LINH KIẾM TÔN

Kiếm trong tay ngân vang lộ vẻ kích động, Sở Hành Vân giơ linh kiếm lên, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu hết tất cả, một kiếm đâm ra, tiếng sấm tiếng gió cuồn cuộn phát ra.

Một kiếm này ẩn chứa mờ ảo kiếm quang, nhìn vào giống như đang ẩn giấu trong một tầng mây lôi điện chờ đợi thời cơ đánh xuống xé rách tất cả.

Thế công của hai người nhanh chóng tới gần, va chạm ở giữa không trung, đồng thời tạo lên một trận gió lớn cuốn đi mọi thứ ở trên lôi đài.

- Phá

Một âm thanh lạnh giá phát ra từ trong miệng Sở Hành Vân, cổ tay của hắn khuấy động, những chưởng ảnh liên tục ập tới không chạm được vào người hắn, mà kiếm quang của hắn cũng khiến Thủy Thiên Nguyệt sợ hãi mà lui về phía sau.

- Chưởng ảnh của Thủy Thiên Nguyệt cứ như vậy bị phá?

Sắc mặt Cổ Thanh Tùng co lại, hắn rất quen thuộc đối với Bích Ba Cửu Điệp Lãng, bộ chưởng pháp này vô cùng cường đại, một chiêu so với một chiêu càng mạnh hơn khiến cho đối thủ khó có khả năng thừa nhận.

Thế nhưng bộ chưởng pháp kì diệu này lại bị một kiếm của Sở Hành Vân phá tan, Thủy Thiên Nguyệt lại còn liên tiếp bị đẩy lùi, chuyện gì đang xay ra ở đây, không lẽ nàng đang nhường hắn?

Mọi người thấy Thủy Thiên Nguyệt bị một kiếm bức lui cũng có biểu hiện vô đặc sắc, bọn họ vừa rồi còn cho rằng trận chiến này cứ như vậy mà chấm dứt, ai ngờ rằng tình thế lại bị đảo ngược.

- Một kiếm vừa rồi như khí thế như gió như lôi, gần như đã đạt đến cực hạn, hơn nữa Sở Hành Vân còn nhạy bén nhìn ra sơ hở của Bích Ba Chưởng, có thể thấy được khả năng quan sát của hắn rất cao, kiếm thuật phải trải qua thiên truy bách luyện mới có thể làm được việc này.

Dương Viêm kiến thức rộng lớn, liếc mắt liền nhìn ra được huyền diệu trong đó, ánh mắt nhìn về phía Sở Hành Vân cũng trở nên âm trầm hơn.

Thủy Thiên Nguyệt lùi về một góc lôi đài, nhìn lướt qua góc áo bị nghiền nát, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, nói một cách lạnh lùng

- Vừa nãy xem như vận khí ngươi khá tốt, kế tiếp ta sẽ không hạ thủ lưu tình!”

- Vận khí tốt?

Sở Hành Vân cười đầy châm chọc, cô nàng Thủy Thiên Nguyệt này da mặt cũng thật dày, lại dám nói Sở Hành Vân vận khí tốt mới có thể hóa giải Bích Ba Chưởng chỉ vì muốn che giấu sự lúng túng của mình.

- Võ linh dung hợp!

Thủy Thiên Nguyệt lạnh lùng mở miệng, Huyền Thủy Linh Hồ lập tức sát nhập vào trong cơ thể nàng khiến cho thân hình nàng cao thêm vài phần, những gợn nước mềm mại lượn lờ xung quanh thân thể giống như một bộ nhuyễn giáp, hai tay đan vào nhau, ở giữa lóe ra một khí tức sắc bén.

- Có thể khiến ta dung hợp với võ linh, cho dù ngươi có thua cũng có cái để hào.

Thủy Thiên Nguyệt nhìn về phía Sở Hành Vân tủm tỉm cười, đôi mắt như hai hòn ngọc ruby lóe lên không ngớt giống như nàng chính là Huyền Thủy Linh Hồ.

Hưu!

Thân hình Thủy Thiên Nguyệt biến mất, cùng lúc đó Sở Hành Vân cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ bên cạnh truyền đến, thân hình chuyển động, nhanh chóng lướt ngang ba thước.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, một đạo chưởng ảnh lam sắc lao tới trong tầm mắt của Sở Hành Vân, đánh vào vị trí vừa rồi của hắn khiến cho góc lôi đài vỡ vụn.

- Thật nhanh!

Sắc mặt Sở Hành Vân có chút kinh hoảng, chưởng ảnh lập tức biến mất sau đó hóa thành gợn sóng nước, lần thứ hai ngưng tụ thành chưởng ảnh hướng phía Sở Hành Vân đánh tới.

Không chỉ có vậy, hai bên trái phải của hắn cũng có chưởng ảnh đánh tới, ba phương hướng hắn tấn công, không cho Sở Hành Vân thời gian thở dốc.

- Huyền Thủy Linh Hồ có đặc tính của nước liên miên không dứt, chỉ cần trong phạm vi linh lực của ta có thể không ngừng tiến công, phối hợp tuyệt vời với Bích Ba Cửu Điệp Lãng, Sở Hành Vân ngươi lấy cái gì để ngăn cản!

Thủy Thiên Nguyệt thần hình phảng phất, thanh âm mềm mại đáng yêu vang vọng trên lôi đài.

Sở Hành Vân không lộ bất cứ biểu tình nào trên mặt, linh lực trong cơ thể điên cuồng tràn ra, ngưng tụ thành linh kiếm.

- Ai nói ta muốn ngăn cản?

Sở Hành Vân khẽ quát một tiếng, cả người dừng ở trước chưởng ảnh cuồn cuộn bất ngờ đâm ra mấy kiếm, mỗi một kiếm đều xuyên qua chưởng ảnh phát ra những tiếng xé gió.

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, từng đạo sấm sét kiếm quang đem chưởng ảnh cắt đứt, Sở Hành Vân nắm chặt thời cơ này không ngừng di chuyển về phía Thủy Thiên Nguyệt thẳng cho tới khi đến trước mặt nàng.

- Cửu Chưởng Điệp Lãng!

Thủy Thiên Nguyệt đột nhiên luống cuống, nghiến răng tung ra một chưởng cực mạnh về phía Sở Hành Vân.

Chín đạo chưởng pháp liên tục ngưng tụ thành một cự chưởng cực lớn mang theo màn nước ập về phía Sở Hành Vân như muốn đem hắn hoàn toàn bao phủ.

Tuy nhiên một chưởng này không cách nào ngăn cản bước chân của Sở Hành Vân, ung dung đâm ra một kiếm, kiếm quang như sấm chớp gào thét, đâm thủng màn nước lượn lờ trước mặt Thủy Thiên Nguyệt, đánh thẳng tới trước mặt nàng.

Kiếm khí lạnh lẽo khiến Thủy Thiên Nguyệt biến sắc, tránh cũng không thể tránh chỉ có thể tung ra một chưởng, linh lực ngay lập tức bị phản phệ phun ra một ngụm máu.

- Thủy Thiên Nguyệt lại bị thương!

Trong lòng mọi người khó nén cơn chấn động, Thủy Thiên Nguyệt chiếm ưu thế ở cả võ linh lẫn tu vi lại bị rơi xuống hạ phong, bị một kiếm chém chảy máu tay.

“Bích Ba Cửu Điệp Lãng thật sự phối hợp tuyệt hảo với Huyền Thủy Linh Hồ, chỉ đáng tiếc là ngươi chỉ học được da lông, chưa nắm rõ được tinh túy thì Cửu Điệp Lãng cũng chỉ là có tiếng mà không có miếng.” Sở Hành Vân nhìn Thủy Thiên Nguyệt có chút khinh bỉ lắc đầu.

Khuôn mặt Thủy Thiên Nguyệt nhăn lại, hai tay nắm chặt, những câu nói của Sở Hành Vân như những các bạt tai tát vào trên mặt nàng.

- Đây là ngươi tự tìm lấy mà thôi!

Bỗng nhiên Thủy Thiên Nguyệt phẫn nộ quát một tiếng, khí thế trên người nàng tăng vọt, đạt đến Tụ Linh Cảnh tứ trọng, những gợn nước giống như là sôi trào, dũng mãnh không gì sánh được.

- Thủy Thiên Nguyệt đột phá?

Mọi người vẫn còn bị vây trong sự ngạc nhiên thì thấy Thủy Thiên Nguyệt đánh tới Sở Hành Vân, tốc độ nhanh hơn ba thành, hoàn toàn không quan sát được rõ.

- Bí pháp, Thủy Thiên Nguyệt sử dụng bí pháp!

Tần Vũ Yên mỗi phút mỗi giây đều chú ý đến cuộc chiến của Sở Hành Vân, nàng phát hiện ra Thủy Thiên Nguyệt không phải đột phá tu vi mà là đang sử dụng bí pháp, đem thực lực bản thân tăng lên trong thời gian ngắn.

Loại bí pháp làm gia tăng tu vi như thế này rất là hiếm thấy, chỉ cần sử dụng có thể gia tăng chiến lực trong thời gian ngắn, nhưng cũng có tác dụng phụ rất lớn đối với thân thể.

- Cổ trưởng lão, Thủy Thiên Nguyệt dám mạnh mẽ sử dụng bí pháp, trận chiến đấu này cũng không cần phải tiếp tục.

Tần Vũ Yên lớn tiếng nói.

- Bí pháp cũng coi như là một phần thực lực, ta cảm thấy không có gì là không thích hợp, huống hồ Sở Hành Vân cũng không có nói gì, sao ngươi lại phải nóng nảy như vậy?

Cổ Thanh Tùng không thèm liếc mắt nhìn Tần Vũ Yên, cũng không hô hào kêu dừng trận đấu lại.

- Ngươi...

Tần Vũ Yên nghẹn lời, trong lòng nóng như lửa đốt nhìn về phía lôi đài.

Lúc này, Thủy Thiên Nguyệt hai mắt trở nên đỏ tươi, xuất thủ càng lúc càng nhanh, cũng vô cùng tàn nhẫn, hầu như mỗi một chưởng đều muốn mạng của Sở Hành Vân, tiếng nổ ầm ầm liên tục không dứt, đánh ra không ít hố ở trên lôi đài.

- Trong mắt mọi người ngươi là thiên tài yêu nghiệt, thật không ngờ lại dùng bí pháp để đối phó với ta, Thủy Thiên Nguyệt, lẽ nào ngươi không sợ bị mọi người cười nhạo?

Thấy Thủy Thiên Nguyệt đánh tới, trên mặt Sở Hành Vân vẫn duy trì nụ cười, thân hình nhanh như gió không ngừng lùi về phía sau.

- Ngươi câm miệng cho ta!

Thủy Thiên Nguyệt tức giận, miệng hơi mở, cả người lộ ra khí tức hồ ly, nhìn Sở Hành Vân lạnh lùng nói:

- Mục đích cuối cùng của ta trong trận chiến hôm nay là đem ngươi đánh thành phề vật, chỉ cần ta trở thành người thắng sau cùng thì bọn họ sẽ tự khắc im miệng lại!

Ánh mắt tung lênm Thủy Thiên Nguyệt đề thăng tốc độ tới cực hạn, hai tay móng vuốt vạch ra từng hàn quang trên không trung.

- Muốn biến ta thành phế vật, ngươi nghĩ ngươi đủ khả năng sao?

Nụ cười trên mặt Sở Hành Vân tiêu tán, linh kiếm khẽ cong, một tia u quang từ trong cơ thể tràn ra khiến hắn và kiếm trong tay trở nên mơ hồ, tựa như sát thủ trong bóng đêm đang chờ đợi một kích trí mạng.

Dịch giả: Hào Ca

Biên tập: Mei_hnmn

Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi