*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thiểm Điện Ma thứ nhất đến, hiển nhiên chỉ là bắt đầu, một đạo linh hồn nọ hắn để lại Thâm Uyên thông đạo, như Thiên Nhãn nhìn thấy càng nhiều ác ma cấp tám hơn, nối đuôi từ trong Thâm Uyên thông đạo hiện thân.
Những ác ma cấp tám đó, tựa như lúc trước còn từng trải qua một phen chiến đấu, bọn hắn sau khi xuất hiện ở Viêm Nhật Thâm Uyên, có còn đang đánh giết lẫn nhau.
“Thâm Uyên ma khí thuần túy!”
“Thâm Uyên ma khí nồng đậm, còn chưa hoàn toàn tràn đầy ở trong thiên địa, nếu chúng ta không giết chết kẻ chế tạo kia, có thể ở đây nán lại thêm một đoạn thời gian cũng không tệ!”
“Hây, chỗ này cũng bắt đầu thai nghén sinh mệnh ma chủng, sắp sinh ra tiểu ác ma cấp thấp nhất.”
“Thật sự là một thế giới mới có sinh cơ vô hạn!”
Rất nhiều ác ma đến đây, sau khi ở phụ cận Thâm Uyên thông đạo lượn một vòng,1đều chậc chậc xưng lạ, toát ra hứng thú nồng đậm.
“Ừm, Tác Mỗ Nhĩ, Áo Khắc Thản!”
Hai gương mặt mới đến, làm Tần Liệt hơi giật mình, vô ý thức khẽ hô trong lòng.
Một lần trước, lúc hắn đoạt lấy Bổn Nguyên Tinh Diện, đối với không gian vẫn là “Bổn Nguyên Thủy Giới” này, đã có lực khống chế cực kì đặc thù.
Khi đó Tác Mỗ Nhĩ, Áo Khắc Thản không thể không chật vật mà chạy.
Nay Bổn Nguyên Thủy Giới diễn biến thành Viêm Nhật Thâm Uyên, thân phận hắn chính là kẻ tạo ra Thâm Uyên, Tác Mỗ Nhĩ và Áo Khắc Thản thế mà còn dám trở về.
“Đến chịu chết sao...” Hắn âm thầm kinh ngạc.
Mặc dù Viêm Nhật Thâm Uyên vừa mới hình thành, hắn cũng mới trở thành người chế tạo không lâu, nhưng dựa vào một khối Bổn Nguyên Tinh Diện hóa thành của hồn đàn hắn, lực lượng hắn ở trong Viêm Nhật Thâm Uyên có thể phóng thích ra, tuyệt đối vượt qua gần4như tuyệt đại đa số chiến sĩ huyết mạch cấp tám.
Tác Mỗ Nhĩ cùng Áo Khắc Thản cũng tiến giai cấp tám hẳn cũng không phải đối thủ của hắn.
Mặt khác, dựa vào huyết mạch cảm giác, hắn như có thể cảnh giác được biến hóa nhỏ bé của huyết mạch cùng linh hồn người tới từ bên ngoài.
Cái này ý nghĩa ở Viêm Nhật Thâm Uyên tác chiến hắn có thể biết người biết ta.
“Đối thủ không thú vị.”
Hắn lắc lắc đầu, thử một lần nữa mở ra Tinh Môn, gọi Huyết Hồn Thú phân thân tới đây, đem huyết nhục tinh khí trong khối Huyết Nhục Phong Bi kia nuốt chửng.
Hắn tin tưởng những huyết nhục tinh khí đó đủ để làm huyết mạch Huyết Hồn Thú, từ cấp tám, nhanh chóng tiến giai đến cấp chín đỉnh phong.
Như vậy chiến lực của Huyết Hồn Thú và Ám Hồn Thú phân thân sẽ tương đương.
Nhưng ở lúc hắn thử lấy thiên phú huyết mạch Thời Không Yêu Linh, đem Tinh Môn2mở ra, lại phát hiện thiên phú huyết mạch Tinh Môn kia thế mà mất đi hiệu lực.
Huyết mạch ác ma của trái tim thứ hai trong cơ thể hắn vì thế khẽ động.
Đột nhiên, hắn biết trong minh minh, hắn đã bị Thâm Uyên quy tắc ảnh hưởng, tạm thời không thể lấy huyết mạch Thời Không Yêu Linh gọi người có liên quan với hắn tiến vào.
Làm người tạo ra Viêm Nhật Thâm Uyên, ở trong một đoạn thời gian, hắn tựa như phải tuân thủ quy tắc cổ xưa của Thâm Uyên, nghênh đón những kẻ ngang cấp khiêu chiến.
Đó tựa như là nghĩa vụ hắn cần tận.
***
Cửa thông đạo Viêm Nhật Thâm Uyên.
Càng nhiều ác ma, còn có cường giả huyết mạch cấp tám của chủng tộc khác, duy trì không ngừng tràn vào.
Viêm Nhật Thâm Uyên mới sinh, đối với những kẻ tới từ bên ngoài mà nói, quả thực chính là một miếng thịt béo lớn.
Thừa dịp kẻ chế tạo kia căn cơ không ổn, lực khống1chế đối với Viêm Nhật Thâm Uyên còn không đủ, chỉ cần có thể đánh giết hắn, nuốt ăn trái tim hắn, liền có thể trở thành chủ một tầng Thâm Uyên.
Sự dụ hoặc này làm những ác ma kia thật sự không thể ngăn cản.
Một luồng linh hồn ý thức của Tần Liệt, hóa thành con mắt bọn ác ma không nhìn thấy, gắt gao quan sát biến hóa nhỏ bé cửa Thâm Uyên thông đạo.
Bản thể hắn thì vẫn như cũ trôi nổi ở Bổn Nguyên Thâm Hải, thông qua khối Huyết Nhục Phong Bi kia của Thần tộc, để khôi phục lực lượng.
Chịu Thâm Uyên quy tắc cổ xưa ảnh hưởng, hắn tạm thời không thể mở ra Tinh Môn, không thể đem hai Hồn Thú phân thân đưa đến.
Nhưng linh hồn liên hệ giữa hắn và hai Hồn Thú phân thân lại luôn tồn tại, không chịu Viêm Nhật Thâm Uyên ảnh hưởng.
Kình Thiên thành.
Ám Hồn Thú phân thân của hắn phóng thích ra ý niệm tâm linh, ở2trong đại điện u ám im lặng chờ.
Bóng người Chú chi thuỷ tổ, lấy các dòng ánh sáng hội tụ mà thành, bỗng nhiên ngưng hiện.
“Ngươi tìm ta?”
Chú tổ hòa làm một thể với cả Kình Thiên thành, đứng ở trước Ám Hồn Thú phân thân của Tần Liệt, trong mắt có nét áy náy rõ ràng.
Ám Hồn Thú phân thân của Tần Liệt biến hóa thành hình người, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Ngươi báo cho Băng đế một chút, Tinh Uyên nối liền với Toái Băng Vực, sẽ...”
“Chờ chút.” Chú tổ ngắt lời hắn, nói: “Tự ngươi bàn với Băng đế, hắn vừa vặn có thời gian.”
Tần Liệt sửng sốt.
Bóng người Chú tổ phút chốc biến mất, giống như đi về phía cánh cửa vực giới.
Mười mấy giây sau, từ trong một cánh cửa vực giới của Kình Thiên thành, lóe lên hiện ra một bóng người áo trắng.
Hắn đến, không kinh động bất cứ võ giả nào của Kình Thiên thành, như ánh sáng vô hình, bắn thẳng đến quần7thể cung điện chỗ Ám Hồn Thú phân thân của Tần Liệt.
Một lát sau, Băng đế một thân áo trắng, hiện thân ngay trong cung điện u ám.
Ngược lại là Chú tổ không tới cùng.
“Bản thể ngươi đâu?”
Sắc mặt Băng đế bình tĩnh, thần thái thong dong, giống như biết hắn có hai Hồn Thú phân thân, cũng biết quan hệ đặc thù giữa hắn cùng phân thân.
“Bản thể ở một tầng Thâm Uyên.” Tần Liệt thản nhiên giải thích một câu, chợt nói: “Hố đen liên thông với Toái Băng Vực, đã bị ta hủy, sau đây sẽ không có nhiều ác ma hơn, thông qua hố đen kia tràn vào nữa. Mặt khác, Hàn Triệt và Băng Huy của Huyền Băng gia tộc, cũng bởi vì tò mò về tới Thâm Uyên thông đạo, lúc này có thể đang cùng tộc nhân gia tộc khác của Thần tộc bàn việc sau này. Trước mắt... Các tộc nhân Huyền Băng gia tộc kia ở Toái Băng Vực, ở dưới thế cục mất đi hai chiến sĩ huyết mạch cấp mười.”
“Ngươi làm rất tốt.” Băng đế nhìn hắn thật sâu, không chút nào keo kiệt khen một câu, sau đó nói: “Các tộc nhân Huyền Băng gia tộc kia, sẽ là lợi thế quan trọng chúng ta đàm phán với Thần tộc!”
“Đàm phán?” Tần Liệt kinh ngạc.
Băng đế khó được lộ ra một nụ cười. “Không sai, chính là đàm phán.”