LĂNG THIÊN MỘNG HUYỄN

Lý Minh Quân lấy tới một cái hộp, bên trong có rất nhiều tờ giấy. Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng quét thoáng một phát, phát hiện trên những tờ giấy kia tuyển hạng thật đúng là nhiều, có bài xì phé, có bi-a, thậm chí còn có chạy trăm thước, các loại tuyển hạng quả nhiên không ít.
Lâm Dật Hiên đem tờ giấy mình viết xong bỏ vào trong hộp kia, tiếp đó Lý Minh Quân trực tiếp lấy ra một cái nắp che cái hộp kia lại, hắn đối với Lâm Dật Hiên khẽ cười nói:
- Trong này tổng cộng có hơn ba mươi tờ giấy, trên từng tờ giấy đều có một hạng mục, mà chúng ta ghi cũng lăn lộn ở trong đó, hiện tại mỗi người chúng ta rút ra một tờ giấy, làm hạng mục tỷ thí trò chơi lần này.
Lúc này Lâm Dật Hiên cũng đã nhìn ra, lần thứ nhất rút thăm này, coi như là một lần đánh bạc, dù sao bên trong có thêm sáu tuyển hạng sáu có lợi cho một người, mà tỷ lệ rút thăm được sáu cái này ước chừng là một phần năm, cho nên tỷ lệ vẫn là tương đối lớn, đến lúc đó ai rút trúng, như vậy hắn ở trong trò chơi này lần sẽ chiếm được tiện nghi.
- Lâm huynh đệ, ngươi lần thứ nhất tham gia, ngươi rút trước a.
Lý Minh Quân đưa cái hộp kia cho Lâm Dật Hiên.
Lúc này Lâm Dật Hiên cũng không có từ chối nữa, từ trong hộp rút ra một tờ giấy, tờ giấy cũng không chiết khấu, cho nên sau khi cầm ra, Lâm Dật Hiên liền thấy được chữ phía trên…vật lộn, bất quá đằng sau lại bỏ thêm một phụ chú, dưới tay Quyền Vương kiên trì thời gian dài nhất chiến thắng.
Lâm Dật Hiên nhìn sắc mặt mấy người khác, hiển nhiên cái này là tuyển hình không hợp ý bọn hắn, mà sắc mặt Cao Phi còn có chút trắng bệch, hắn có chút nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nếu để cho ta biết là ai ghi cái mục này, ta sẽ liều mạng với hắn.

Lúc này Lâm Dật Hiên cũng coi như đã minh bạch, ngoại trừ sáu tờ giấy bọn hắn ghi ra, tờ giấy còn tại đều là tùy tiện tìm người ghi, trong đó cái gì cũng có thể có.
- Ta đây cũng rút một tờ.
Lý Minh Quân nhẹ nhàng cười cười, sau đó trực tiếp rút ra một tờ giấy, trên đó viết Snos, một ván định thắng.
Sau đó Tôn Lỗi cũng rút một tờ, trên đó viết vẽ tranh, Tôn Lỗi chứng kiến chữ trên tờ giấy, khẽ cười khổ mà nhìn Lâm Dật Hiên, nói ra:
- Lâm huynh đệ, vận khí của ngươi đúng là tốt a, lại thực rút thăm được vẽ tranh.
Lâm Dật Hiên cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới tỷ lệ nhỏ như vậy, vậy mà cũng có thể rút thăm được, xem ra vận khí của mình thật đúng là không sai.
Sau đó ba người còn lại cũng phân biệt rút lấy tờ giấy, mà hạng mục thì theo thứ tự là, đua xe, tennis cùng chiến trường mô phỏng.
- Tốt rồi, hiện tại tất cả hạng mục trò chơi đều đã chọn, chúng ta chuẩn bị một chút rồi bắt đầu đi, mà trình tự trò chơi, liền dựa theo trình tự chúng ta rút thăm được tiến hành, hiện tại chúng ta ra võ tràng, tiến hành vật lộn.
Tôn Lỗi nhẹ nhàng cười cười, thu tất cả tờ giấy rút thăm được vào.
- Vật lộn cùng quyền vương? Rốt cuộc là ai ghi ra chủ ý cùi bắp này.
Cao Phi nghe được phải đi võ tràng, lông mày không khỏi nhíu lại, hiển nhiên hắn đối với vật lộn võ đấu rất không am hiểu.
- Tốt rồi, đừng oán trách, phàn nàn cũng vô dụng, chúng ta đi qua đi.
Tôn Lỗi nhẹ nhàng cười cười, liền dẫn mọi người đi ra ngoài.
Đối với vật lộn Lâm Dật Hiên cũng không thèm để ý, bất quá Lâm Dật Hiên để ý chính là quyền vương kia, cũng không biết cái quyền vương này đến cùng có thực lực dạng gì, điểm ấy lại để cho Lâm Dật Hiên rất là hiếu kỳ, có lẽ thông qua quyền vương này, có thể cảm thụ một chút cường độ lực lượng của thế giới này.

Chỉ chốc lát sau, Lâm Dật Hiên liền đi theo đám người Tôn Lỗi tới võ tràng, cái võ tràng này thật đúng là lớn a, toàn bộ võ tràng hết sức rộng lớn, có rất nhiều khí cụ luyện võ bày biện, mà chính giữa võ tràng còn có một lôi đài, tựa hồ chuyên môn dùng cho luận võ.
- Vương tiền bối, chúng ta tìm ngươi giúp một việc.
Lúc này Tôn Lỗi hướng về một lão đầu ngồi ở bên cạnh võ tràng, đang hút lấy thuốc lá nói, Lâm Dật Hiên nhìn bộ dạng lão đầu kia, không khỏi hơi kinh ngạc, lão nhân này không phải cái gọi là quyền vương chứ.
- Có chuyện gì?
Lão nhân kia nhàn nhạt phủi Tôn Lỗi một cái, nhìn dáng vẻ của hắn, tựa hồ cũng không phải quá nguyện ý giúp.
Tôn Lỗi lập tức đem nội dung đổ ước nói cho lão nhân kia.
Sau khi lão đầu nghe được, lạnh lùng lắc đầu, nói ra:
- Ta không có thời gian cùng các ngươi chơi những trò chơi này, đi xa một chút, đừng quấy rầy lão đầu tử ta thanh tĩnh.
- Tiền bối, chúng ta đương nhiên sẽ không khiến ngươi uổng công khổ cực, như vậy đi, chỉ cần ngài cùng chúng ta chơi trong chốc lát, ta sẽ đưa ngài một vò Thiên Lý Hương của Nhị thúc ta sản xuất.
Tôn Lỗi thấy lão đầu chối từ, cũng không thèm để ý, mà là trực tiếp ném ra ngoài một củ cà rốt.

Lão đầu nghe được Tôn Lỗi nói, con mắt trực tiếp phát sáng lên, sau một lát, ánh mắt của hắn lại có chút híp lại, nhàn nhạt nói:
- Tiểu tử, ngươi không có gạt ta chứ, rượu của Nhị thúc ngươi cũng không phải là ngươi muốn lấy là có thể lấy ra.
- Ta tự nhiên không dám lừa gạt tiền bối ngài, không dối gạt ngài, rượu này trong tay của ta cũng có nửa cân.
Tôn Lỗi nhẹ nhàng cười nói, hắn biết rõ dùng tính cách yêu thích rượu của người trước mắt này, quả quyết sẽ không cự tuyệt Thiên Lý Hương hấp dẫn.
- Tốt, nửa cân Thiên Lý Hương, ít một chút cũng không được.
Lão đầu nghe Tôn Lỗi nói, không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đáp ứng xuống.
Lâm Dật Hiên ở một bên cũng coi như xem minh bạch, lão đầu trước mắt này không ngờ chính là quyền vương, bất quá quyền vương này cùng quyền vương trong ấn tượng của hắn chênh lệch ra rất nhiều, hắn tưởng tượng quyền vương hẳn là một người tráng niên, thân thể cường tráng mới phải, tuy không có một thân cơ bắp, nhưng mà phải hết sức bưu hãn mới đúng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi