LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Trấn Hồn châu có thể trấn áp tất cả tà linh u hồn, bên trong có không gian trùng điệp, cất giấu Cổ Trận Đồ, có thể thai nghén Hư Hồn chi linh, hơn nữa có thể đem ‘Nguyệt Dạ’ tiến giai, hình thành đủ loại cấm chế cho Huyết chi thủy tổ, Thi chi thủy tổ, ẩn chứa rất nhiều bí mật, như không gì không làm được.

Vật ấy, lực lượng thần diệu, vượt xa hắn tưởng tượng!

“Đầu Ám Hồn thú đã vỡ, toàn bộ tàn hồn bị Hồn tổ nuốt hết, lại bị ngươi... Thu lấy”. Nạp Cát trừng mắt nhìn hắn, sắc mặt âm trầm: “Ngươi là nên cho chúng ta một cái giải thích phải không?”.

“Ám Hồn thú ở trong tay ngươi, lúc nó bay ra, ngươi vì sao không khống chế?”. Tần Liệt nhíu mày.

“Nếu có thể khống chế, ta sẽ trơ mắt nhìn nó bay đi? Nhìn nó bay về phía chỗ u hồn của Hồn tổ?”. Nạp Cát quát.

“Chính là nói, đầu lâu Ám Hồn thú chủ động bay ra, muốn đem tàn hồn của Hồn tổ dung hợp?”. Tần Liệt nhếch môi, cười hắc hắc: “Chỉ là nó tựa như không đủ mạnh, cho nên bị tàn hồn Hồn tổ dung hợp mất? Là như thế phải không?”.

Nạp Cát kiên trì gật đầu, nói: “Là như thế, chẳng qua...”.

“Là như thế là được rồi”. Tần Liệt cắt ngang lời hắn, thản nhiên nói: “Nó tự mình muốn nuốt tàn hồn Hồn tổ, kết quả thực lực không đủ, bị tàn hồn Hồn tổ đồng hóa, cũng không phải ta sai khiến tàn hồn Hồn tổ đi đối phó nó, cho nên có gì quan hệ với ta? Hơn nữa, vừa rồi tàn hồn Hồn tổ làm loạn, chân hồn tất cả chúng ta đều thiếu chút nữa bị hắn hút ra, rất nhiều phân hồn của Ám Hồn thú nhìn chuẩn thời cơ tới đây, bày rõ là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, kết quả thất bại, ngược lại lớn mạnh tàn hồn Hồn tổ, thiếu chút nữa làm chúng ta cũng không xử lý được hậu quả...”.

Chuyển giọng, Tần Liệt lạnh lùng nói: “Ngươi là người nắm giữ Ám Hồn thú, ngươi không trông coi nó tốt, gần như hại chúng ta hồn diệt toàn bộ, ta chưa trách cứ ngươi đã tính là khách khí, ngươi dựa vào cái gì bảo ta cho ngươi cái giải thích?”.

“Ta, ta...”. Nạp Cát á khẩu không trả lời được.

Hắc Tư Đặc cũng giật mình.

Bọn họ đều không đoán được lời Tần Liệt nói sắc bén như thế, càng thêm không ngờ được Tần Liệt ở sau khi bẫy ra bí mật Ám Hồn thú, Phệ Hồn thú cùng Huyết Hồn thú, còn có Hồn chi thủy tổ, lập tức trở mặt vô tình, hoàn toàn rũ sạch một bên can hệ với chuyện Ám Hồn thú hủy diệt.

“Đầu lâu Ám Hồn thú, là căn bản ta chấn hưng Tố Lạc giới, ta vì trộm đầu lâu Ám Hồn thú, đã thành phản nghịch của toàn bộ Tu La tộc! Mà đầu lâu Ám Hồn thú, lại ở Viêm Nhật đảo này, ở nơi này của ngươi nổ tung, ngươi phải gánh vác trách nhiệm!”. Vẻ mặt Nạp Cát dữ tợn hẳn lên.

Hắc Tư Đặc nhíu mày thật sâu.

Tần Liệt nhìn về phía hai người, sắc mặt lạnh nhạt, nói: “Ta không đền được các ngươi một cái đầu lâu Ám Hồn thú”.

“Vậy ngươi đem rất nhiều phân hồn của Ám Hồn thú tách ra trả lại cho chúng ta!”. Nạp Cát quát.

“Cũng không làm được”. Tần Liệt lắc đầu.

“Đoàn u hồn đó rõ ràng bị ngươi hấp thu vào mi tâm!”. Nạp Cát càng lúc càng nóng nảy.

“Ta không lấy ra được”. Tần Liệt cũng sinh ra sự không kiên nhẫn, nói: “Tóm lại, ta không có cách nào trả lại cho các ngươi một cái đầu lâu Ám Hồn thú, cũng không cách nào phân ra tàn hồn Ám Hồn thú cho các ngươi”.

Ngực Nạp Cát, giáp trụ màu đen yêu dị, hoa văn thần bí phức tạp của tầng ngoài như lặng lẽ cựa quậy.

Trong mắt hắn đột nhiên hiện lên ngọn lửa đen sì.

“Nơi này là Bạo Loạn chi địa Viêm Nhật đảo”. Tần Liệt rất trấn định, nhìn thật sâu về phía Hắc Tư Đặc, nói: “Tố Lạc giới từng có một đoạn chiến đấu duy trì thời gian rất lâu với Bạo Loạn chi địa, chúng ta biết thực lực Tu La tộc ở Tố Lạc giới, Hắc Tư Đặc đại nhân, ngươi hẳn là cũng biết lực lượng của Viêm Nhật đảo ta giờ này ngày này”.

Hắc Tư Đặc biến sắc, hắn đột nhiên đưa tay, đè chặt ở trên vai Nạp Cát, để Nạp Cát không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Hắn và Tịch Diệt tông liên hệ chặt chẽ, tự nhiên biết Viêm Nhật đảo nay đủ để xưng hùng Bạo Loạn chi địa, còn biết lực lượng Tần Liệt có thể dùng bao gồm ba đại cường tộc của U Minh giới, hơn nữa hắn lúc trước tới đây, cũng nhìn thấy Lỗ Tư có năm tầng hồn đàn, nhìn thấy đám người Đoạn Thiên Kiếp, Lý Mục, Đường Bắc Đẩu.

Cân nhắc một chút, hắn liền biết hắn và Nạp Cát hai người, nếu động võ ở Viêm Nhật đảo, tất nhiên chỉ còn đường chết.

Cho dù là quay về Tố Lạc giới, triệu tập cường giả Tu La tộc ở Tố Lạc giới, thật muốn tiến hành một phen huyết chiến với Viêm Nhật đảo, cũng chưa chắc có thể thắng lợi.

Chính là nói... Hắn và Nạp Cát căn bản không làm gì được Tần Liệt.

Hắn dù sao không phải Nạp Cát, thời kỳ mấu chốt biết nâng lên đặt xuống, cho nên hắn trước đè lại Nạp Cát, trầm ngâm một chút, sau đó nói: “Lấy sức Tu La tộc Tố Lạc giới, có lẽ không thể như thế nào đối với Viêm Nhật đảo, nhưng nếu là toàn bộ Tu La tộc thì sao?”.

“Toàn bộ quý tộc Tu La giới đều đang tìm đầu lâu Ám Hồn thú, ngươi nói nếu bọn họ biết đầu lâu Ám Hồn thú bị nổ tung, rất nhiều phân hồn Ám Hồn thú bị ngươi cướp lấy, bọn họ sẽ triệu tập lực lượng các phe của Tu La tộc, trực tiếp giết vào Bạo Loạn chi địa, giết vào Viêm Nhật đảo hay không?”.

Hắc Tư Đặc nhìn về phía Thiên Lục đại lục, sắc mặt thâm trầm, nói: “Tu La tộc chính là một trong mười lăm đại thái cổ cường tộc, toàn bộ lực lượng Tu La tộc cùng các đại thế lực cấp Hoàng Kim của trung ương thế giới ở linh vực so sánh, cũng không kém cỏi chút nào! Người Đông Di và ba đại Quỷ tộc, cho dù là cộng thêm Hắc Vu giáo, tựa như cũng xa xa không mạnh bằng toàn bộ Tu La tộc nhỉ?”.

Mắt Tần Liệt hiện lên một mảnh đỏ tươi.

“Ta và Nạp Cát nếu gặp chuyện không may ở Viêm Nhật đảo, cha Nạp Cát vì trả thù các ngươi, nhất định sẽ không để ý đem tin tức chúng ta tới đây báo cho các quý tộc kia của Tu La giới”. Hắc Tư Đặc lạnh nhạt nói.

Lời này vừa nói ra, Nạp Cát cũng phản ứng lại, nét hiếu sát trong mắt dần dần mất đi, hắn nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Từ phen lời này của Hắc Tư Đặc, hắn đã đoán ra, Tần Liệt đã động sát tâm.

Hắc Tư Đặc thì là nhắc nhở Tần Liệt nghĩ một chút một chuỗi hậu quả.

“Nói thật, ta quả thực không có cách nào trả lại cho các ngươi một cái đầu lâu Ám Hồn thú, cũng không có cách nào đem phân hồn bóc ra”. Tàn khốc trong mắt Tần Liệt cũng chậm rãi biến mất, hắn cười cay đắng, bất đắc dĩ nói: “Các ngươi đưa điều kiện khác đi”.

“Sự tình liên quan trọng đại, ta cần câu thông với cha của Nạp Cát”. Hắc Tư Đặc cũng thầm thở phào một hơi.

“Cũng được”. Tần Liệt gật đầu.

Hắc Tư Đặc không nhiều lời nữa, cứng rắn kéo Nạp Cát, vội vã rời khỏi Viêm Nhật đảo.

Hắn thậm chí không chào hỏi Lôi Diêm một tiếng, tựa như sợ Tần Liệt đột nhiên đổi ý, sẽ triệu tập cường giả Viêm Nhật đảo, đem hắn và Nạp Cát giết chết ngay tại chỗ.

Sau khi hai người vội vàng rời khỏi, Tần Liệt liền ở trên vai thi thể thần, lại hướng U Dạ tìm hiểu một phen chuyện về Hồn tộc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi