LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC


Để lại chuyện khôi hài trước đó lại phía sau.

Đoàn người Trần Lâm, Trương Thiết vẫn tiến vào trong hẻm núi sương mù thực hiện nhiệm vụ khám phá cái được gọi là không gian huyền bí kia xem rốt cuộc là thế nào, nhất là Trần Lâm một bên mắt đã ánh lên tia sáng hai màu trắng đỏ cẩn thận nhìn mọi vật xung quanh.

Có lẽ đó chính là nguyên nhân mà lão Vương Triều không truy cứu nhiều đến xung đột giữa Lâm Mỹ Anh và Lôi Phúc, nếu không có Trần Lâm lấy ai ra gánh cái game này chuyến đi gì đó cũng dẹp đi cho xong.

Nhìn chung cái khe núi này không lớn chỉ vừa đủ cho ba người đi thành một hàng, hai bên đều toàn là vách đá đen xấu xí loáng thoáng mộc vài cây cỏ dại, nhìn chung hẻm núi không có gì đặc biệt nếu không muốn nói là tầm thường chả đáng để chú ý, có chăng chắc chỉ có sương mù đặc biệt nhiều gần như che khuất cả tầm nhìn phía trước mà thôi.

Tuy nhiên sương mù kia mới chính là vấn đề!
Nhìn từ bên ngoài thì thấy không có gì đặc biệt nhưng khi bước vào bên trong mới cảm nhận được sự dày đặc bất tường của tầng tầng lớp lớp sương mù kia, với điều kiện khí hậu lúc này hẻm núi này phải âm khí nặng nề lắm mới tích tụ được lượng lớn sương mù thế này hoặc là có một sinh vật biết thả khói tạo sương như Yêu Cơ ở thành phố Thanh Thủy sống ở đây.

Không chỉ thế quỷ nhãn của Trần Lâm hai trang bị tím độc nhất hàng thật giá thật cũng bị áp chế nghiệm trọng khiến cho gần như không thể thấy xa cho được.

Chính vì thế những quân nhân và cả Trần Lâm đều trở nên vô cùng cảnh giác chầm chậm tiến sâu vào trong hẻm núi đá, không hề ý thức được rằng bản thân đang bị sương mù dày đặc xung quanh nuốt chửng.

Bất chợt một tiếng ting giòn tan vô cùng quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai!
Ngay lập tức một bảng thông báo đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Lâm hay đúng hơn là tất cả mọi người!
-----------------------
Ting!
Chúc mừng người chơi đã bước vào không gian thí luyện!
Hoàn thành nhiệm vụ thí luyện người chơi sẽ nhận được phần thưởng thí luyện tương ứng.

Đánh giá: không gian thí luyện đơn nhất cấp 3.

Chúc người chơi may mắn!
Chú ý:

Không gian thí luyện chỉ cho phép các chủng tộc nhân hình có chỉ số tinh thần lực góc cao hơn 6 điểm tiến vào.

Bên trong không gian thí luyện không thể tiến vào được Thánh Thành.

-----------------------
Nhìn vào bảng thông báo đột nhiên xuất hiện kia của hệ thống!
Trần Lâm không nhịn được thoáng kinh nghị thầm đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Vậy là họ đã bước vào không gia quỷ dị hay nói đúng hơn phải gọi là không gian thí luyện mà đội thám thính trước đó đã báo về.

Tuy nhiên khác với suy nghĩ của Trần Lâm, môi trường xung quanh vẫn không có sự thay đổi, vẫn là cái hẻm núi đá đầy sương mù chết tiệt kia hoặc ít nhất nó giống như vậy.

Nếu không phải cái bảng thông báo trước mặt, Trần Lâm sẽ không cảm nhận được mình đã bước vào một cái được gọi là không gian khác.

Bên kia đám người Trương Thiết cũng khẽ giật mình hoảng sợ nhìn quanh!
Tuy nhiên cũng tương tượng như Trần Lâm, nhóm quân nhân của Trương Thiết cũng nhận thấy không gian xung quanh không hề có sự biến đổi vẫn là cái hẻm núi đá đầy sương mù như cũ.

Xem ra họ đã tiến vào một không gian khác nhưng hoàn toàn không phải cái kiểu tiến vào một không gian khác sẽ rời xuống một cánh rừng hay một đồng cỏ nào đó như trong phim.

Tuy nhiên dù là như thế những quân nhân vẫn vô cùng hoảng sợ nhìn xung quanh.

Trương Thiết biết khôn biết rõ thiếu niên Trần Đại Kê mới là người gánh team lần này nhanh chân tiến đến hỏi:
- Trần tiểu huynh đệ!
- Ta nghĩ chắc là chúng ta đã đi vào không gian quỷ dị mà đội thám thính trước đó đã báo về!
- Tình hình hiện tại ta nghĩ chúng ta nên tìm đội thám thính kia trước, cậu thấy thế nào.

Hiển nhiên không cần thanh niên Lôi Phúc nói nhảm, bất kỳ đội thám thính nào bước vào đây đều hiểu được trước hết phải tìm đội thám thính đã vào trước đó, dù sao nhóm người kia đã vào từ sớm chắc chắn hiểu biết về cái không gian này hơn nhóm người mới Trương Thiết.


Tuy nhiên Trương Thiết vẫn đến hỏi Trần Lâm một tiếng.

- Không gấp để ta suy nghĩ một lúc!
Ngược lại Trần Lâm không sợ trời không sợ đất càng không sợ cái không gian này lắc đầu nói, ánh mắt ngược lại liếc nhìn bảng thông báo của hệ thống nghiên cứu trước rồi mới tính tiếp.

Con người luôn vì những cái lớn lao mà quên đi nhưng điều nhỏ nhặt, tuy nhiên trong suốt chiều dài lịch sử của nhân loại những đều nhỏ nhặt kia lại chính là thứ giải quyết vấn đề.

Nếu xung quanh đã không có điều gì khác lạ thì bảng thông báo của hệ thống này mới chính là đầu mối duy nhất cần phải hảo hảo nghiên cứu trước.

Điều dễ thấy nhất và cũng là những gì mà đội thám thính trước đó đã báo về, nơi đây nhìn từ vẽ ngoài vẫn là hẻm núi ban đầu nhưng thực tế họ đã bước vào một không gian khác tương tự như Thánh Thành, ngoài ra cần phải hoàn thành nhiệm vụ mới ra được!
Tuy nhiên, có lẽ do tín hiệu không tốt nên một số thông tin khá quan trọng đã bị hiểu sai hoặc không được truyền đến đại quân dẫn đến việc nhìn nhận sai về không gian này, đây không phải không gian quỷ dị gì cả mà là không gian thí luyện và thí luyện thì sẽ có quà, nhưng đã là thí luyện thì cũng sẽ có nguy hiểm nhất định chứ không phải không chết như đám người Vương Triều vẫn nghĩ.

Có thế lúc đó chưa ai chết thật nhưng giờ thì không chắc.

Ngoài ra một điểm khác khiến Trần Lâm chú ý chính là phần đánh giá của hệ thống về cái không gian này, đơn nhất và cấp 3.

Cấp 3 thì không cần phải nói, theo Trần Lâm suy đoán chắc là cấp độ tương ứng với độ nguy hiểm của không gian này, từ đó có thể thấy được còn có những cấp thập hơn tức là game dễ hơn và cả cao hơn nghĩa là game sẽ khó chơi hơn.

Ngược lại hai từ “đơn nhất” lại đáng được chú ý hơn.

Đơn nhất có thể hiểu là một lần, từ đó có thể mạnh dạn suy đoán cái không gian này sẽ giống như những "không gian ma thú" trong mấy bộ chuyện tranh thợ săn ngày trước mà Trần Lâm từng đọc, sẽ tự động biến mất khi ai đó hoàn thành nhiệm vụ.

Tuy nhiên, nếu đã có đơn nhất thì sẽ có không đơn nhất, tức là những không gian sẽ tồn tại mãi và nhiệm vụ sẽ được lập đi lập lại.


Phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ không giới hạn không khác gì một cái "phó bản" trong các tự game mà Trần Lâm từng chơi, có thể vào đó làm nhiệm vụ để nhận phần thưởng.

Một thứ vừa ngon vừa hot như vậy Huyết tổ đại nhân là sao có thể bỏ qua!
Qua trọng hơn là tính cạnh tranh của nó không cao.

Điều kiện để được vào cái không gian thí luyện này chơi có hai điều, thứ nhất là một chủng tộc nhân hình và chỉ số góc tinh thần phải lớn hơn hoặc bằng 6.

Chủng tộc nhân hình hiểu đơn giản chính là những chủng tộc sinh ra đã có hình dáng nhân loại không qua bất kỳ các công cụ nào khác, tính đến hiện tại theo Trần Lâm biết cả Thiên Lam tinh chỉ có bốn chủng tộc như thế, đó là dĩ nhiên rồi là Nhân tộc, Thiên tộc, Thi tộc và Huyết tộc của bản thân.

Tuy nhiên chỉ số tinh thần góc tức là không tính công thêm do trang bị hay lên cấp phải cao hơn 6, điều đó đồng nghĩa với việc hệ thống đã chỉ mặt đặt tên Thi tộc đéo được chơi cái game này.

Trò chơi này chỉ có Huyết tộc, Thiên tộc và Nhân tộc chơi.

Trong đó Thiên tộc ở đâu Trần Lâm hoàn toàn không biết, đối tượng cạnh tranh với Huyết tộc thực tế chỉ có nhân loại, cái game này dễ ăn không cần phải nói đến nữa.

- Xem ra phải nói với đám người Hồng Ánh bảo họ chú đến đến những nơi thế này mới được.

Vô tình nhặt được bí kiếp võ công, Trần Lâm không nhịn được thoáng cười lạnh muốn thông báo cho đám đệ ở nhà chú ý không để đồ của mình kẻo lại rời vào tay kẻ khác.

Tuy nhiên Trần Lâm tự động không muốn nhận thức được những không gian thế này vốn dĩ là hệ thống cố tình dành cho nhân loại, Huyết tộc mới chính là kẻ đã hớt tay trên.

Khẽ mỉm cười quỷ dị Trần Lâm ngước mặt lên liếc nhìn con đường đá tràn ngập sương mù trước mặt rồi lại quay đầu nhìn con đường đá cũng đầy sương phía sau lưng.

Kèo thơm gì đó nghe đúng là ngon thật nhưng trước hết phải hoàn thành được cái game này mới tính được, nếu không nghĩ nhiều cũng vô ích.

Hiện tại nhóm người Trần Lâm có thể nói là đang đứng giữa hẻm núi, một đường đi tới và một đường trở về, theo lẽ thường thì nên tiếp tục.

Tuy nhiên Trần Lâm lại không theo lẽ thường!
Khẽ đảo mắt một vòng Trần Lâm đột nhiên lên tiếng nói:
- Trương Thiết đại nhân, ta nghĩ chúng ta nên chia ra mà đi thử xem sao!
- Ngài tiếp tục tiến lên trước, ta theo đường củ trở về!

Nghe Trần Lâm nói thế, Trương Thiết khẽ nhiều mày khó hiểu thầm đánh giá Trần Lâm đang có ý định rút lui muốn trở về đại quân.

Tuy nhiên rất nhanh Trương Thiết đã ý thức được điều gì đó kinh nghị nhìn con đường mà mình vừa đi.

Trương Thiết đã quên hắn đã bước vào một không gian khác, con đường kia chỉ sợ không hề dẫn trở về đại quân đang ở bên ngoài hẻm núi, hay nói đúng hơn là không có một con đường nào dẫn ra bên ngoài cả.

- Được, Trần tiểu huynh đệ nhất định phải cẩn trọng!
Nhận ra Trần Lâm chỉ đơn thuần muốn khám phá, Trương Thiết thoáng mỉm cười ngượng ngừng nói rồi cử bốn quân nhân theo hai người Trần Lâm và Lâm Mỹ Anh theo con đường ngược lại.

Bản thân Trương Thiết cũng dẫn theo năm quân nhân tiếp tục lên đường men theo còn đường phía trước.

Đoàn 12 người lập tức chia ra một bên tiếp tục tiến lên đi sâu vào hẻm núi, một bên men theo con đường củ trở về.

Cứ thế sau gần một tiếng đi bộ lâu hơn gấp đôi khoảng thời gian đã đi vào trước đó, đoàn người Trần Lâm cũng đi ra khỏi hẻm núi.

Tuy nhiên khung cảnh trước mắt lại khiến họ khinh ngạc.

Trước mắt hoàn toàn không hề có một đại quân nào cả mà chỉ có một khu rừng trụi lá như vừa trải qua một trận hỏa hoạn bị cháy đen thui, chỉ là khu rừng trụi lá đen như rừng than này vô cùng rộng lớn bạc ngàn như vô tận trải rộng khắp mặt đất đến cả chân trời phía xa cũng thấy được những rừng cây trụi lá như thế.

Bầu trời cũng không còn là ánh sáng mà đã ngã chiều tà, màu đỏ tươi như máu của ánh mặt trời chiếu xuống cánh rừng trụi lá xơ xác vô hình chung tỏa nên một nét kinh dị kỳ lạ.

Tuy nhiên không giai này vốn dĩ đã rất kỳ lạ rồi, thời gian không gian đều đã hoàn toàn khác biệt, đám người Trần Lâm đã chân chính bước vào một không gian khác.

Bất chợt phía sau lưng đột nhiên vang lên nhưng tiếng bước chân!
Không khí có phần kinh dị khiến các quân nhân sợ hãi lập tức quay người lại cảnh giác, tuy nhiên người đến không phải quái vật gì cả mà là đám người Trương Thiết.

Ngược lại thấy đám người Trần Lâm đã sớm đứng đó chờ đợi mình, nhóm người Trương Thiết không nhịn được giật mình kinh ngạc, tuy nhiên không gian huyết sắc trước mặt lại làm họ kinh ngạc hơn bội phần.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi