LÊN NHẦM XE HOA CƯỚI CHỒNG NHƯ Ý



Tô Yên không thể tin được, người đứng ở cửa lại có thể là cái người đã rời đi hơn nửa tháng Lục Cận Phong.

Sáng sớm nay Lục Cận Phong mới về tới Đế đô, anh leo tường trèo vô nhà, không quấy rầy nhà họ Lý.

Anh rất muốn nhìn thấy Tô Yên, đang chuẩn bị mở cửa, thì ai biết được đúng lúc Tô Yên từ bên trong mở cửa ra.

Ánh mắt Lục Cận Phong dịu dàng, môi khẽ nhếch lên: “Yên Yên, anh về rồi!”
Dứt lời, Tô Yên kích động nhào vào lòng của Lục Cận Phong, vòng tay ôm lấy eo anh.

“Cuối cùng anh cũng về rồi, anh có biết mỗi ngày em đều rất lo lắng không, em rất sợ anh gặp tai nạn, sợ anh… sẽ không trở về nữa.


“Anh về rồi!” Lục Cận Phong ôm chặt lấy Tô Yên, hôn lên trán cô, rồi lại ôm: “Yên Yên, anh nhớ em.


Đây là lần đầu tiên hai người xa cách lâu như vậy, lần trước vì bị trúng kế của Tần Nhã Đan, Tô Yên mới tức giận rời đi, hai người cũng không xa nhau lâu như vậy.

Những ngày cách xa nhau, mỗi ngày đều dài như một năm.

Lục Cận Phong hận không thể gọi cho Tô Yên trăm cuộc điện thoại mỗi ngày, nhưng bên này có quá nhiều việc, rất bận rộn.

Tô Yên ngửi được mùi hương quen thuộc trên người Lục Cận Phong, tâm trạng kích động từ từ bình tĩnh trở lại: “Để em xem xem, anh có bị thương không.


Tô Yên từng nghe ngóng tin tức từ Lâu Doanh, biết được an ninh ở nước M không tốt, rất loạn và nguy hiểm, việc mà Lục Cận Phong làm cũng là công việc rất nguy hiểm, nên cô càng lo lắng hơn.

“Anh không sao! ” Lục Cận Phong còn chưa nói xong, đột nhiên cảm thấy rất đau đớn hơi thở gấp gáp.


Khi Tô Yên đưa tay cởi quần áo của Lục Cận Phong để kiểm tra, tay cô vô tình chạm vào vai của Lục Cận Phong.

Có một vết thương trên vai.

Nhìn thấy Lục Cận Phong cau mày đau đớn, Tô Yên vội vàng xé quần áo của anh ra.

Có một miếng băng gạc được quấn quanh vai của anh, miếng băng gạc đó thấm đẫm màu máu.

“Sao lại bị thương? Có nghiêm trọng không?” Tô Yên hung hăng tóm lấy vai anh, tức giận đè Lục Cận Phong ngồi xuống ghế sô pha: “Còn muốn lừa em, ngồi im đó cho em, em đi lấy hộp thuốc rồi thay băng gạc mới cho anh.


Giọng điệu của Tô Yên rất dữ dằn, vừa trách móc lại vừa cảm thấy đau lòng.

Lục Cận Phong mỉm cười, vợ anh đau lòng thay cho anh, trong lòng tự nhiên thấy rất vui.

“Còn cười được.

” Tô Yên hung hăng trừng mắt nhìn anh.

“Vợ ơi.

” Lục Cận Phong kéo lấy tay của Tô Yên, dùng ngón tay cái xoa nhẹ mu bàn tay của Tô Yên: “Có một người vợ tốt như vậy, chồng còn có thể đòi hỏi gì nữa.


Trái tim của hai người ở bên nhau, cho dù có gặp khó khăn lớn đến cỡ nào, cũng là chuyện nhỏ.

Tô Yên nở nụ cười: “Miệng càng ngày càng ngọt.



Tô Yên thu tay về, đi lấy hộp thuốc, cẩn thận cởi áo cho Lục Cận Phong, lộ ra vết thương trên vai.

“Anh còn chưa nói tại sao lại bị thương đâu?” Tô Yên vừa gỡ miếng băng gạc vừa hỏi.

“Lúc đánh nhau bất cẩn nên bị thương.

” Lục Cận Phong bùi ngùi nói: “Lâu rồi không đánh nhau nên tay hơi cứng.


Tô Yên xé toàn bộ miếng băng gạc xuống, mới thấy vết thương trên vai dài khoảng năm đến sáu cm, đã được khâu hơn mười mấy mũi rồi.

Vết thương còn rất mới, máu vẫn còn đang chảy ra.

Đầu mũi Tô Yên chua xót, một giọt nước mắt rơi trên bờ vai mịn màng của Lục Cận Phong, đầu ngón tay cô run lên, có chút sợ hãi không dám chạm vào.

Tô Yên không thể nhìn tiếp được nữa, cô đau khổ quay đầu đi, nước mắt tí tách tí tách từng giọt rơi xuống, cô âm thầm hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại cảm xúc của mình, xong rồi mới quay đầu lại.

“Không đau thật mà.

” Lục Cận Phong nắm tay Tô Yên cười nói: “Đừng khóc, anh đau lòng lắm.


Bị thương tới như vậy, còn nói không đau, ngược lại còn cảm thấy đau lòng khi thấy cô rơi vài giọt nước mắt.

Tô Yên vừa giận vừa cảm động.

“Lục Cận Phong, đây là lần cuối cùng em cho phép anh bị thương, nếu anh còn dám làm chính mình bị thương, thì đừng hòng trèo lên giường ngủ trong vòng một năm, ngủ trên ghế sô pha kiểm điểm lại bản thân cho em.



Lục Cận Phong dở khóc dở cười: “Vợ à, đây chính là cực hình đó, anh thà quỳ trên vỏ sầu riêng còn hơn.


Tô Yên nhớ lại lần trước Lục Cận Phong không chút do dự quỳ trên vỏ sầu riêng, dùng đầu gối dập mạnh xuống vỏ sầu riêng, buồn cười không chịu được.

“Lần trước là do anh tự mình quỳ mà.

” Tô Yên than thở: “Một người đàn ông thì không được dễ dàng quỳ trước mặt người khác, vậy mà anh nói quỳ là quỳ ngay.


“So với em thì những thứ đó đều không quan trọng.


“Rồi rồi rồi, em biết rồi, trong lòng anh, mạng của em quan trọng hơn mạng của anh, tâm trạng của em còn quan trọng hơn cả thể diện của anh, anh đấy, thật sự không biết nên nói gì với anh nữa.


Tô Yên thật sự bó tay với Lục Cận Phong, đừng thấy lúc nào Lục Cận Phong cũng chiều theo ý cô, mà nghĩ rằng cô đang ngồi trên đầu trên cổ Lục Cận Phong, nhưng thật ra, cô mới là người bị Lục Cận Phong điều khiển.

Tô Yên lấy miếng băng gạc mới, cẩn thận thay băng mới cho Lục Cận Phong.

Cô sợ sẽ làm anh đau, động tác rất nhẹ nhàng cẩn thận từng li từng tí một.

Tô Yên hỏi: “Chuyện bên nước M, anh xử lý xong hết rồi sao?”
“Ừm, xong hết rồi.

” Lục Cận Phong nói: “Lần này Vạn Nhất cũng rất biết tranh giành, không làm mất mối ngon, bọn anh vừa giành lại được hai tuyến đường vận chuyển hàng, vừa ký hợp đồng thời hạn mười năm, những ngày ở nước M, anh tranh thủ mua một ít cổ phiếu, đúng vào trưa hôm nay, đã bán hết toàn bộ rồi, kiếm lời được hơn hai trăm tỷ, lúc trước anh ở Afghanistan mua được mảnh đất, mấy ngày trước đào lên được vàng, chắc là có thể kiếm thêm được mấy chục tỷ nữa! ”
Tô Yên vừa nghe xong lập tức há hốc mồm, nếu để người khác nghe được thì sẽ là một số tiền trên trời như sao thiên văn, nhưng sao nghe Lục Cận Phong nói, lại cảm thấy tiền rất dễ kiếm như vậy?
“Nửa tháng vừa qua, tổng cộng anh kiếm được bao nhiêu tiền?”
Lục Cận Phong suy nghĩ một chút, nói: “Về cơ bản thì tất cả khoản nợ anh thiếu đã trả hết rồi.



“Lục Cận Phong, anh rốt cuộc có còn là con người không vậy? Em thật sự nghi ngờ anh là thần tiên đó, sao anh làm được hay vậy?” Tô Yên kinh ngạc nói: “Với cái khả năng kiếm tiền này của anh, chẳng phải trong phút chốc anh sẽ trở thành người giàu nhất thế giới sao?”
Đột nhiên Lục Cận Phong bị phá sản, bây giờ lại chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi có thể thanh toán hết các khoản nợ, đây thật sự là một chuyện quá hoang đường.

Lục Cận Phong nói: “Anh hỏi mượn Vạn Nhất một triệu trước, sau đó đến một sòng bạc, kiếm được thêm ít tiền để xoay sở tình hình, sau đó mua cổ phiếu mà anh đã nhắm sẵn! ”
Lục Cận Phong thực sự rất nghiêm túc kể cho Tô Yên nghe những việc mình đã làm, Tô Yên nghe xong còn chưa kịp hiểu, đã cảm thấy anh đúng là quá lợi hại, quả thật là chuyện mà người bình thường không thể làm ra được.

Lục Cận Phong đưa kết luận cuối cùng nói: “Yên Yên, việc kiếm tiền phụ thuộc vào đầu óc là sáu phần, ba phần may mắn, một phần dứt khoát, em xem tiền là một con số, chỉ cần đi kinh doanh những con số này, rất đơn giản.


Tô Yên nghiêm túc nhìn Lục Cận Phong: “Nhưng trên đời này, đa số đều là những người bình thường, không phải ai cũng có thể chuẩn bị được những thứ này.


Trên đời này có người giàu lên trong một đêm, dựa vào tư duy của Lục Cận Phong, còn có những tài nguyên nhân lực mà anh tích lũy mấy năm nay, đối với việc tìm một cơ hội kinh doanh, muốn vươn lên, đúng là không khó chút nào.

Vậy thì câu hỏi tới rồi!
Tô Yên hoài nghi: “Lục Cận Phong, dựa vào đầu óc của anh, anh có thể kiếm được rất nhiều tiền trong thời gian ngắn như vậy, tại sao lại bại trước sự liên thủ của Lệ Quốc Minh và Tần Nhã Hân? Anh trực tiếp cầm tiền lên là có thể đập chết bọn họ rồi.


Lục Cận Phong đầy ẩn ý nói: “Một cơ hội lật bài tốt như vậy, tại sao không dùng chứ?”
Tô Yên không hiểu, Lục Cận Phong nói: “Yên Yên, em không cần hiểu đâu, em chỉ cần biết, ngày nào còn có anh ở đây, em chắc chắn là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này, ngày mai sẽ có một cuộc phỏng vấn, Yên Yên, em nghỉ ngơi sớm đi.


Đêm nay, có Lục Cận Phong ở bên cạnh, Tô Yên ngủ rất ngon.

Ngày hôm sau.

Khi Tô Yên tỉnh dậy, Lục Cận Phong đã tiếp nhận phỏng vấn rồi.

Kết thúc cuộc phỏng vấn, người dẫn chương trình cười và hỏi một câu hỏi mang tính riêng tư: “Ngài Lục, anh kết hôn sớm như vậy, có cảm thấy có chút hối hận không, biết đâu trên đời này còn có người tốt hơn cả vợ của anh nữa đấy.


Trước sự chứng kiến của người dân cả nước, Lục Cận Phong nói trước ống kính: “Nếu các anh thật sự có quen biết với vợ của tôi, thì sẽ không hỏi câu hỏi như vậy, vợ của tôi rất xuất sắc, là do tôi nóng lòng muốn trói cô ấy bằng hôn nhân…”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi