nhưng với cô thì vẫn là vấn đề lớn đấy.
Đến lúc đấy chọc giận ngài chủ tịch hậu quả nặng nề là cô chịu, tôi vẫn mong cô suy xét thiệt hơn cho bản thân.”
Anh mở miệng không thẳng thừng từ chối, trong lời nói còn có chút đe doạ nhưng vẫn không có cảm giác đang ra lệnh cho cô, lời nói đúng với hoàn cảnh của một trợ lý và Boss của mình.
Nhận thấy người đàn ông kia đã bắt thóp được mình nhưng Diệp Tư Hạ đấy vẫn thích đùa dai, chân mày nhếch nhẹ lên,ánh mắt loé lên tí vui đùa:
“Anh nói đúng, ba tôi mà biết tôi có quan hệ mờ ám với trợ lý của mình chắc sẽ nổi đóa lên mất.
Nhưng vậy đã sao, ba là người thương tôi nhất cũng không thể nổi nóng với tôi mãi được.”
Nói đến đây Diệp Tư Hạ ngừng lại một chút quan sát sắc mặt của Brian:
“Mà theo như tôi thấy, trong cuộc tuyển chọn 2 tháng trước ba tôi khá ưng anh, biết đâu ba tôi đã nhắm anh làm con rể cũng nên.
Vị trí trợ lý này có khi chỉ để che mắt thiên hạ thôi.
Nếu đúng như vậy thì cách quảng bá của tôi chính là mồi lửa hữu dụng để ba tôi danh chính ngôn thuận đón anh về làm rể.”
Trong lúc đôi môi đó thốt ra những câu nói “không biết chừng mực” kia thì cô càng tiến gần đến sát Brian hơn, hai gương mặt sát gần vào nhau như sắp có một nụ hôn nồng nàn.
Ánh mắt Brian đã xao động, môi câu nhẹ, nụ cười nửa miệng khiến khuôn mặt điển trai kia càng trở nên cuốn hút.
Anh đột nhiên vòng tay qua sau eo Diệp Tư Hạ, kéo cô dính vào người mình:
“Là chủ tịch nhìn trúng tôi hay Diệp tổng đây nhìn trúng tôi?”