LÃNH ĐỊA HUYẾT TỘC


Trên đỉnh ngọn đồi trọc lạnh lẽ vương vãi từng khối thi cốt đứt cụt không chút trọn vẹn, máu thịt cùng nội tạng theo đó nhuộm đỏ cả mặt đất xám xịt bốc lên mùi tanh hôi kh ủng bố vô cùng tựa như chốn luyện ngục...
Trước khung cảnh như ác mộng đó, những quân nhân Vũng Hải vẫn liều mạng xông lên dùng chính máu thịt của mình ngăn cản ác ma trước mặt, đánh tiếc thứ mà những quân nhân đáng thương này nhận được chỉ là cái chết thảm khốc.
Với sức mạnh của Rìu Sát Thần và Phi Thiên Song Dực quỷ dị vô cùng, không một ai có thể ngăn cản Lôi Uyển Nhi vung lên rìu chiến phá hủy từng khẩu đại pháo của Vũng Hải, từng tiếng nổ Đùng...!Đùng...!không ngừng vang lên kéo theo đó là nghi ngút khói đen khiến lòng người hoảng sợ.
Hơi ai hết những quân nhân này biết rõ khi không còn những khẩu đại pháo áp chế đại quân Huyết tộc kia nữa thọ mệnh của tuyến phòng thủ này chắc chỉ còn tính bằng giây, đau đớn hơn là dù biết như thế nhưng lại không ai có năng lực đủ để xoay chuyển tình thế chỉ có thể không ngừng chống trả trong vô vọng...
...
.
- Khốn kiếp...!tại sao lại như vậy???
Tức giận vung côn đánh lui quái nhân Long Ngữ Yên ra xa, Ngô Bình ánh mắt như muốn nứt ra nhìn đỉnh đồi đang kịch liệt bốc cháy mà khàn giọng gào lên.
Thật ra sau lần chạm trán nhẹ với Huyết tộc ở thành phố Thanh Thủy trước đó, Ngô Bình đã sớm nhận ra khuyết điểm hỏa lực từ đàn thằn lằn biết phun lửa của Huyết tộc không địch được với hỏa pháo của phe mình, đây là cơ hội cho Vũng Hải và cũng là thách thức khi lần chạm trán sau Huyết tộc chắc chắn sẽ nhắm vào những khẩu đại pháo này cố loại bỏ đi điểm mạnh nhất của Vũng Hải.
Vì lẽ đó Ngô Bình đã dày công sắp xếp đem về hai chiếc trực thăng làm vũ khí phòng không đối đầu cùng tổ đội Phi Điểu, còn không tiếc công mời hai chú cháu Thái Trọng và Thái Sơn đến đây nhằm hạn chế sức mạnh của Kỳ Kỳ, tính toán thế này có thể nói là vô cùng toàn vẹn.
Đáng tiếc Ngô Bình không phải thần không thể nào tính được chỉ trong một thời gian ngắn như thế Huyết tộc lại xuất hiện thêm một tồn tại trên không khác ngoài tổ đội tiêm kích Phi Điểu có thể dễ dàng vượt qua hàng phòng thủ đánh thẳng đến đỉnh đồi...
Sai một li đi một dặm, với sự xuất hiện bất ngờ của Lôi Uyển Nhi đã đủ lông đủ cánh Ngô Bình không ngờ đến được kéo theo cả tuyến phòng thủ có nguy cơ sụp đổ.
Đương nhiên cũng không thể trách Ngô Bình lão đã làm hết mọi thứ có thể làm trong khả năng của mình, nếu có trách chắc chỉ có thể trách nhân loại quá nhỏ yếu một Lôi Uyển Nhi chỉ có một trang bị cam và hai trang bị tím độc nhất phòng thân còn biết bay chứ cũng không có gì nhiều đã không địch lại được.
.
Ngược lại bị Ngô Bình mạnh mẽ đánh lui, Long Ngữ Yên mặt không chút cảm xúc chỉ khoanh tay đứng một bên không vội phản công, ánh mắt hờ hững liếc nhìn l3n đỉnh đồi đang nghi ngút khói lửa phía xa...

Mãi một lúc lâu Long Ngữ Yên mới lắc nhẹ đầu nhìn qua Ngô Bình nói:
- Ngô đại nhân...!phần thắng đã trong tay Huyết tộc ta...
- Ta khuyên người nên đầu hàng đi...!với giao tình của ngài và cao tầng Huyết tộc sẽ không ai làm khó người đâu...
...
.
Thời còn đi lính cho Vũng Hải giao tình giữa Long Ngữ Yên và lão Ngô Bình tuy không sâu nhưng cũng không cạn trên cơ bản là nhận thức, cũng vì lẽ đó mà từ lúc tham chiến Long Ngữ Yên chỉ kìm chân lão Ngô Bình là chính đôi bên không đánh nhau quá mức ác liệt người chết ta sống.

Đương nhiên với thực lực của Ngô Bình một trong những người chơi cao cấp nhất thuộc hàng top của nhân loại chứ không ít Long Ngữ Yên muốn triệt để áp chế lão cũng không được.
Tuy nhiên hiện tại Vũng Hải đã binh bại ngay trước mắt Long Ngữ Yên cũng lười dây dưa với lão Ngô Bình muốn khuyên lão đầu hàng trong êm đẹp, nếu để đám ác nữ kia ra tay người thiệt hại chỉ có Ngô Bình lão.
Đáng tiếc trước lời khuyên chân thành của Long Ngữ Yên, Ngô Bình lại xem đó như sỉ nhục tức giận gầm lên:
- Sĩ khả sát bất khả nhục...!họ Ngô ta không biết đầu hàng...
- Huống chi các ngươi đừng nghĩ đã chắc thắng, viện binh của Vũng Hải sắp đến rồi...
- Đợi đến lúc giải quyết tên trên đỉnh núi kia, các ngươi nghĩ có thể vượt qua hỏa lực đánh lên được tuyến phòng thủ của ta sao?
...
.
Như được lời nói của chính mình tiếp thêm lòng tin chiến thắng, Ngô Bình càng nói càng hăng cả người bạo phát ra vô tận quang huy ngưng thực thành hư ảnh hoàng kim thánh long mãnh liệt gào thét như tiếp thêm sức mạnh cho lão Ngô Bình...

Khí thế cuồn cuộn như quân lâm thiên hạ, Ngô Bình hoàn toàn không chút lưu thủ gì nữa quét mạnh kim sắc chiến côn trong tay mình như kim long nhắm vào đầu Long Ngư Yên đánh xuống.
...
.
- Lão nghĩ Huyết tộc ta cũng chỉ có bao nhiêu người đây thôi sao?
- Hừ...!đừng tự lừa mình dối người nữa...
Trước một côn cực mạnh của Ngô Bình xé gió đánh tới, Long Ngữ Yên cũng động nộ tức giận hừ lạnh một tiếng đáp.
Cùng lúc đó cả người Long Ngữ Yên cháy bùng lên cuồn cuộn hỏa diễm như hàng trăm con hỏa linh xà quấn lấy toàn thân nàng, đặc biệt nhất là bốn cánh tay huyết giáp gần như được bao bọc bởi vô tận hỏa diễm kh ủng bố vô cùng lấy thế không gì cản được từ hai bên trái phải trên dưới đánh với lão Ngô Đình, trong khi hai cánh tay bình thường của Long Ngữ Yên vẫn khoanh tay trước ngực xem như chấp lão già này hai tay...
Chỉ nghe một tiếng Keng...!khiến người ta nổi da gà bất chợt vang lên...
Kim sắc thiết côn của Ngô Bình mạnh mẽ đánh vào hai hỏa diễm quyền ma của Long Ngữ Yên lập tức khiến cả hai cánh tay huyết giáp cũng ăn không tiêu rẽ rung lên nhè nhẹ, nhưng Long Ngữ Yên lại có đến bốn cánh tay huyết giáp trong khi hai cánh tay bảo vệ Long Ngữ Yên ngạnh kháng cùng một côn của Ngô Bình hai cánh tay còn lại đã đánh tới ngay trước mặt lão.
Cảm nhận được hỏa diễm nóng rực ngay trước mặt bị đánh trúng xem như huỷ dung là cái chắc, Ngô Bình hiển nhiên là không chơi ngu nào dám lấy mặt ra đỡ quyền cấp tốc huy động thanh kim côn trong tay đỡ lấy, nhưng lực đạo không nhẹ của song trọng quyền ảnh vẫn mạnh mẽ đáng lui Ngô Bình khiến hai cánh tay lão tê rần...
Solo một với Long Ngữ Yên trừ khi là hung thú có sức mạnh áp chế nếu không cho dù là dị sinh vật cũng khó lòng chơi lại, dù sao Long Ngữ Yên thật sự có quá nhiều tay cổ nhân có câu song quyền khó địch tứ thủ huống chi Long Ngữ Yên có đến sáu.

Ngô Bình dù có cấp độ cao hơn Long Ngữ Yên không chỉ một vài cấp nhưng trước bốn cánh tay huyết giáp còn được hỏa diễm gia trì kia vẫn ăn không ít quả đắng, tuy chưa đến mức bị đốt chết nhưng vẫn bị thiêu cháy không ít chỗ khó khăn vô cùng.
Quan trọng hơn là khó khăn lại càng thêm chồng chất khi nội tâm của Ngô Bình bắt đầu run rẩy...
Long Ngữ Yên nói không sai là Ngô Bình đang tự lừa gạt chính mình cho bản thân một tia hy vọng mà thôi, cho là viên binh của Vũng Hải thật sự đến thì Huyết tộc làm sao có chuyện chỉ để Kỳ Kỳ dẫn theo hai con gà mới lớn Lôi Uyển Nhi và Long Ngữ Yên ra trận, rất có thể ở đâu đó không xa những tồn tại mạnh mẽ thật sự của Huyết tộc tỷ như con heo đen nào đó hay con sói trắng nào đó đang quan chiến xem cánh quân này làm ăn thế nào.

..

...
.
Ngược lại ở một diễn biến khác...
Cách chiến trường máu lửa giữa Huyết tộc và Vũng Hải không xa một tòa thiên không ốc đảo đang lặng lẽ trôi trên đầu trời, nếu cứ thẳng tiến thế này nó rất có thể sẽ bay đến chiến trường trở thành một đối tượng quan chiến khác.
Tuy nhiên dù thế giới rộng lớn vô cùng và đồ chơi của hệ thống cũng không ít, nhưng có thể chắc chắn toàn thể Thiên Lam tinh cầu này chỉ có đúng một tòa thiên không ốc đảo và cũng chỉ có đúng một người đang sở hữu nó, đó không ai khác chính là Huyết tổ Trần Lâm.
Tòa ốc đảo bay tựa như chiến hạm trên không kia chính là Chiến Hạm Thiên Cung của “trọc phú” Trần Lâm, còn nguyên nhân tại sao nó lại ở đây thay vì lênh đênh trên biển thì hiển nhiên không phải do lạc đường mà là do Trần Lâm đã hoàn thành nhiệm vụ vĩ đại của mình hát khúc khải hoàn trở về...
Tuy nhiên không hiểu lý do tại sao dù đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ còn đang trên đường trở về với những cái @m hộ thân yêu của mình nhưng Trần Lâm lại không chút vui vẻ cho lắm ngồi chống cằm như con chó đói nhìn về thiên không xa xa không biết đang nghĩ gì nhưng nhìn cái bản mặt này chắc là không vui rồi.
Với một con người ham ăn biến làm vui chơi là chính như Trần Lâm việc có thể khiến hắn không vui thể này chắc chắn là chuyện đại phiền phức rồi, còn là chuyện gì thì phải kể từ ba ngày trước lúc Huyết tổ đại nhân còn như con hải cẩu trôi dạt trên biển...
...
.
Sau khi trở thành ông ngư dân đắc lợi trong trận chiến giữa con cá chình biển khổng lồ và đàn cá voi sát thủ, Trần Lâm và đồng bọn bất ngờ đụng phải một tồn tại kh ủng bố khác còn kh ủng bố hơn của biển cả cũng bị dư âm của trận chiến thu hút đến đây...
Đó hơi bất ngờ là một con cá voi khổng lồ, với kích thước cơ thể vốn đã rất to lớn thời kỳ trước khi mạt thế hàng lâm thế nên sau khi mạt thế kích thước của những con cá voi càng thêm kh ủng bố, những con khác thế nào Trần Lâm không biết nhưng con trước mặt phải lớn bằng cả một chiếc tàu chở hàng là ít tính ra chả kém gì thậm chí còn lớn hơn cả Chiến Hạm Thiên Cung.
Rất may không biết có phải do tính vốn yêu hòa bình ghét chiến tranh hay do kiện kỵ khí tức tàn phá chiến giáp mà Trần Lâm đã tỏa ra trước đó khiến con cá voi khổng lồ kiên kỵ chỉ trồi lên mặt biến nhìn một cái rồi lại lặng xuống biến tiếp túc cuộc hành trình của mình không thèm đếm xỉa đến Trần Lâm.
Đại nghịch bất đạo như thế khiến Trần Lâm lập tức sôi máu chó muốn sống mái với con cá ngu thở bằng lỗ kia một trận, đương nhiên đó là do Trần Lâm nói thế còn nguyên nhân thật sự đến từ tộc đàn của cá voi này, Kình Ngư tộc.
Hải vực rộng lớn tôn Hải Sa tộc lên làm chí tôn như không có nghĩa Hải Sa tộc của lão Sa Hoàng là tồn tại duy nhất và mạnh nhất, đại dương rộng lớn tồn tại rất nhiều chủng tộc hùng mạnh tuy không lớn mạnh bằng Hải Sa tộc nhưng cũng không quá kém nhất là khi chúng còn liên minh với nhau ức hiếp những người bạn cá nhỏ của Huyết tổ đại nhân.
Trong đó Kình Ngư tộc là một trong số đó, thậm chí là là tồn tại dưới biến khiến Hải Sa tộc kiêng kỵ nhất hơn cả tộc đàn heo đông đúc Hải Độn tộc, thế nên may mắn đụng phải kẻ thù của đồng bạn Trần Lâm muốn làm vài chiêu cơ bản xem bọn cá lớn này thế nào.


Tuy nhiên xét thấy bọn này lặng dưới biển còn bản thân lại không biết bơi, đánh nhau với tên này hơi không khả thi nên Trần Lâm quyết định đại nhân đại lượng bỏ lần này xem như hành thiện tích được tạm tha cho nó một mạng, tuyệt đối không phải Trần Lâm thấy tên này lớn quá nên rén không dám ho.
Xét cho cùng Trần Lâm và cả Huyết tộc thật ra không hề có khả năng đánh nhau dưới biển lớn, đây hoàn toàn chưa phải sân chơi của Huyết tộc, nếu không phải may mắn thừa lúc đôi bên lưỡng bại câu thương Trần Lâm hoàn toàn không có khả năng hạ được con cá chình biển khổng lồ một cách dễ dàng như thế.
Đương nhiên có mất tất sẽ có được, sau lần gặp mặt nhẹ này dù không “dằn mặt” được kẻ thù cho anh em bạn nhậu nhưng nhờ đó Trần Lâm cũng ý thức được biển cả thật đáng sợ so với lục địa chỉ có hơn chứ không kém, chỉ một lần chạm trán nhẹ mà thôi đã đem đến không ít tồn tại kh ủng bố, mặc dù không tên nào đạt đến cấp 30 nhưng cũng không kém quá xa chỉ còn thiếu chút thời gian mà thôi.
Từ đó càng củng cố thêm lòng tin muốn thu phục cho cá chình biển khổng lồ của Trần Lâm, cuộc chơi dưới biển kia không ngờ lại lớn đến như vậy nếu Huyết tộc không tranh thủ thu phục vài tộc nhân dưới biển hùng mạnh chỉ sợ đến khi ra được biển lớn thật lại không có sức mà chơi với người ta.
.
Cứ như thế dưới mệnh lệnh của Trần Lâm, Chiến Hạm Thiên Cung chầm chậm bay lên thiên không trên cả những áng mây trắng bất chấp cái giá lạnh tạm thời tránh xa mặt biển bên dưới...
Đương nhiên không thể quên con cá chình biển khổng lồ thành quả lao động lớn nhất trong trận chiến này mà Trần Lâm đã thu được, cơ thể khổng lồ bị những chiếc rễ cây to lớn quấn lấy rồi kéo chiến hạm nằm an tĩnh trên mũi chiến hạm khiến không đất đã rơi xuống biển.
Nhìn con cá xấu đau xấu đớn nằm thoi thóp trước mặt mình, Trần Lâm thật ra cũng không muốn đâu nhưng cũng đành chịu thờ dài nói:
- Chiến hạm giao lại cho các nàng trông coi...
- Bổn lão tổ tạm thời vô lực rồi...
...
.
- Ngài cứ an tâm giao lại cho chúng ta...
- Huống chi trên đây cao như vậy khả năng đụng phải kẻ thù không lớn...
Thấy Trần Lâm quyết định thu phục con cá chình khổng lồ kia, Phương Tuyết hiểu ý khẽ gật đầu cười đáp.
Nhìn những khối mây to lớn đang chầm chậm trôi dưới chân cũng như không khí lạnh muốn xung quanh, Trần Lâm cũng an tâm phần nào trên đây đúng là khó đụng phải sinh vật nào khác, cùng lúc đó tâm niệm khẽ động một giọt tinh huyết đỏ tươi lấp lánh ánh huyết quang xinh đẹp như huyết pha lên hiện lên tay Trần Lâm báo hiệu một đại hung thú nữa của Huyết tộc sẽ ra đời mà lão tác khốn kiếp vẫn chưa tìm được tấm hình nào ưng ý.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi