LINH KIẾM TÔN

Cả từ đường Sở gia trở nên tuyệt đối im lặng.

Tất cả mọi người hít sâu một hơi, đem ánh mắt tập trung ở trên người của Sở Hành Vân.

“Giao ra gia chủ kim ấn?” Giọng nói của Sở Hành Vân vang lên đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh, trên mặt hắn lộ ra vẻ cười. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, hắn bất ngờ đi tới trước mặt Sở Bình Thiên.

“Từ khi cha ta trở thành gia chủ Sở gia, hắn đối với toàn bộ Sở gia đều là toàn tâm toàn ý. Cũng nhờ dưới sự dẫn dắt của hắn mà Sở gia mới có thể phát triển hưng thịnh, thậm chí trở thành gia tộc đứng nhất nhì trong thành Tây Phong!”

“Tuy nói hắn đã mất tích hơn mười năm nhưng cũng chưa có bất kì tin tức nào truyền đến là hắn đã chết. Nếu như có một ngày hắn bình yên trở về phát hiện có người thừa dịp hắn ly khai, cướp đi kim ấn gia chủ, chiếm lấy vị trí gia chủ thì hắn sẽ cực kỳ thất vọng cùng đau khổ!”

“Huống chi, tộc quy của Sở gia có ghi rõ ràng là kim ấn gia chủ cha truyền con nối. Cho dù cha ta không trở về thì theo lý kim ấn gia chủ cũng nên truyền tới ta. Đại trưởng lão, ngươi dựa vào cái gì muốn ta giao ra gia chủ kim ấn đây?”

Lời nói của Sở Hành Vân tựa như sấm vang, mỗi chữ mỗi câu đều truyền vô cùng rõ ràng tới trong tai của mỗi người.

Nghe Sở Hành Vân nói như vậy, Sở Bình Thiên tựa như đã sớm đoán được, vẻ giễu cợt trên mặt hắn càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Chân mày của hắn hơi nhíu một cái, khinh thường nói: “Sở Hành Vân, lời nói của ngươi vừa rồi thật đúng là không sai. Dưới sự dẫn dắt của phụ thân ngươi, Sở gia chúng ta trở thành gia tộc đứng nhất nhì thành Tây Phong nhưng cũng vì phụ thân ngươi mà Sở gia chúng ta mới lưu lạc đến tận đây!”

“Sự tình ám sát năm xưa, phụ thân ngươi vì truy tìm hung thủ nên rời đi, vừa đi liền thất tung 16 năm. Trong 16 năm này, Sở gia rắn mất đầu bị những gia tộc khác chèn ép đến cuối cùng phải ly khai thành Tây Phong mà co đầu rút cổ ở cái trấn nhỏ này. Phụ thân của ngươi là tội nhân mà ngươi là con của tội nhân thì có tư cách gì kế thừa kim ấn gia chủ?”

Nghe Sở Bình Thiên nói như vậy, sắc mặt Sở Hành Vân trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt hắn trở nên âm trầm không gì sánh được.

Hai chữ phụ thân đối với Sở Hành Vân mà nói cực kỳ trân trọng.

Cho dù ở đời trước hắn trở thành Phách Thiên Võ Hoàng oai phong một cõi nhưng đối với phụ thân, Sở Hành Vân đều tràn đầy hoài niệm cùng nhung nhớ.

Lúc này, Sở Bình Thiên vì ép Sở Hành Vân giao ra kim ấn gia chủ mà phũ bỏ tất cả công lao của phụ thân Sở Hành Vân, đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên trên người hắn, gọi hắn là tội nhân làm liên lụy toàn bộ Sở gia.

Hành động như vậy thật là quá vô sỉ!

Đối với ánh mắt lạnh lẽo của Sở Hành Vân, Sở Bình Thiên khinh thường không thèm liếc nhìn.

Đột nhiên hắn di chuyển nhanh về phía trước, tới trước mặt đám người thì dùng hai tay vận chuyển mênh mông hùng hậu linh lực tạo ra cực lớn uy áp.

Sắc mặt đám người đột nhiên biến đổi, đồng thời họ cảm giác được một cổ áp lực cường đại không ngừng áp bách làm cho hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ khó khăn.

Sở Bình Thiên đứng nhìn toàn trường, ngạo nghễ nói: “Vị trí gia chủ đã để trống tròn 16 năm. Nếu tiếp tục như vậy nữa, Sở gia chúng ta nhất định sẽ diệt vong. Hôm nay, Sở Bình Thiên ta lớn mật tự đề cử mình, hy vọng có thể trở thành gia chủ mới của Sở gia. Chỉ cần ta còn sống một ngày, nhất định sẽ cúc cung tận tụy vì Sở gia thu thập tài nguyên tu luyện, giúp Sở gia thoát khỏi khốn cảnh!”

Lời nói của hắn vừa dứt, không ít người liền biến sắc.

Tại đại hội gia tộc lần này, Sở Bình Thiên không chỉ muốn ép Sở Hành Vân giao ra kim ấn gia chủ, còn muốn trở thành gia chủ mới, chấp chưởng Sở gia. Thì ra tất cả đều là do hắn đã có dự mưu từ trước.

Toàn trường chợt rơi vào trạng thái yên tĩnh. Lúc này, nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão đứng sau lưng Sở Bình Thiên cơ hồ là đồng thời đứng dậy, cao giọng nói rằng: “Vì sự phát triển của Sở gia, ta đồng ý đại trưởng lão trở thành gia chủ mới của Sở gia!”

Thấy thái độ của nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão, toàn trường nhất thời trở nên ồn ào.

“Không sai, Sở gia chúng ta đã suy sụp 16 năm tròn. Gia tộc ngày càng xuống dốc, đến tài nguyên tu luyện cũng thiếu thốn, đúng là lúc nên tuyển ra gia chủ.”

“Thực lực của đại trưởng lão rất cường hãn. Dưới sự dẫn dắt của hắn, Sở gia chúng ta nhất định có thể mạnh mẽ phát triển, kiếm lấy số lớn tài phú, kết thúc những ngày tháng khổ sở a.”

“Ta ủng hộ đại trưởng lão! Trừ hắn ra thì không ai thích hợp đảm nhận vị trí gia chủ a!”

Không ít người lớn giọng reo hò kèm theo tỏ vẻ ủng hộ. 16 năm qua, bọn họ ở Sở gia gặp nhiều khổ sở. Bây giờ nghe Sở Bình Thiên nói lên hùng tâm, bọn họ cảm thấy khả năng quật khởi đã đến liền muốn hắn lãnh đạo Sở gia thoát khỏi khốn cảnh.

Nghe những thanh âm đang reo hò, Sở Bình Thiên rất là đắc ý, hắn tiếp tục nói: “Sở Hành Vân, ngươi cũng nghe thấy tiếng hô của mọi người chứ? Ta đảm nhận vị trí gia chủ mới là lựa chọn tốt nhất, ngươi mau giao ra kim ấn gia chủ ra đây.”

Hai mắt Sở Hành Vân gắt gao nhìn chằm chằm Sở Bình Thiên, đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói: “Thông đồng tất cả để cướp đoạt vị trí gia chủ, thủ đoạn của đại trưởng lão thật là giảo quyệt. Nếu đại trưởng lão đã muốn trở thành gia chủ Sở gia, vậy thì ta có thể hỏi ngươi hai vấn đề hay không?”

“Ha hả, ngươi hỏi đi.” Sở Bình Thiên tùy ý nói, trong mắt của hắn tràn đầy trào phúng cùng khinh thường.

Đã có được sự ủng hộ của mọi người, hắn hoàn toàn không thèm để ý tới Sở Hành Vân.

Bất quá, nếu Sở Hành Vân đã chủ động muốn đặt câu hỏi thì hắn cũng sẽ không cự tuyệt. Bởi vì hắn muốn làm cho Sở Hành Vân tâm phục khẩu phục, ăn nói khép nép giao ra kim ấn gia chủ, hưởng thụ loại cảm giác thoải mái này.

“Vấn đề thứ nhất.” Sở Hành Vân trực tiếp mở miệng nói: “Sở gia đang trong tình trạng suy sụp. Nếu đại trưởng lão trở thành gia chủ Sở gia, ngươi sẽ vì Sở gia mà dùng hết sức, toàn tâm toàn ý giúp Sở gia kiếm một khoản tài phú lớn không?”

“Điều này là tất nhiên. Đối với một gia tộc, quan trọng nhất là có nhiều tài phú. Có tài phú chẳng khác nào có tài nguyên cùng môi trường tu luyện tốt. Nếu ta trở thành Sở gia gia chủ thì ta nhất định sẽ coi đây là nhiệm vụ quan trọng nhất!”

Giọng nói của Sở Bình Thiên vô cùng to rõ, tràn ngập hào hùng chí khí, thậm chí khơi dậy tinh thần không ít người Sở gia.

Ngoài miệng, Sở Bình Thiên nói như vậy nhưng trong thâm tâm của hắn thì những lời này cũng chỉ là lời nói suông hứa miệng qua loa để lấy được ủng hộ của tộc nhân trong sảnh đường mà thôi.

Sở Hành Vân cười, lại hỏi một câu: “Vấn đề thứ hai, giả sử đại trưởng lão trở thành gia chủ Sở gia thì trong vòng một năm vì sở gia kiếm lấy nhiều ít tài phú thì ngươi đã có kế hoạch chưa?”

“Kế hoạch thì không thể nói rõ. Sở trấn chúng ta lưng tựa quần sơn, tài nguyên phong phú. Chỉ cần ta trở thành gia chủ Sở gia thì nhất định sẽ lợi dụng những tài nguyên này thích đáng. Trong vòng một năm, kiếm lấy mười vạn lượng bạc liền không thành vấn đề.” Sở Bình Thiên vung tay lên nói làm tiếng hô của tộc nhân Sở gia tăng thêm vài phần.

Phải biết rằng, tổng thu nhập một năm của Sở gia bây giờ cũng chỉ có ba vạn lượng bạc, có thể nói là nghèo túng đến cực điểm.

Sở Bình Thiên nói sau khi hắn trở thành gia chủ Sở gia thì có thể bảo đảm một năm kiếm lấy mười vạn lượng bạc, đúng thật là kinh người. Theo tình hình trước mắt thì chọn Sở Bình Thiên làm gia chủ mới, đích thật mới là lựa chọn chính xác.

“Một năm kiếm mười vạn lượng bạc!” Sở Hành Vân nhíu chặt hai hàng lông mày, thấp giọng rù rì nói: “Thì ra là đại trưởng lão sớm đã có kế hoạch, đã như vậy thì ta đây...”

Sở Hành Vân còn chưa nói hết, trên mặt Sở Bình Thiên đã hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.

Hắn vẫn luôn muốn có được vị trí gia chủ Sở gia. Ngày đó rốt cuộc đã tới, chỉ chốc lát sau thì hắn liền có được kim ấn gia chủ, trở thành gia chủ mới của Sở gia!

Hai vị trưởng lão đứng ở sau lưng Sở Bình Thiên liếc mắt nhìn nhau, mặt đỏ bừng lên vì hưng phấn,.

Nhưng lúc bọn họ đang vui mừng thì hai hàng lông mi Sở Hành Vân giãn ra, khóe miệng cong lên, cười nói: “Ta lại càng không thể đem kim ấn gia chủ giao ra. Ta cảm thấy ta làm còn tốt hơn đại trưởng lão. Ta - Sở Hành Vân thích hợp hơn đại trưởng lão trở thành gia chủ mới của Sở gia!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi