LÃO BẢN, EM SAI RỒI!

Chân Nam Nhân từ khi tốt nghiệp đại học đã nhiều năm, cũng công tác đã vài năm tự nhận là đã trở thành một vị nữ nhân tri thức đô thị điển hình, bất quá cho đến khi nàng gặp được Tô Uyển thì vỡ hoàn toàn, tan nát…. Cô gái đó nụ cười không chê vào đâu được, cùng với bằng địa họcCambridge, đã từng làm việc tại…Hết thảy hết thảy làm cho Chân Nam Nhân xấu hổ vô cùng, lần đầu tiên thấy máu khó thể lưu thông.

Ngày đó, Chân Nam Nhân vừa từ trong giấc mộng tỉnh lại, theo thói quen sờ sờ bên cạnh Từ Tri Lễ không có trở lại, đây là đêm đầu  tiên sau khi hai người ở chung Từ Tri Lễ cả đêm không về ngủ, Chân Nam Nhân trong lòng không hiểu thấy một hồi bất an, vì vậy nàng lập tức rời giường rửa mặt cầm ví hướng chợ gần đó mua thức ăn chọn lựa toàn bộ món Từ Tri Lễ thích.

Đã qua mười hai giờ, Chân Nam Nhân cầm lấy cơm trưa chính mình làm đến công ty, hít một hơi thật sâu liền hướng bên trong đi vào, đi tới cửa phòng Từ Tri Lễ gặp được đồng nghiệp Tiểu Lý trước làm việc cùng hiện tại đã thay thế chực vụ của nàng, chuyện của Từ Tri Lễ cùng Chân Nam Nhân cả công ty cao thấp đều là biết cho nên tiểu Lý cũng chỉ là đối với Chân Nam Nhân cười cười cho Chân Nam Nhân đi vào dù sao vị hôn thê đi gặp vị hôn phu có lí do gì ngăn cản sao?

Chân Nam Nhân đứng ở cửa, đẩy ra cửa phòng làm việc, còn đặc biệt hưng phấn tiếng hô “ngạc nhiên không ” bất quá nàng rất nhanh liền cảm nhận được chính mình tới thật không đúng thời điểm, nguyên nhân rất đơn giản bởi vì Từ Tri Lễ đang ở trong phòng làm việc họp các chủ quản trong công ty đều ngồi ở trên ghế mặt nhơ ngác nhìn Chân Nam Nhân, sau đó… sau đó nàng chạy.

Bất quá Chân Nam Nhân không có theo đường cũ chạy về nhà, mà là chạy tới phòng trà bên cạnh phòng làm việc của Từ Tri Lễ ẩn núp, cầm trong tay hộp cơm của Từ Tri Lễ Chân Nam Nhân đột nhiên cảm thấy chính mình giống như không còn là mình, ít nhất không phải là Chân Nam Nhân kia, trước kia nàng sẽ không là  nữ nhân nhỏ nhen như vậy những thứ này chẳng lẽ chính là vì yêu thương làm cho người ta biến hóa sao? Chân Nam Nhân rất khó hiểu.

Chẳng bao lâu sau khi Chân Nam Nhân ngồi ở trong phòng trà chứng kiến các chủ quản từ cửa phòng Từ Tri Lễ đi ra, xem ra hội nghị đã kết thúc Chân Nam Nhân lúc này mới bưng hộp cơm co đầu rụt cổ đi ra, chạy vào phòng của Từ Tri Lễ.

“Như vậy lần hợp tác hạng này trước cứ quyết định như vậy, nếu là trong lúc thi hành có vấn đề gì thì chúng ta lại thương lượng.” ChânNamNhân trông thấy trong phòng làm việc còn có một vị mỹ nhân rất đẹp không đi ra hình như là người cùng hợp tác làm ăn với Từ Tri Lễ.

“Ừ ” Từ Tri Lễ đáp một tiếng, bất quá trên mặt lại không có vẻ mặt  vui sướng gì ngược lại rất phức tạp, Chân Nam Nhân tự nhận là mình không có chỉ số thông minh cao như vậy có thể hiểu Từ Tri Lễ.

“Được rồi, vậy em sẽ không quấy rầy anh ” Nàng liếc nhìn Chân Nam Nhân một cái, khi đi qua người đó thì khóe miệng hơi cười giống như nụ cười của người thắng cuộc bất quá Chân Nam Nhân lại không chú ý tới, tầm mắt của nàng toàn bộ đều nhìn vào mặt Từ Tri Lễ, Từ Tri Lễ nhìn đối phương đi ra khỏi phòng làm việc mặt muốn giữ lại nhưng lại không có nói ra, cho đến khi đối phương hoàn toàn đi ra khỏi phòng làm việc, Từ Tri Lễ lúc này mới chú ý tới Chân Nam Nhân.

“Sao em lại tới đây?”

Chân Nam Nhân im lặng không lên tiếng từ giọng nói của Từ Tri Lễ nàng rõ ràng nghe được một cảm giác bực mình, bất quá nàng cũng chỉ biết rất lừa mình dối người an ủi chính mình có thể là chính mình vừa rồi đột nhiên tới không đúng lúc làm hại hắn mất hứng.

Thật sự rất kỳ quái vì cái gì mình làm vị hôn thê của hắn, hắn chính miệng tại trước mặt phụ mẫu hắn thừa nhận, chính mình luôn cảm giác hắn rất xa đây? Ngược lại là vị nữ nhân vừa rồi cùng hắn đứng chung một chỗ, không khí giữa hai người có cảm giác là lạ… làm cho nàng không tự chủ được cảm nhận được nguy cơ đến gần.

“Anh tối qua không có trở về, em sợ anh có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không, liền tới thăm anh một chút.” Chân Nam Nhân lần đầu tiên cảm thấy chính mình sao vì lợi ích toàn cục, chẳng lẽ mình thật sự hãy cùng phụ nữ truyền thống đồng dạng sao? Một khi thân thể cho ai chính mình liền cả đời là người của hắn, vốn là người thích tự do cũng bắt đầu mặc cho mình gông xiềng.

“Em thấy được, tôi không sao ” Từ Tri Lễ lần đầu tiên đối với Chân Nam Nhân nói lạnh nhạt như vậy.

“A, vừa rồi cô gái kia thật xinh đẹp, là người công ty hợp tác lần này hay sao?” Chân Nam Nhân muốn thay đổi một chút không khí giữa hai người.

“Ừ, cô ấy gọi là Tô Uyển ” Từ Tri Lễ cúi đầu, tỉ mỉ nhìn bản kế hoạch.

“A, thoạt nhìn 2 người giống như biết đã lâu rồi.”

“Chân Nam Nhân, em chừng nào thì cũng trở thành như vậy, không ngừng hỏi thăm những chuyện này ” Từ Tri Lễ đột nhiên như là bị người mò tới món của con cọp cái, xúc động đối với Chân Nam Nhân nói một không nể mặt.

Là em thay đổi sao? Chân Nam Nhân có chút dở khóc dở cười nghĩ tới.

“Thực xin lỗi … vậy em đi đây.” Chân Nam Nhân lập tức đầu liền đi về, không dám nhìn Từ Tri Lễ nữa sợ chứng kiến vẻ mặt chán giét của Từ Tri Lễ, đúng vậy nàng khi nào thì thay đổi, trở nên nhát gan như vậy.

” Sao đi rồi…” Nhìn xem Chân Nam Nhân thoáng cái từ phòng Từ Tri Lễ vọt ra, Tiểu Lý đang chuẩn bị đi vào có chút kỳ quái.

“Chuyện gì vậy ” Thấy được tiểu Lý, Từ Tri Lễ khống chế tâm tình kích động của mình.

“Không có việc gì… chính là Nam Nam vừa rồi nhờ tôi mang hộp cơm đi hâm nóng một chút.” Mặc dù không biết hai người vừa rồi ở trong phòng làm việc xảy ra chuyện gì bất quá tiểu Lý vẫn là đem hộp cơm đưa đến trước mặt Từ Tri Lễ.

Cơm trưa? Từ Tri Lễ mở ra nắp chứng kiến bên trong toàn bộ là món ăn mình thích…. đột nhiên kinh ngạc một chút vừa rồi Chân Nam Nhân đến chỉ là vì đưa cơm trưa cho hắn sao? Từ Tri Lễ trong lúc nhất thời không biết nên làm sao bây giờ, hắn lần đầu tiên cảm nhận được chuyện này khó giải quyết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi