LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC


Thành phố Thanh Thủy, lãnh địa xa xứ của Huyết tộc...
Trần Lâm “rặn” ra một cười vô cùng khó coi nhìn Liễu Mộng Điệp đầy áy náy....
Thấy thế Liễu Mộng Điệp chỉ hừ lạnh một tiếng khoanh tay nhìn Trần Lâm lạnh giọng nói.
- Nhóc con...!Lôi Uyển Nhi kia không phải thứ tốt lành gì...
- Theo ta biết, vì không muốn bị trên Lôi Phúc làm bậy, chính cô ta đã tự hủy đi dung mạo của mình chứ không phải tai nạn...
- Thu lấy một người dám tàn nhẫn với bản thân như vậy, ngươi nhất định phải cẩn thận...
Nghe thấy thế Trần Lâm ngược lại chỉ cười cười liếc hình Liễu Mộng Điệp nói.
- Không phải có đại tỷ đây giúp ta rồi sao?
Thấy tên này lại đá trách nhiệm cho mình, Liễu Mộng Điệp chỉ biết lắc đầu bất lực nhắm mắt nói.
- Được rồi xem như ta sợ ngươi...
- Nhanh tay lên, muốn cho lão nương đợi đến chiều sao?
Nghe thấy lại có một “vú em” chất lượng sắp gánh mình...
Trần Lâm cười hì hì lập tức triệu hồi một giọt tinh huyết màu đỏ tươi như máu bay đến Liễu Mộng Điệp rồi thẩm thấy vào bên trong người nàng.
Dần dần từ trong các lỗ chân lông trên người Liễu Mộng Điệp tuông ra những sợ tơ máu.
Ngay lập tức Liễu Mộng Điệp cấm tốc mở mắt chửi ầm lên.
- Đcmn, nhóc con chết tiệt...!sao ngươi nó là không đau...
- Đau chết đi được...!khốn kíp...!lão nương mà ra được thì...
Đáng tiếc Liễu Mộng Điệp chưa nói hết câu thì huyết kén đã bao lấy nàng vào trong.
Thấy thể Trần Lâm cũng không nhịn được nuốt nước bọt.

Hiển nhiên Trần Lâm đang “trích huyết” với Liễu Mộng Điệp.
Tuy nhiên khác với những lần khác, lần này Liễu Mộng Điệp biết Trần Lâm muốn làm gì nên cậu cũng lười không thèm đánh ngất hay làm gì khác để nàng tự cảm nhận...
Chỉ là Trần Lâm và cả Liễu Mộng Điệp đều bị Lôi Uyển Nhi lừa...
Trước khi trích huyết với Liễu Mộng Điệp, Trần Lâm đã trích huyết với Lôi Uyển Nhi trước để tránh đêm dài lắm mộng.
Chỉ là cũng giống như Liễu Mộng Điệp, Trần Lâm không việc gì phải giấu giếm nói rõ ý định biến Lôi Uyển Nhi thành dị tộc để nàng báo thù.
Ngược lại, Lôi Uyển Nhi vì muốn báo thù cũng không có dị nghị gì chấp nhận cho Trần Lâm trích huyết, thậm chí không thèm đánh ngất cứ thể mà “trích huyết” cho nó máu...
Có thể nói Lôi Uyển Nhi là người đầu tiên bị Trần Lâm “trích huyết” trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo, còn Liễu Mộng Điệp chỉ là người thứ hai.
Nhưng ác ở chỗ, lúc đó Lôi Uyển Nhi lại không hé răng lấy một câu, Trần Lâm và Liễu Mộng Điệp đều nghĩ là quá trình trích huyết kia khá là...!êm, không đem đến đau đớn gì cả...
Chỉ là sự thật lại không phải như vậy, “trích huyết” về cơ bản vẫn là một quá trình biến đổi gen làm gì có chuyện không phải chịu chút đau đớn gì, chỉ là Lôi Uyển Nhi đã trải qua quá nhiều tổng thương nên chút đau đớn không là gì với nàng.
Còn phu nhân cành vàng lá ngọc như Liễu Mộng Điệp thì...!ăn đủ...
Dĩ nhiên, Liễu Mông Điệp mà trích huyết xong thì tên nào đó cũng ăn đủ...
Cảm thấy tương lai đen tối phía trước, Trần Lâm gắng gượng lê thân tàn ý định bỏ chạy.
May thay một vòng tay ấm áp đã ôm lấy Trần Lâm cưới nói.
- Chủ nhân...!trích huyết còn cần một khoảng thời gian mới xong, ngài muốn chạy cũng không cần gấp như vậy...
Nghe thấy thế Trần Lâm mới bình tĩnh trở lại gật gật đầu, đúng là sợ quá mất khôn...
Liếc nhìn yêu nữ không xương Yêu Cơ đang ôm lấy mình, Trần Lâm ra vẻ trầm ngâm rồi gật gật đầu ra lên.
- Ta nghĩ mình cũng phải lên đường rồi...
- Gọi tất cả mọi ngươi tập hợp...
Nghe thấy Trần Lâm quyết định muốn đi, rõ ràng là tranh thủ lúc Liễu Mộng Điệp còn trong kén mà sắp xếp công việc rồi chạy trước.

Yêu Cơ không nhịn được bật cười nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo...
Rất nhanh những thành viên chủ chốt của lãnh địa xa xứ này đều đã có mặt.
Kỳ Kỳ đại hung thú cũng là thành phần gánh team của thành phố Thanh Thủy này phát huy đúng bản chất của loài bò sát, ngay khi vừa đến đã...!nằm một bên phơi nắng, không màng thế sự.
Ngoài ra Huyết Thiên do bộ não chỉ mới vừa vận hành trở lại nên nàng cũng không khác Kỳ Kỳ là mấy, ngây ngốc đứng một bên nhìn mọi người.
Chỉ có Hai mẹ con Thu Thảo và Yến Nhi cùng hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân kia nghe tin Trần Lâm muốn tiếp tục lên đường là cấp tốc chạy đến.
Hiển nhiên, bốn người họ muốn đi theo Trần Lâm.
Ngược lại, đội ngũ quan văn do Thái Văn Cơ lãnh đạo thì có phần nhàn nhã hơn.
Với năng lực chiến đấu không quá mạnh, trừ Trương Tố Nga ra thì tất cả đều chắc suất sẽ ở lại thành phố Thanh Thủy này, thế nên đám người Thái Văn Cơ, Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương và cả Long Ngữ Yên đều không mấy để ý...
Chỉ có “người mới” Lâm Mỹ Anh là lo lắng nhất, len lén mình mọi người rồi chạy đến bóp chân cho Trần Lâm.
Nhìn chung đã trở thành một thành viên của Huyết tộc rồi, nhưng bản chất nịnh nọt của Lâm Mỹ Anh vẫn không thay đổi, bất quá huyết tổ đại nhân lại thích như vậy.
- Dâm nữ này rất biết cách hầu hạ...!có nên đem theo nàng ta không nhỉ?
Liếc nhìn Lâm Mỹ Anh đang cúc cung tận tụy bóp chân cho mình, Trần Lâm không nhịn được thầm nghĩ.
Dĩ nhiên, dẫn theo Lâm Mỹ Anh chính là dẫn theo cục nợ đời đúng nghĩa...
Mạt thế đã hàng lâm được một thời gian dài, nhưng đối với những nữ nhân lấy nữ sắc ra cầu sinh thì như Lâm Mỹ Anh thì đừng nghĩ đến chuyện cày cấp hay đánh đấm làm gì.
Cùng lắm các nàng chỉ giết được đúng một con thây ma để lấy phần thưởng lần đầu giết quái của hệ thống mà thôi.
Tính đến thời điểm hiện tại, người mẫu kiêm diễn viên nổi tiếng Lâm Mỹ Anh chỉ mới là một người chơi cấp 1, rất có thể là thua cả một con thây ma phổ thông...
Ngoài ra, năng lực của Lâm Mỹ Anh cũng thuộc loại cực kỳ phổ thông, đó không gì khác chính là Hoàng Quang Tăng Phúc, cùng với Gia tốc và Sắc Thép Cường Hóa là ba loại năng lực cực kỳ phổ thông của nhân loại.
Dĩ nhiên phổ thông thì phổ thông, vẫn có những loại năng lực tuy xét cho cùng cũng thuộc loại Hoàng Quang Tăng Phúc nhưng lại cực kỳ bá đạo.

Ví dụ điển hình nhất chính là Hoàng Kim Chiến Khí của Ngô gia và theo một góc độ nào đó cũng có thể tính cả Thần Hầu Phụ Thể của Lý gia...
Chỉ là Lâm Mỹ Anh lại không may mắn như vậy, năng lực hoàng quang của nàng gọi là Huyết Sắc Hoàng Quang ngoài chuyện có màu đỏ đặc trưng của Huyết tộc ra thì nó hoàn toàn không có gì đặc biệt, chỉ đem đến một chút tăng phúc chỉ số sức mạnh vô cùng phèn chua...
May thay huyết giáp của Lâm Mỹ Anh lại khá ngon...
Tương tự như mỹ phụ Huỳnh Dao, Lâm Mỹ Anh không ngờ đến cũng sở hữu huyết giáp dạng vĩ, loại huyết giáp có thể đề thăng chiến lực đáng kể khi có thêm một lợi khí giết người vô cùng linh hoạt lại có thể tấn công bất ngờ.
Chỉ là nhìn kiểu gì thì Lâm Mỹ Anh cũng quyết một lòng làm bồn chứa cho Trần Lâm.
Sau này có nổi máu chó thích đánh nhau hay không thì không biết, nhưng hiện tại thứ khiến nàng quan tâm nhất chắc chỉ có côn thịt lông lá của chủ nhân nàng...
Tuy nhiên cũng chính vì thể mà huyết tổ đại nhân lại rất yêu thương nàng.
Lâm Mỹ Anh người mẫu kiêm diễn viên nổi tiếng hiển nhiên là đẹp không cần phải bàn cãi.
Một nét đẹp vừa thanh tao lại vừa quyến rực mê người, nhất là đôi mắt phượng câu hồn thấp thoáng sau mái đầu đen dài khiến những kẻ vô tình nhìn thấy đều không nhịn được nổi lên dục vọng nguyên thủy.
Dáng người của Lâm Mỹ Anh cũng không thể chê vào đâu được, ngực nở to tròn như muốn bung cúc áo, bờ mong công mời gọi cùng vòng eo tinh tế của một người mẫu.
Giờ lại có thêm một cái đuôi khiến Trần Lâm không nhịn được nuốt nước bọt khi trông thấy nàng trần truồng sao khi trích huyết...
Nhưng đáng giá nhất vẫn là Lâm Mỹ Anh rất biết chiều lòng nam nhân, khiến huyết tổ đại nhân chết mê chết mệt, đúng chất yêu nữ hại nước hại dân.
Có thể nói tuy vẽ ngoài của Lâm Mỹ Anh không bằng đám người Yêu Cơ, Huyết Linh...!nhưng “trình” của nàng thì ăn đứt.
May thay khi huyết tổ đại nhân sắp không nhịn được muốn đè con yêu nữ đang bóp chân cho mình nhưng lại cứ vô tình vuốt vuốt lên tiểu huynh đệ khiến con gà sắp chết phải ngóc đầu....
Thì một thân huyết sắc tràn ngập tinh huyết đã đi đến khiến Trần Lâm lập tức “tức nắng”...
Một thân dính đầy máu tươi nhưng Lôi Uyển Nhi không mấy quan tâm chống cây rìu chiến trong tay xuống đất nhíu mày khó chịu hỏi.
- Ngài muốn tìm ta?
Được huyết tổ đại nhân gọi đến mà còn tỏ vẻ khó chịu, Lôi Uyển Nhi rõ ràng thuộc nhóm thành phần bất hảo tương tự con heo đen nào đó, khiến Trần Lâm không nhịn được ôm đầu chết lặng.
Xem ra huyết tộc tam đại “phản thần” đã đủ số...
Hiển nhiên, trái ngược hoàn toàn với hành động nịnh bợ chiều chuộng Trần Lâm hết mực của Lâm Mỹ Anh, thì người mới thứ hai của Huyết tộc Lôi Uyển Nhi lại không cho vị đại nhân này chút mặt mũi nào...
Tuy nhiên, không chỉ có tính cách mà cả sức mạnh của Lôi Uyển Nhi và Lâm Mỹ Anh cũng hoàn toàn trái ngược...
Lâm Mỹ Anh của hiện tại đơn giản chỉ là phế vật bợ đít cường giật sống qua ngày, nhưng Lôi Uyển Nhi lại hoàn toàn không...

Lôi Uyển Nhi vẫn mang họ Lôi, phụ thân lại là người trong quân đội nên hiển nhiên Lôi Uyển Nhi cũng được lão cha huấn luyện từ bé, tính cách cứng đầu cũng như độ cứng của nắm đấm của nàng không phải tự nhiên mà có...
Thậm chí khi mạt thế hàng lâm Lôi Uyển Nhi cũng từng theo lão cha chém giết thây ma, cấp độ cũng không phải là quá kém, chỉ là sau khi phụ thân bị hại chết nàng cũng không còn khả năng cày cấp nữa.
Thế nên ngay khi vừa mới hoàn thành quá trình Trích Huyết, cảm nhận được sức mạnh của huyết mạch mới và nhất là huyết giáp mang đến, Lôi Uyển Nhi đã lập tức chạy đi cày cấp để bù lại khoảng thời gian dậm chân tại chỗ kia...
Đối với Lôi Uyển Nhi nàng càng mạnh thì khoảng cách đến với việc báo thù sẽ càng gần.
Tuy nhiên, không hiểu là vô tình hay là sự cố ý của tác giả, mà huyết giáp của Lôi Uyển Nhi lại khá giống huyết giáp của Trần Lâm, đều là huyết giáp cánh tay...
Chỉ là với Lôi Uyển Nhi huyết giáp cánh tay này lại có đôi chút khác biệt...
Huyết giáp tựa như vảy cá màu đỏ tươi như máu của Lôi Uyển Nhi, không chỉ bao phủ lấy cả cánh tay trái cũng chính là bên cánh tay bị bỏng của nàng, mà còn lần theo những vết sẹo bao phủ lấy cả phần vai lẫn một bên ngực, cùng một góc hông bên dưới cánh tay và lần lên đến một bên khuôn mặt.
Khiến cho không biết nên gọi Lôi Uyển Nhi là xinh đẹp hay kỳ dị khi sẹo đúng là đã lành lại nhưng lại được thay thế bằng vảy.
Tuy nhiên, nếu nắm một bên mắt chỉ nhìn nửa người của Lôi Uyển Nhi thì nàng đúng là đẹp thật, cơ thể tuy có phần nhỏ con nhưng lại vô cùng cân đối, thậm chí còn có phần lực lưỡng không thu gì những nữ gymer được đào tạo bài bản...
Thảo nào tên Lôi Phúc kia bất chấp tất cả muốn có được nàng cho bằng được.
Chỉ là huyết tổ đại nhân lạ không dám hạ độc thủ với nàng...
Lôi Uyển Nhi làm một nữ nhân điên, trong tâm trí của nàng chỉ tràn ngập thù hận một lòng muốn báo huyết hải thâm thù, ma tính quá nặng “người tốt” như Trần Lâm không dám đụng vào.
Dĩ nhiên, Trần Lâm cũng hết sức giúp đỡ cho công tác trả thù của tộc nhân đầy rủ ro này, không tiếc trang bị cho Lôi Uyển Nhi cả một vũ khí cam.
Chỉ là trong số 7 món trang bị cam mà Trần Lâm đang có, Lôi Uyển Nhi lại chọn cây rìu chiến to lớn của Beclin vương triều mà không ai thèm lấy.
Đều cùng sở hữu huyết giáp cánh tay, lại chọn còn một cây rìu chiến vô cùng thuận lợi cho việc chặc đầu khá giống thanh đao nào đó của tên nào đó.
Rõ ràng Lôi Uyển Nhi một là duyên tiền định của Trần Lâm, còn không chính là thiên địch trời sinh của Trần Lâm và sự thật đã chứng minh vế sau có vẻ đúng hơn.
Liếc nhìn Lôi Uyển Nhi không mấy kiên nhẫn đứng một bên.
Trần Lâm lắc đầu xem như không thấy gì nghiêm túc nói.
- Ta sắp phải đến pháo đài Viễn Đông...
- Một số người sẽ theo ta, nhưng một số sẽ ở lại đây bảo vệ cho thành phố Thanh Thủy...
- Thế nên trước kia đi lão tử quyết định chia đồ...!tên nào không muốn lấy thì có thể tiếp tục đi cày cấp...


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi