LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC


Lão Vương bị người của Dã Lang bang bắt đi ngay dưới mi mắt của mình, dù muốn dù không nó vẫn là một cái tát cực đau vào mặt khiến đệ nhất hôn quân Huyết tộc một bụng lửa giận đủ sức đốt cháy cả pháo đài Viễn Đông này...
Đáng tiếc mạng của lão Vương đang nằm trong tay kẻ khác, Trần Lâm chỉ có thể nuốt giận tạm thời giải quyết chuyện trước mắt rồi mới tính sổ đám chó chết kia sau.
Liếc nhìn đoàn người Dã Lang bang không khác gì một đàn sói đúng nghĩa đen một lẫn nữa bao vây lẫy ba người Trần Lâm, Lão Chủ Quán và cả Triệu Cẩu.
Còn Vương Tam Thông đáng thương không khác gì con gà bị xách đi khiến cả khuông mặt miếu máu khóc lớn...
Tình hình tạm thời rơi rơi vào thế giằng co, nhóm Trần Lâm không thể lợi dụng con tin để rời khói đây nữa, nhưng song phương vẫn sợ ánh hưởng đến tính mạng của con tin nên nhịn xuống chưa phát động đánh nhau..
Lão chủ quán có thể nói kinh nghiệm đầy mình không chút sợ hãi chóp lấy tiên cơ chỉ súng vào đầu Triệu Cẩu hừ lạnh nói:
- Triệu Lang, huynh đệ của ngươi đang nằm trong tay lão tử, nếu ngươi dám làm bậy lão tử kéo hắn chết cùng...
Nghe lão chủ quán cứng giọng như vậy, Triệu Lang bỏ qua Trần Lâm liếc nhìn lão mập mạp đang đề em trai mình dưới đất cười lạnh nói:
- Con tin ta cũng có...!cùng lắm thì ta để các ngươi chôn cùng em trai ta...
Hiển nhiên trước khí thế của kẻ thù, Triệu Lang đại ca của Dã Lang bang không thể lép về lạnh giọng lên tiếng muốn lấy sức ép đông người cùng con tin trong tay dọa sợ hai người Trần Lâm và lão chủ quán.
Đáng tiếc Lão Chủ Quán và Trần Lâm có sợ hay không thì không biết, nhưng Triệu Cẩu nghe ca ca của mình nói thế đã sợ vỡ mật gào khóc:
- Đại ca...!ta...!ta không muốn chết...!ta cũng không cần ai chôn cùng...
- Mau cứu ta...
Thấy thằng em trai ngu này chưa đàm phán cc gì cả mà đã tự nâng giá cho đối phương, Triệu Lang thật sự có xúc động muốn lao lên giết chết thằng ngu nào.
Ngược lại thấy pha xử lý hơi ngu học của Triệu Cẩu, Lão Chủ Quán thoáng cười cười may mắn...
Có thể nói là sau nhiều lần bị Lão Chủ Quán đấy đến bơi vực của sự tuyệt vọng, Vương Tam Thông lá gan đã mập hơn đôi chút chỉ đứng đó như tương gỗ không nói câu nào, rất có thể là đã hồn lìa khỏi xác.
Tuy nhiên, con tin chỉ cần câm miệng như vậy đã là giúp ích rất lớn cho người đòi tiền chuộc rồi, ít nhất về thế hai người Lão Chủ Quán và Trần Lâm đã hơn đám người Dã Lang bang một bật.
Trần Lâm nhờ thế mà quyết định chơi lớn lạnh giọng nói:
- Hay cho một cái Dã Lang bang...!xem như các ngươi giỏi...

- Thả huynh đệ của ta ra, ta thả người của ngươi chúng ta trao đổi con tin...
- Ngươi muốn trao đổi con tin ngay tại đây?
Thấy Trần Lâm nhanh như vậy đã chấp nhận thế cục còn muốn trao đổi con tin, Triệu Lang đột nhiên cảm thấy nghi ngờ lạnh giọng nói.
Hiện tại người của Dã Lang bang đang bao vây xung quanh, trao đổi con tin không phát đồng nghĩ với việc chịu chết sao.
- Sao...!ngươi không dám?
Thấy tên kia không lên tiếng, Trần Lâm đột nhiên cười lạnh một tiếng rồi lớn giọng nói.
Rõ ràng là muốn khiêu khích Triệu Lang trao đổi con tin.
Nhận thấy ý đồ của đối phương, Triệu Lang vô cùng nghi ngờ nhưng người của Dã Lang bang đã bao vây xung quanh, đám người Trần Lâm gần như không có cơ hội sống nếu Triệu Cẩu được giải thoát.
Triệu Lang không có lý do gì để từ chối gật đầu nói:
- Được, để ta xem ngươi giở trò gì...
- Hắc tử...
Nghe thấy Triện Lang gọi, thanh niên áo đen gọi là Hắc Tử đang khống chế Vương Tam Thông khẽ gật đầu rồi dẫn theo lão Vương chầm chậm tiến lên.
Ngược lại Trần Lâm cũng khẽ gật đầu liếc nhìn Lão Chủ Quán muốn mở miệng bảo lão tiến đến trao đổi con tin.
Tuy nhiên không đợi Trần Lâm kịp lên tiếng...
Lão Chủ Quán bộ dạng vô cùng thuần thục không nói câu nào cũng không có dị nghị gì, chủ động lôi đầu tên Triệu Cẩu kia tiến lên trước chuẩn bị trao đổi.
Cứ thế Lão Chủ Quán dẫn theo Triệu Cẩu và thanh niên áo đen Hắc Tử kéo theo Vương Tam Thông chầm chậm bước lên từng bước một, ánh mắt như hai con gà chọi gườm như.
Ngược lại hai con tin thì vô cùng nông nóng muốn nhanh chóng trở về với người của mình nhất có thể.
Còn hai người Trần Lâm và Triệu Lang thì không hề tham gia chỉ đứng phía sau quan sát.
Tuy nhiên khi lão chủ quán cùng thanh niên áo đen Hắc Tử chỉ còn cách nhau chưa đến 1m.
Trần Lâm khẽ híp mắt lại nhìn tên thanh niên áo đen Hắc Tử kia một cái rồi đột nhiên bộc phát ra tốc độ cực nhanh lao đến, ánh kiếm sắc lạnh lướt đi nhắm ngay yết hầu của tên thanh niên kia đâm tới, muốn thừa diệp hắn lơ là xuất thủ giải quyết hắn cứu lấy lão Vương.

Trần Lâm không tin giây phút sinh tử tên thanh niên kia không chọn cách bảo vệ chính mà dám lựa chọn các đồng quy vu tận với lão Vương và sự thật đã chứng minh suy nghĩ của Trần Lâm đã đúng.
Ánh đao sắc lạnh mang khí thế hủy diệt tất cả đâm đến...
Tên thanh niên áo đen kia dù được huấn luyện cách mấy nhưng có được bao lâu, hắn càng không phải tử sĩ sẵn sàng liều mình chịu chết.
Trước một đao bất chợt đâm tới kia, thanh niên áo đen Hắc Tử chọn cách làm theo bản năng nghiên người ra sau dùng Vương Tam Thông làm khiên thịt che chắn cho bản thân...
Ngược lại trông thấy ánh đao sắc bén đấm về phía mình...
Vương Tam Thông đáng thương mặt không còn chút máu trực tiếp ngất ngay tại chỗ, không hề biết rằng lưỡi kiếm sắc bén kia đã bằng một góc độ quỷ dị lướt qua mặt Vương Tam Thông...
Cùng lúc đó Trần Lâm lật tay, thanh katana to lớn quay tròn sống kiếm theo đó đập mạnh vào mặt Vương Tam Thông khiến hắn thật sự bị đánh ngất, tên thanh niên áo đen đứng phía sau cùng không tránh được bị lực đạo khủng bổ đánh ngã lăng ra đất...
Thời cơ ngàn vàng ngay trước mắt...
Lão Chủ Quán lập tức thể hiện độ bá của mình, cánh tay phát lực nhanh không kém gì Trần Lâm lập tức nổ súng bắn vào chân Triệu Cẩu khiến hắn đau đớn gào khóc rồi ôm lấy chân mình ngã xuống.
Cùng lúc đó cơ thể mập mạp của Lão Chủ Quán bộc phát ra tốc độ cực manh vô cùng thuần thục kéo đầu Vương Tam Thông về phía mình.
Một loạt động tác vô cùng chính xác và thuần thục, thanh thoáng mà uyển chuyển không chút khó khăn cứu được Vương Tam Thông về trước ánh mắt kinh ngạc không chỉ của đám người Dã Lang bang mà cả chính Trần Lâm.
Ngay từ đâu tất cả mọi người đều nhắm vào Trần Lâm người trên cơ bản là gánh cả cái team ăn hại này.
Nhưng không một ai có thể ngờ được lão già mập mạp kia lại có thể làm được những việc phi thương như thế chỉ một chút cơ hội lập tức mạnh mẽ cứu lấy con tin về.
Một biến số nhỏ bé...!à không mập mạp mới đúng lập tức thay đổi cả thế cờ.
Ngược lại chính Trần Lâm cũng không nghĩ được Lão Chủ Quán có thể làm được đến thế.
Thật sự Trần Lâm dù biết Lão Chủ Quán không phản nhân vật tầm thường mà thuộc loại có nghề...
Nhưng không nói không rằng chỉ bằng chút hổn loạn mà Trần Lâm đã tạo ra đã phối hợp với vô cùng tốt đủ để thấy được sự nhạy bén cùng từng trải của lão mập này...
Lão chủ quán nét gánh team ngày nào vẫn ở đó.
Được Lão Chủ Quán hỗ trợ bất ngờ cứu được Vương Tam Thông...

Trần Lâm trở nên rảnh tay ngoài dự kiến làm sao có thể bỏ qua cho tên thanh niên áo đen kia vung đao chém xuống, lưỡi đao tràn ngập nộ hỏa của chủ nhân bằng tốc độ kinh hồn chém xuống đầu thanh niên áo đen.
Tuy nhiên tưởng chừng như thanh niên áo đen xấu số sắp biết thành quỷ không đầu dưới lưỡi kiếm của Trần Lâm thì một bóng đen đã cấp tốc lao đến vung đao đón đỡ.
Đáng tiếc trước một chém nghiêm túc của Trần Lâm, đến cả Kim Mao Sư vương thiên sinh thần lực cũng phải kiêng kỵ ba phần nói gì đến một nhân loại.
Ngay lập tức bóng đen kia không ai khác chính là Triệu Lang trông thấy đại sự có biến lập tức xuất thủ hỗ trợ nhưng vẫn không chịu nổi một kích bị đánh bay...
May thay Triệu Lang cũng không phải đèn cạn dầu.
Bị một chém của Trần Lâm đánh bay như bịch rác không ngừng trượt dài trên mặt đất, Triều Lang lập tức phát động năng lực của bản thân.
Cơ thể Triệu Lang ngay sau đó phát sinh biết hóa, cơ bắp cuồng cuộn nổi lên, lông tóc bằng tốc độ mắt thương có thể thấy được điên cuồng mộc dài ra, khuôn mặt cũng bắt đầu biến dàng lộ ra một hàm răng nanh sắc nhọn.
Dần dần một lang nhân mình người đầu sói bộ dáng vô cùng hung ác hiện ra trước mặt mọi người, đôi mắt hung ác chuyển thành màu vàng rực trông tựa như mắt của loài sói trong đêm đen sắc bén và lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Lâm.
Tuy nhiên, sâu trong đôi mắt sói lạnh lùng kia của Triệu Lang vẫn có sự trầm trọng nhìn vào đối thủ.
Mặc dù vội vàng xuất thủ nhưng sức mạnh của thiếu niên trẻ tuổi đầu trọc kia rõ ràng là không hề tầm thường, ít nhất không thua kém gì bản thân hắn.
Ngược lại, Trần Lâm cũng cảm nhận được năng lực hóa sói chỉ thuật rất là thú vị kia của đối thủ khẽ nhép mép cười lạnh một cái rồi cấp tốc lao người đến muốn lột da con sói này.
Ánh kiếm sắc bén nhắm ngay đầu sói chém xuống như để chứng mình Dã Lang bang biết bắt tù binh thì Trần Lâm cũng biết và tù binh trong mắt Trần Lâm chính là vị bang chủ Dã Lang bang này...
Nhận thấy được sức mạnh khủng bố từ một chém kia...
Triệu Lang dù đang trong dạng sói thực lực lẫn tâm tính đều đại tăng nhưng vẫn không dám ngạnh kháng mà chọn cách né tránh.
Cơ thể Triệu Lang theo đó loé lên một cái tựa như một con sói thật thụ lướt đi trên đồng cỏ nghiên người né tránh một kiếm kia rồi đưa lên bộ vuốt sói đánh trả.
Nhưng đến cả Hắc Dạ lang vương một con sói hàng thật giá thật và còn là lang vương cũng chỉ có thể sẻ cúi đầu xưng thần với Trần Lâm nói gì một con lang nhân nửa người nửa sói hàng fake.
Một kiếm chém xuống, tuy Triệu Lang đã tránh được nhưng kiếm thế sắc bén kỳ dị vẫn thành công chém một vết dài trên lồng ngực đầy lông của của Triệu Lang...
Cảm thấy lồng ngực mình đau rát, Triệu Lang không giấu được vẽ kinh ngạc xen lẫn sợ hãi nhìn vết thương mờ hồ đang không ngừng rĩ máu ướt đẫm cả một góc áo rách.
Lang Hoá năng lực thành danh cực kỳ bá đạo của Triệu Lang, nó không chỉ giúp tăng lên về sức mạnh mà còn có thể giúp hắn tăng cường tốc độ về mọi mặt kể cả tốc độ phản ứng của cơ thể.
Ấy vậy mà vẫn không né hết được một kiếm kia của Trần Lâm...
Ngay lập tức Triệu Lang ý thức được bản thân đã đụng nhằm vào thứ dữ rồi, không sợ đến mức đái ra máu mới là chuyện lạ.
Tuy nhiên, vẫn rất may mắn cho thanh niên Triệu Lang khi vũ khí trong tay Trần Lâm không phải Tà Nguyệt Đạo.
Nếu lúc nãy Trần Lâm dùng đến lão bạn già Tà Nguyệt này thì Triệu Lang đã sớm trở thành một cái xác...

Song dù không có trong tay vũ khí quen thuộc nhưng Trần Lâm không để con sói fake Triệu Lang này có cơ hội thở lấy hơi.
Một lần nữa giẫm nát mặt đất dưới chân lao đến, thanh katana siêu to khổng lồ lấy thế như bày sơn đảo hãi chém xuống muốn chém tên ngu trước mặt ra là đôi...
Trông thấy lưỡi kiếm nhật ánh lên tia sáng bàng bạc không khác gì tử thần đồi mạng...
Triệu Lang cảm nhận được nguy hiểm tử vong chưa từng có trong đời cấp tốc lui ra sau cố tránh xa tên hung nhân này.
- Cmn...
Bất chợt như cảm nhận được gì đó, Trần Lâm tức giận gầm lên một tiếng rồi bất ngờ chuyển hướng mặc kệ Triệu Lang xoay người lao ngược về hứng Lão Chủ Quán và lão Vương.
Cùng lúc đó từ trong màn đêm ưu tối, một viên đàn đen tuyền gần như hoà vào màn đêm một lần nữa phá không lao đến nhắm ngay cái đầu heo của Lão Chủ Quán bay đến.
Vây ngụy cứu triệu, trông thấy Trần Lâm uy hiệp đến Triệu Lang, tên xạ thủ bắn lén vẫn luôn âm thầm trốn trong bóng tối lập tức xuất thủ, nhưng hắn không phải nhắm vào Trần Lâm mà nhắm vào Lão Chủ Quán quyết tâm giết bằng được con heo mập này.
Rất may Trần Lâm từ ăn không ít thua thiệt bởi những tên xấu thủ bắn lén thế này của nhân loại, thế nên từ đầu đến cuối dù là chiến đấu với Triệu Lang thì Trần Lâm vẫn âm thầm cảnh giới.
Ngay khi vừa thấy có biến, Trần Lâm lập tức đưa ra phản ứng một lần nữa vung kiến đánh bay viên đạn đáng ghét kia cứu lấy cái mạng già của Lão Chủ Quán lần thứ hai.
Song hành đông kia cũng đang chứng minh thế khó của Trần Lâm, tên xạ thủ bắn lén kia vô cùng khôn ngoan không hề xuất thủ bắn lén Trần Lâm mà nhắm vào hai con gà dễ ăn hơn là Lão Chủ Quán và Vương Tam Thông.
Trần Lâm vì thế mà lúc nào cũng phải cảnh giác, cùng tay cùng chân không thể tự do hành động được khó chịu vô cùng, nếu không với sức mạnh đang trong cơn điên này Trần Lâm sớm đã đồ sát hết Dã Lang bang rồi.
Ngược lại lẫn thứ hai bị bắn lén suýt nữa bỏ mạng…
Lão Chủ Quán vô cùng hoảng sợ mặc kệ Vương Tam Thông còn đang ngất xỉu nhanh tay ném hắn xuống đất như ném bịt rác rồi kéo đầu Triệu Cẩu đang ôm chân gào khóc dưới đất lên dùng làm khiên thịt.
- Ah...!đm cái mông của ta...
Mạnh mẽ tiếp xúc một cách rất chi là thân mật với đất mẹ bình yên, Vương Tam Thông đáng thương lập tức từ trong hôn mê tỉnh dây ôm ấy cái mông của mình kêu la thảm thiết.
May thay Vương Tam Thông cũng xem như nhanh nhẹn rất nhanh đã nhớ lại được tình hình không mấy an toàn của mình vội vàng bò dạy trốn sau lưng Trần Lâm.
Con tin vẫn nằm trong tay và người cũng đã cứu về, thế cuộc một lần nữa nghiên về phe Trần Lâm.
Tuy nhiên Trần Lâm lại không lấy lầm gì vui vẻ khi thời gian đã qua khá lâu những người có liên quan và những người không liên quan kéo đến càng lúc càng nhiều...
Dự định an ổn dẫn Lão Chủ Quán và lão Vương ra khỏi Viễn Đông xem ra không thể thực hiện được nữa.
Rất nhanh một bóng người cực độ to lớn đột nhiên xuất hiện trước tầm mắt Trần Lâm.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi