LÃO BẢN, EM SAI RỒI!

Ngày hôm sau.

“Lão Đại à, ngài xác định thật sự muốn tôi mặc bộ này?” Sắp tới thời gian xuất hiện ở yến hội Chân Nam Nhân vẫn như cũ không lòng nắm góc áo của mình.

“Cô nếu như là nếu không xuất phát cứ u u mê mê tôi lập tức đem cô lột sạch kéo tới yến hội trường!” Nguỵ trang ưu nhã của Từ Tri Lễ toàn bộ bị Chân Nam Nhân cho mài đến không còn một mảnh, lộ ra vẻ hung tàn Chân Nam Nhân trong nháy mắt bị khí thế hung hăng của Từ Tri Lễ ngơ ngác ngẩn người tại đó.

“Không nhanh đi chuẩn bị!” Từ Tri Lễ thật sự là bị cái kẻ thần kinh không ổn định là Chân Nam Nhân giày vò đến điên rồi, chỉ là mua lễ phục rõ ràng hắn cũng đã cảm thấy cũng không tệ lắm nhưng cái nha đầu này rõ ràng chính là ở chỗ này kén cá chọn canh … cái gì làn váy quá ngắn, sau lưng quá lộ, vải quá ít … Nếu không phải là sợ đi ra ngoài mất mặt hắn thật sự rất muốn ném cho Chân Nam Nhân một cái ga giường! Đem nàng toàn thân cao thấp đứng lên tốt nhất một vùng che cho kín!

“Tốt! Tốt! Lập tức ngay!” Chân Nam Nhân liên tiếp hô ba tiếng, vội vàng đi ngay đồ, giầy, túi xách… liền vội vã ra cửa.

Từ Tri Lễ sải bước đi ở phía trước trong lòng âm thầm ghi nhớ về sau tiệc tối nay, yến hội các loại tuyệt đối không thể mang Chân Nam Nhân cùng đi cho dù là một mình cũng so với mang theo Chân Nam Nhân mạnh hơn một trăm lần…à không gấp một vạn lần!

Ngồi trên xe taxi, Từ Tri Lễ nhanh chóng nói nơi đến lái xe tiên sinh ngay lập tức lái xe chở hai người đến nơi.

“Chân Nam Nhân, tôi lần cuối cùng nhắc nhở cô ” Ngồi trên xe Từ Tri Lễ dung lời lẽ chính nghĩa giáo dục Chân Nam Nhân, mặc dù hắn đã đối với Chân Nam Nhân có ở trong yến hội biểu hiện xuất sắc gì cũng không mong đợi, bất quá cần thiết vẫn phải nói…phòng trừ cô nàng này bị mất mặt, dù sao cũng là thủ hạ của mình… không muốn chính mình bị mất mặt.

“Tôi cũng biết! Đến đó tuyệt đối không có thể tùy ý lớn tiếng ồn ào, cười to, tốt nhất là toàn bộ hành trình một câu nói cũng không nên nói, chỉ cần ở cạnh lúc ngài nói chuyện tôi ở một bên mỉm cười gật đầu là được, trừ phi có gì đặc biệt nếu không tuyệt đối tuyệt đối không tách khỏi ngài trong cự li năm mét …” Chân Nam Nhân nhanh chóng đem lời nói của Từ Tri Lễ đọc làu làu.

“Những lời này ngài nhắc đi nhắc lại đều đến 5 lần rồi!Tôi chỉ cần nghe 1, 2 lần là đủ lắm rồi” Nói xong Chân Nam Nhân còn cố ý làm ra một vẻ ngoáy lỗ tai.

“Còn có tại đó tuyệt đối không thể tùy tiện liền ngoáy lỗ tai, dù cô phải nghe hơn một ngàn lần cũng phải nghe!” Nhìn Chân Nam Nhân, Từ Tri Lễ càng ngày càng hối hận quyết định của mình đem Chân Nam Nhân tới tham gia lần yến hội này…này chỉ sợ là đời này hắn lần đầu tiên hối hận với quyết định của mình.

Hối hận kỳ thật không chỉ là 1 mình Từ Tri Lễ mà Chân Nam Nhân trong lòng cũng là hối hận vạn phần, nghĩ mình lúc trước làm sao lại không thể lấy cái chết kiên quyết uy hiếp không đi công tác lần này? Lần này thì hay rồi… cái gì cũng không có chơi đến..lại còn bị lăn qua lăn lại quá đâu như Lưu thư ký cùng Trần quản lý  tại đây đi công tác ngày cuối cùng còn có thể cho nghỉ phép, hai người thần tiên quyến lữ cùng một chỗ du sơn ngoạn thủy mà nàng thì? Đó là chỉ có thể nhìn chằm chằm yêu nghiệt Từ Tri Lễ cho dù gương mặt này dù thế nào hắn đẹp ý nhưng là khí quản chịu nổi, huống chi Từ Tri Lễ còn thường xuyên vô nhân đạo áp bức nàng.

Hôm nay không biết là Từ Tri Lễ nhân phẩm tốt thế nào, hai người trên đường đi thế nhưng không có gặp được kẹt xe điều này làm cho nàng nhiều năm đi làm cũng thấy lạ,  cơ hồ ngày ngày gặp được kẹt xe là chuyện bình thường.

“Đến rồi, hãy nhớ kỹ lời của tôi nói!” Từ Tri Lễ móc ra ví thanh toán tiền xe,rất thân sĩ từ xe xuống trước, không đợi Chân Nam Nhân mở cửa xe Từ Tri Lễ liền dẫn đầu giúp Chân Nam Nhân mở cửa xe dắt tay Chân Nam Nhân xuống, Chân Nam Nhân lập tức thụ sủng nhược kinh nên biết nàng nếu như là Từ Hi thái hậu được Từ Tri Lễ hầu hạ căn bản chính là lần đầu tiên! Từ Tri Lễ à Từ Tri Lễ, nhà ngươi cũng có thành Lý Liên Anh! Chân Nam Nhân rất muốn ngửa mặt lên trời cười to.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi