LÃO PHU THIẾU THÊ

Hai người kiểm tra thân thể, sau khi trở về, sinh hoạt cũng không thay đổi bao nhiêu. Chỉ là Cung Phàm có đôi khi nhắc nhở thói quen ẩm thực của cậu, hai người bắt đầu tính toán cẩn thận trong sinh hoạt. Cung mẫu cùng Cung phụ hai người lại đi ra ngoài du lịch, Cung Phàm cũng không ngăn cản, khi người ta già đi, thời điểm tuổi trẻ là con cái, con cái trưởng thành, lại là thời gian cho cháu chắt.

Một đời kể từ thời khắc bắt đầu mang thai kia, liền không có thời gian thuộc về chính mình. Tâm tâm niệm niệm lo cho con cháu. Cha mẹ bắt đầu từ khi con cái được sinh ra, vui vẻ cũng chỉ có hai ngày, một là ngày con cái sinh ra, hai là ngày con cái kết hôn, thời gian còn lại, phần nhiều là làm lụng vất vả.

Thừa dịp Tỉnh Phi an dưỡng thân thể, chuẩn bị giai đoạn thụ thai, hai người đi ra ngoài chơi nhiều một chút, cuộc sống một điểm cũng không nhàm chán. Cung Phàm cũng thường xuyên gọi điện thoại cho hai vị lão nhân để xác định bình an.

Hai người tranh thủ được một đoạn thời gian, công việc đã tích lũy, Cung Phàm đi thư phòng xử lý công vụ. Tỉnh Phi ghé vào trên sô pha không có việc gì làm, cùng với Tiêu Dương hai người ngồi nói chuyện phiếm.

[Công chiếm Thiên hạ]: Thỏ Tuzki, tớ chuẩn bị mở quán trà sữa. Gần đây có rất nhiều em gái thích thứ này, tớ điều tra rồi, món này lúc sản xuất phí tổn không lớn, lợi nhuận cũng tương đối.

[Thỏ Tuzki]: A? Vậy công tác hiện tại của cậu làm sao giờ?

Tỉnh Phi gửi qua một biểu tình nghi hoặc.

Tiêu Dương gửi một biểu tình lửa giận tận trời.

[Công chiếm Thiên hạ]: Đừng nói nữa, thằng cha kia thật sự là tiện, hắn không muốn chia tay với tớ, luôn quấn lấy tớ, vợ hắn biết, chạy đến nơi tớ công tác làm ầm ĩ. Tớ cảm thấy phiền, liền từ chức rồi.

[Thỏ Tuzki]:……

Tỉnh Phi biết sinh hoạt của Tiêu Dương không dễ dàng, đối với công việc này vẫn luôn thực cố gắng, gần nhất có cơ hội thăng chức, không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này.

[Công chiếm Thiên hạ]: Tính cho cùng vẫn là nên quên đi chuyện cũ. Cùng với địa phương dơ bẩn kia và cả hồi ức nữa!

[Thỏ Tuzki]: Cậu có tiền vốn để mở quán chưa?

[Công chiếm Thiên hạ]: Tớ có tiết kiệm chút tiền. Thế nhưng không đủ. Thỏ Tuzki, tớ không phải muốn lừa cậu, cậu không phải đang ở cùng một chỗ với anh cậu, mỗi ngày đều chỉ ở nhà sao? Hai người chúng ta hợp tác mở quán trà sữa được không?

[Thỏ Tuzki]: Có thể, thế nhưng tớ không có tiền.

[Công chiếm Thiên hạ]: Sau lưng cậu không phải có cao phú soái sao?

[Thỏ Tuzki]: Tớ thương lượng với anh tớ đã nha.

[Công chiếm Thiên hạ]: Tất nhiên rồi, bằng không cậu bị tớ bán còn giúp tớ đếm tiền đấy.

Cung Phàm khát nước, đi ra uống trà, nhìn thấy Tỉnh Phi ngồi trên sô pha ôm notebook cùng người khác nói chuyện phiếm. Anh vẫn đứng ở phía sau, đoạn hội thoại của hai người anh đều nhìn thấy.

Anh vượt qua sô pha, đi tới ôm Tỉnh Phi, Tỉnh Phi bị anh dọa hoảng sợ, máy tính thiếu chút nữa rơi xuống. Cung Phàm tiếp được máy tính.

[Thỏ Tuzki]: Cần bao nhiêu tiền.

Tỉnh Phi lăng lăng nhìn Cung Phàm dùng QQ của mình cùng Tiêu Dương nói chuyện phiếm.

[Công chiếm Thiên hạ]: Còn chưa tính.

[Thỏ Tuzki]: Chọn địa điểm, kế hoạch mở quán, phí tổn dành cho quán, bảng hiệu của quán, phong cách riêng… Có kế hoạch hay không?

[Công chiếm Thiên hạ]: Không có, tớ còn đang lên kế hoạch.

[Công chiếm Thiên hạ]: Phắc diu, Thỏ Tuzki, cậu từ khi nào lại khí phách như zậy? Tiểu gia bị cậu làm cho á khẩu không trả lời được.

[Thỏ Tuzki]: Vừa rồi là anh tớ.

[Công chiếm Thiên hạ]: Phàm ca ~

Tiêu Dương gửi biểu tình một nịnh nọt.

[Thỏ Tuzki]: Tớ là Tỉnh Phi.

[Công chiếm Thiên hạ]:“……”

[Thỏ Tuzki]: Bây giờ là tôi.

[Công chiếm Thiên hạ]: Kỳ thật cậu là nhân cách phân liệt đi?

[Thỏ Tuzki]: Hiện tại là anh tớ.

[Công chiếm Thiên hạ]: Phàm ca ~

[Thỏ Tuzki]: Hai thụ với nhau là không có hạnh phúc.

Cung Phàm ôm Tỉnh Phi, tựa vào trên sô pha nhìn Tỉnh Phi ở nơi đó gõ bàn phím.

[Công chiếm Thiên hạ]:…… Kỳ thật tớ mới là nhân cách phân liệt. Cậu nói anh cậu lúc nào thì ở đây?

[Thỏ Tuzki]: Vừa rồi vẫn ở đây, hiện tại cũng ở!

[Công chiếm Thiên hạ]:…… Thực xin lỗi, tớ có việc bận, off trước!!!!!

Tỉnh Phi nhìn Tiêu Dương tìm cớ bỏ chạy,“……”

Cung Phàm cười cười, vươn tay lên trên bàn phím gõ nhanh,“Đem kế hoạch viết cho tốt. Để tôi xem trước, tôi sẽ bổ sung cho cậu, thiếu tiền nói với tôi.”

[Công chiếm Thiên hạ] :“Phàm ca vạn tuế!!!”

[Công chiếm Thiên hạ] :“Tiểu gia biết mà, hiện tại khẳng định không phải con thỏ vạn niên thụ nhà cậu!!!”

[Thỏ Tuzki]:“……”

[Công chiếm Thiên hạ]:… Nói đi, ngươi là ai?

[Thỏ Tuzki],“……”

[Công chiếm Thiên hạ],“……”

[Thỏ Tuzki],“……”

[Công chiếm Thiên hạ],“……”

Cung Phàm xoa xoa đầu Tỉnh Phi, đứng dậy đi vào thư phòng tiếp tục xử lý công việc. Tỉnh Phi nhìn avatar của Tiêu Dương rất nhanh đã chuyển xám liền quyết định cùng Cung Phàm đi vào thư phòng của anh.

Cung Phàm nhìn Tỉnh Phi ngồi ở bên cạnh, ngồi một chỗ nghịch máy tính cũng không nói chuyện, chuyên tâm công tác, xong sớm liền lên giường ôm lão bà ngủ.

Tỉnh Phi chịu đủ các loại nhàm chán, lại không thể phát ra tiếng vang làm phiền Cung Phàm. QQ của cậu không có ai online, trò chơi cũng không muốn chơi, có chút nhàm chán. Tỉnh Phi đột nhiên ma xui quỷ khiến đăng nhập QQ Cung Phàm.

Vừa vào được, QQ Cung Phàm liền vang không ngừng. Thư phòng yên tĩnh phát ra âm thanh tích tích không ngừng. Cung Phàm nhìn Tỉnh Phi, Tỉnh Phi chột dạ nhìn anh, sau đó đem âm thanh đổi thành chế độ yên tĩnh.

Nhìn một chút, rất nhiều người tìm Cung Phàm, Tỉnh Phi mở ra một khung đối thoại, tin nhắn người khác gửi đến, từ một tháng trước, rồi cả cuối tuần trước, thậm chí là hôm nay, bất kể thời gian nào, thế nhưng Cung Phàm hoàn toàn không để ý đến.

Tỉnh Phi có điểm ghen tị, đột nhiên ý thức nguy cơ dâng lên. Cậu tìm ảnh chụp của hai người từ di động, chọn một tấm ưng ý nhất, tấm ảnh chụp mặt nghiêng của hai người, Cung Phàm nghiêng mặt, chỉ nhìn được đến ngũ quan lập thể của anh, khuôn mặt nghiêng anh tuấn, thập phần soái khí phóng đãng. Tỉnh Phi ngẩng đầu nhìn anh, Cung Phàm cúi đầu, hai người như đang hôn môi. Loại thân mật khăng khít này khiến cho người ta hâm mộ. Tỉnh Phi đem avatar của cả hai người đổi thành tấm ảnh này. Lại đem ảnh trang cá nhân của Cung Phàm cũng đổi thành tấm ảnh này. Tỉnh Phi chột dạ nhìn Cung Phàm, Cung Phàm đang cúi đầu chuyên tâm công tác. Tỉnh Phi thật khẩn trương, cảm giác tay chân mình cũng run run rẩy rẩy, tự thấy bản thân mình thật không chí khí. Người đàn ông của mình, tự mình khoe khoang cảnh cáo một chút thì đã làm sao? Ai kêu các người không có?

QQ của Tỉnh Phi phát sáng, Thỏ Tuzki thực phong tao xoay qua xoay lại.

Tỉnh Phi click mở khung thoại, Tiêu Dương vừa biến mất đã trở lại.

[Công chiếm Thiên hạ]: Phắc ziu, cậu chính là đang kích thích người cô đơn phòng không gối chiếc là tớ đi. Không sợ ông đây mỗi ngày yy(*) nam thần hả!

(*yy = ý dờ-âm)

[Thỏ Tuzki]: Anh tớ từ lúc nào thành nam thần của cậu?

[Công chiếm Thiên hạ]: Từ cái nhìn đầu tiên, thiên lôi địa hỏa, anh ấy chính là nam thần của ta, dáng người kia, khuôn mặt kia, khí chất kia…… Thật khiến ta thèm dãi nhỏ ba thước, quá đáng tiếc, bị một con thỏ dính chặt lấy.

[Thỏ Tuzki]:…… Khuôn mặt kia, dáng người kia, khí chất kia, đều là của tớ.

[Công chiếm Thiên hạ]: Show ân ái, đi chết đi!

Tỉnh Phi vừa muốn phản kích, QQ Cung Phàm lại sáng, một đống tin nhắn QQ đập vào mắt, Tỉnh Phi vừa muốn đóng lại, liền thấy được [Phù sinh] người bị Cung Phàm đặt biệt danh là “chim công” kia.

[Phù sinh]: Vợ anh đó hả?

[Viễn sơn Lạc nhật]: Ừ.

[Phù sinh]: Đang show ân ái sao?

[Viễn sơn Lạc nhật]: Ừ

QQ Tỉnh Phi lại nhấp nháy, mở lên.

[Công chiếm Thiên hạ]: Sao không nói lời nào thế?

Tỉnh Phi trầm mặc, chẳng lẽ nói tớ đang bị nhân cách phân liệt?

[Thỏ Tuzki]: Vừa đi uống nước.

[Công chiếm Thiên hạ]: Ờm. Lại gửi một tấm hình đẹp zai nữa qua cho tớ đi, chỉ cần có Phàm ca là được. Để tớ bái lạy hàng ngày.

Tỉnh Phi đánh chữ “Đi tìm chết đi”, gửi lại, mới phát hiện đó là khung nói chuyện với [Phù sinh].

Tỉnh Phi nhìn lại khung nói chuyện với [Phù sinh].

[Phù sinh]: Đang show ân ái sao?

 [Viễn sơn Lạc nhật]: Ừ

[Viễn sơn Lạc nhật]: Đi tìm chết đi.

Tỉnh Phi yên lặng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cung Phàm, lại yên lặng đem  mấy chữ “Đi tìm chết đi” xóa đi.

Một lần nữa mở ra khung đối thoại với [Phù sinh].

[Viễn sơn Lạc nhật]: Vừa rồi gửi nhầm.

[Phù sinh]: Ngay cả một câu giải thích cũng không có?

Tỉnh Phi tạm dừng, đánh chữ “Đi tìm chết”, cũng xác nhận nhiều lần là khung thoại với Tiêu Dương mới gửi đi. Sau đó hồi thần chuyên tâm đối phó tên chim công này!

[Viễn sơn Lạc nhật]: Không có.

[Phù sinh]: Ha ha, em vừa nhìn trang cá nhân của anh, lão bà của anh còn rất dễ nhìn nha. Có điều hơi ẻo lả một chút. (*QT ghi là “nương khí” đại loại nghĩa là khí chất đàn bà)

[Viễn sơn Lạc nhật]: Ừ.

[Phù sinh]: Có còn hay không? Gửi thêm mấy hình?

Tỉnh Phi đang chuẩn bị nói không có, Tiêu Dương bên kia lại tác quái, Tỉnh Phi “phân liệt” khiến chút choáng váng đầu óc. Quyết định giải quyết Tiêu Dương trước.“Cút sang một bên!!!”

Tỉnh Phi mở to hai mắt nhìn, đột nhiên cũng muốn bạo phát một câu,“Phắc! Ông đây lại gửi nhầm nữa!”

[Phù sinh]: Anh có ý gì!

[Viễn sơn Lạc nhật]: Gửi nhầm.

[Phù sinh]: Đừng tìm cớ, nói thẳng đi, tôi nhận được rồi!

[Viễn sơn Lạc nhật]: Ừ.

[Phù sinh]:……

[Phù sinh]: Xem như anh lợi hại!

Đối phương gửi lại một icon lửa giận ngút trời.

[Viễn sơn Lạc nhật]:……

Sau đó avatar [Phù sinh] cũng xám ngét. Tỉnh Phi mở lên khung thoại với Tiêu Dương, Tiêu Dương đợi một hồi lâu không thấy ai để ý tới, cuối cùng gửi một icon quyến rũ sau đó cũng off nốt. Tỉnh Phi lại trở thành người cô đơn lẻ loi.

Nhàm chán chơi trò chơi trong chốc lát, QQ Cung Phàm lại nhấp nháy, Tỉnh Phi mở ra, là gã chim công kia.

[Phù sinh]: Này! Cuối cùng thì cậu là ai!

Tỉnh Phi chột dạ trong chốc lát, sau đó trấn định!

[Viễn sơn Lạc nhật]: Cung Phàm.

[Phù sinh]: Ha ha! Cung Phàm cho tới bây giờ chưa lần nào online lâu như vậy!

Tỉnh Phi tròng mắt quay tròn chuyển động, nghĩ rằng, ca nhà tôi thường xuyên online, hơn nữa thời gian online còn rất dài. Thế nhưng tôi sẽ không nói cho anh.

[Phù sinh]: Cậu là vợ của anh ấy đi!

[Viễn sơn Lạc nhật]: Tùy cậu nghĩ sao thì nghĩ.

[Phù sinh]:Hừ, vịt chết còn mạnh miệng. Tôi hỏi cậu, cậu nếu thật sự là Cung Phàm, vậy tên tôi là gì?

Tỉnh Phi nghĩ rằng. Tôi làm sao biết tên của anh. Thế nhưng đây không phải mấu chốt, mấu chốt là, thân phận đã bị bại lộ! Vạn nhất gã chim công này nói cho Cung Phàm, chính mình giả mạo anh ấy thì phải làm sao?!!!

[Phù sinh]: Hừ! Tôi biết ngay cậu không phải Cung Phàm!

Tỉnh Phi còn đang thất thần! Anh nhà mình biết tên của gã “chim công” này! Hai người bọn họ biết nhau!!! Tỉnh Phi nôn nóng! Thiên phòng vạn phòng, lại phòng không được trộm ở trong nhà!

Cung Phàm bị ánh mắt u oán của Tỉnh Phi ảnh hưởng, quay đầu lại nhìn Tỉnh Phi, Tỉnh Phi đang u oán nhìn mình, giống như là cô vợ cả bị vứt bỏ. Cung Phàm không khỏi bị đôi mắt nhỏ xinh kia làm cho nghẹn một chút.

Tỉnh Phi hung tợn trừng mắt liếc nhìn Cung Phàm. Sau đó click mở trang cá nhân của “chim công”, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!

Tỉnh Phi xem trang cá nhân của gã “chim công”, cuối cùng xác nhận đây là một kẻ phong tao vô cùng, nơi nơi xòe đuôi khoe mẽ! Hơn nữa, đây không phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất là, cậu ở trong trang cá nhân của “chim công” thấy được một tấm ảnh chụp thân mật của gã cùng với Lưu Viện!!! Tỉnh Phi cảm giác chính mình như bị sét đánh một cái, bầu trời cuối cùng là lớn bao nhiêu chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi