LÃO NAM NHÂN – TRÌ TỔNG TRA

Sau khi em trai để lại tờ giấy nhắn như thế, anh không tìm được em trai.

Lúc đầu anh cảm thấy tức giận lại khó chịu, còn có mờ mịt. Rõ ràng trước đó vẫn còn triền miên trên giường, hận không thể khảm anh vào người.

Tỉnh lại liền bỏ đi, nhưng lại đeo chiếc nhẫn lên tay anh.

Có ý gì đây? Anh muốn hỏi, cũng đi công ty tìm rồi, nhưng không tìm thấy em trai trong công ty, bọn họ nói không liên lạc được với em trai.

Lão nam nhân từ trong công ty đi ra, đã từng vì em trai cai thuốc lá nay lại hút lại. Cuối cùng anh cầm tấm thẻ đi ra ngân hàng xem, xem mười năm của anh đối với cậu đáng giá bao nhiêu.

Cái ý nghĩ này chỉ mới thoáng qua trong đầu đã khiến cho trái tim đau nhói.

Đứng trước cây ATM, lão nam nhân mắt đầy tia máu cùng hốc hác, nghiến răng chết lặng nhìn dữ liệu trước màn hình cây ATM.

Anh giống như già đi rất nhiều,  tất cả niềm hạnh phúc khi em trai trở về bị đánh rơi xuống địa ngục trong chớp mắt.

Anh nghĩ đến lúc nhìn thấy tờ giấy kia để lại, lòng anh cũng sắp chết rồi.

Cảm thấy đời này đã tạo nghiệt gì, em trai chính là tên cướp, đem tất cả mọi thứ của anh đập nát sau đó gắn lại, lại nhẹ nhàng vứt đi.

Sau khi dữ liệu trên máy hoàn tất, trên màn hình hiện ra số tiền.

Con số phía trên rất dài, dài đến mức làm lão nam nhân sững sờ.

Đây là số tiền mà nhiều người kiếm cả đời cũng không có được, nhiều đến đáng sợ.

Anh cho rằng em trai chỉ muốn làm nhục anh, dù sao thân phận của em trai bây giờ cũng khác, đột nhiên nghĩ tới có qua lại với lão nam nhân là cảm thấy nhục nhã.

Cộng thêm đã yêu phụ nữ rồi, còn cần đàn ông làm gì nữa.

Những lời ngọt ngào kia, cũng là vì dỗ anh, để anh sau này không đến dây dưa. Nhưng em trai lấy đâu ra nhiều tiền như vây?

Tại sao không ở công ty, người đã đi đâu rồi?

Em trai đã làm gì rồi?!

Tất cả những thứ chưa biết đều biến thành những suy đoán đáng sợ, anh sợ rằng, em trai để tất cả lại cho anh. Người nào có thể mang tất cả cho đi? – Người không còn đường lui.

Lão nam nhân cầm tấm thẻ kia, trái tim rối như tơ vò. Anh vừa khẩn trương vừa sợ hãi, khó khăn nuốt nước bọt, gọi cho em trai không biết bao nhiêu lần.

Vô dụng.

Ngày thứ 25 mất liên lạc với em trai, anh đột nhiên nhận được tin nhắn ngắn từ em trai.

Cậu bảo anh rời khỏi chỗ này, đi càng xa càng tốt.

Lão nam nhân vôi vàng gọi điện cho em trai, lần này em trai nhận máy.

Có lẽ là không ôm hy vọng, nhưng lần này lại gọi được. Anh không biết phải làm sau, một lúc sau mới khó khăn nói:"Tôi sẽ không đi, trừ khi cậu đến."

Em trai yên lặng một hồi, đột nhiên nói:"Anh đừng quấn lấy tôi nữa, anh có biết giờ phút này quan trọng với tôi như nào không? Anh cũng đừng đi khắp nơi hỏi thăm tin tức của tôi nữa. Tại sao không thể sớm tụ sớm tan chứ? Không phải anh yêu tôi thật đấy chứ? Tôi chỉ chơi đùa với anh thôi...." Đủ loại lời nói tàn nhẫn, ngược lại em trai nói không nổi nữa.

Hơi thở cậu nặng nề, lúc sau mới nói với lão nam nhân:"Đừng đợi tôi nữa, sống tốt cuộc sống của anh đi."

Lão nam nhân nắm chặt điện thoại:"Cậu đang ở đâu?"

Em trai:"..."

Lão nam nhân:"Cậu muốn làm gì?"

Đột nhiên em trai nhẹ nhàng nói:"Anh biết hai năm trước, tôi bỏ đi không?"

Lão nam nhân ngẩn người.

Em trai nói tiếp:"Tôi sẽ không để hắn làm hại anh."

Không đợi lão nam nhân nói chuyện, cậu liền cúp máy.

Chương 40:

Em trai nhớ lại tất cả, trừ những kỉ niệm với lão nam nhân, những thứ khác không phải thứ tốt đẹp gì.

Cuộc gọi cuối cùng của cậu với lão nam nhân, đúng là đã xảy ra chuyện, nhưng cậu tránh được, nhưng điện thoại bị xe nghiền nát.

Cậu bị bắt, bị nhốt và bị đánh. Những thứ gọi là kẻ thù của cha cậu, lại chính là thuộc hạ của ông ta.

Mục đích là muốn dọa cậu, bắt cậu khuất phục đi nhờ vả cha cậu.

Về phần tại sao người cha đã biến mất nhiều năm lại xuất hiện, em trai không quan tâm cũng không muốn đi tìm hiểu.

Cuối cùng cậu vẫn chạy ra ngoài, cậu đi tìm lão nam nhân, núp ở trong trạm điện thoại muốn gọi điện cho anh.

Những người đó tìm được cậu, lại không ép buộc phải dẫn cậu đi, chỉ mở máy tính cho cậu xem một đoạn video.

Trong video, lão nam nhân nhận thi thể "cậu", khóc chết đi sống lại, mà cha cậu cuối cùng cũng tìm được điểm yếu của cậu. Hắn nói với cậu, nếu như em trai lựa chọn trở về cuộc sống bình thường, vậy thì tùy cậu. Nhưng người bên cạnh cậu, chưa chắc có thể bình thường.

Cậu thấy trên người lão nam nhân có một chấm đỏ chuyển động.

Mà lão nam nhân đang đắm chìm trong bi thương, căn bản không biết bản thân mình có bao nhiêu nguy hiểm.

Điện thoại kết nối, cậu nhìn thấy lão nam nhân trong video dụi mắt, nhìn như cái xác không hồn, trì độn "alo" một tiếng.

Em trai không lên tiếng, cậu chọn bỏ điện thoại xuống, sau đó ôm bụng rời khỏi trạm điện thoại.

Cậu đồng ý mình "chết", cũng đồng ý với thân phận Thích Tranh.

Cậu còn xóa bỏ tất cả những dấu vết và sẹo trên người mình đi.

Bởi vì cậu sợ sau này gặp lại lão nam nhân, anh sẽ nhận ra cậu.

Sau đó cậu trải qua một trận tẩy não toàn bộ, những phương thức điều trị độc ác cùng giật điện, khiến thần kinh cậu đều bị tổn thương.

Thích Tranh nghĩ rằng mình xảy ra tai nạn nên sức khỏe mới tệ như vậy.

Thích Tranh tỉnh lại, cậu hoàn toàn sùng bái và nghe lời cha mình. Cậu thích phụ nữ, sống trong một gia đình hạnh phúc, năm nay 24 tuổi, mới từ nước ngoài về.

Nhưng cho dù bị tẩy não hay ám thị tâm lí, cậu sẽ có lúc muốn tỉnh lại.

Cậu nhớ ra rồi, cũng biết rốt cuộc người đàn ông kia dùng cậu làm gì.

Chỉ cần hắn muốn, bất cứ lúc nào Thích Tranh cũng có thể vào tù hoặc chết rất khó coi.

Thích Tranh đã làm quá nhiều chuyện, những thứ này Địch Chân không thay đổi được.

Hơn nữa sau đó cậu biết, Địch Thiến mất tích nhiều năm như vậy là bị người đàn ông đó giam giữ.

Lúc chị ta đến tìm cậu, tinh thần đã không còn tốt.

Người đàn ông kia nói yêu Địch Thiến, nhưng hắn không thể khoan dung cho nhược điểm của mình được.

Cho nên nhốt cô lại, dùng cái gọi là phương thức an toàn phá hủy cô.

Hắn cũng nói chỉ cần Địch Chân nghe lời, hắn vẫn cho cậu quyền thừa kế.

Điều kiện đầu tiên là cậu phải nghe lời.

May mắn thay, người đàn ông đó không biết mối quan hệ thật sự của cậu với lão nam nhân, cho nên lão nam nhân vẫn an toàn.

Chỉ sợ người đàn ông kia biết, cậu sẽ không bảo vệ được lão nam nhân.

Thà đầu xuôi đuôi lọt còn hơn là đồng quy vu tận*.

*Đồng quy vu tận (同归于尽): cùng nhau chết

Như thế, tối thiểu, lão nam nhân vẫn còn an toàn.

Mà cậu cũng đã từng chết một lần rồi.

Cậu chia tay với lão nam nhân, lúc chia tay có khó coi một chút, nhưng có lẽ đối phương sẽ không đau buồn khi nhận được tin tức xấu của cậu lần nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi