LINH VỰC

Tần Liệt lấy một hồn ảnh xuất hiện, nhìn khẩn cầu trong mắt Lưu Dạng, nghĩ một chút, nói: “Ta đáp ứng ngươi, Mễ Nhã sẽ không sao cả, chờ sau khi ta từ Viêm Nhật Thâm Uyên đi ra, ta sẽ thả cô ta rời khỏi.”

Lưu Dạng cười rạng rỡ, âm thầm thở phào một hơi, nói: “Cám ơn.”

Tần Liệt đã nói sẽ thả Mễ Nhã rời khỏi, liền ý nghĩa Hàn Triệt không đoán sai -- Mễ Nhã quả nhiên là ở trong tay Tần Liệt.

Nàng cũng tin tưởng Tần Liệt đáp ứng sẽ không đổi ý.

“Cám ơn.” Kiền Thăng cũng chân thành cám ơn, “Mặc kệ ngươi cuối cùng quyết định thế nào, tựa như ngươi nói, chúng ta luôn coi ngươi là bạn. Nếu có một ngày, ngươi cần Kiền Thăng ta hỗ trợ, chỉ cần không phải bảo ta phản bội gia tộc, không phải chuyện vạn phần bất lợi đối với gia tộc, ta đều sẽ đáp ứng.”

“Ta cũng vậy.” Lưu Dạng cũng khẽ cười nói.

Trong lòng Tần Liệt ấm áp, nói: “Ta sẽ nghiêm túc cân nhắc chuyện này.”

“Ngươi nếu có quyết định, có thể trực tiếp cho Hàn Tịch Thâm Uyên đại lĩnh chủ Đạo Sâm biết, hắn có thể thay ngươi hướng chúng ta truyền tin tức của ngươi.” Kiền Thăng nói.

“Ừm.” Tần Liệt nói.

“Nói thật, ta thực không muốn đối địch với ngươi, thực không muốn.” Kiền Thăng trầm ngâm một chút, nói: “Hơn nữa ta cũng tin, tộc trưởng năm đại gia tộc, bao gồm những tộc lão kia, cũng sẽ không bắt ngươi như thế nào. Ở trong mắt bọn họ, ngươi chính là côi bảo của tộc ta, không ai có thể thay thế, bọn họ cần ngươi an ổn.”

Trong trưởng bối của Kiền Thăng, cũng có một người chính là tộc lão Thần tộc, hắn đã mơ hồ nghe nói chút chuyện về Tần Liệt.

Hắn biết các trưởng lão trong tộc, sau khi thông qua đám người Liệt Diễm Chiêu và Hàn Triệt giới thiệu, đã biết Tần Liệt tồn tại, cùng tính đặc thù trên người Tần Liệt, lúc này đều sắp điên cuồng rồi.

Nay nội bộ Thần tộc, rất nhiều lão nhân bởi trong cơ thể Tần Liệt thức tỉnh huyết mạch Huyền Băng gia tộc, hơn nữa có “Tuyệt Đối Linh Độ” mà sôi trào.

Sau khi bọn họ từ chỗ Hàn Triệt biết được, trong cơ thể Tần Liệt còn có huyết mạch Thời Không Yêu Linh, gần như hận không thể tổ chức lực lượng toàn tộc giết về phía Viêm Nhật Thâm Uyên cướp đoạt Tần Liệt.

Bọn họ gần như đã khẳng định Tần Liệt có “Máu hoàn mỹ”!

Đáng tiếc, chịu Thâm Uyên quy tắc cổ xưa ước thúc, sinh linh huyết mạch cấp tám trở lên không thể bước vào Viêm Nhật Thâm Uyên.

Bọn họ không thể ngay lập tức đem Tần Liệt bắt về đất tổ.

Bọn họ sốt ruột, dưới sự bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể phái Kiền Thăng và Lưu Dạng tới đây làm thuyết khách.

“Côi bảo sao...” Tâm thần Tần Liệt khẽ động.

Hắn biết ảo diệu huyết mạch của hắn, theo hắn ở trong ngân hà dần lộ tên tuổi, theo càng lúc càng nhiều sinh linh chủng tộc biết hắn, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ ra.

Hắn đoán Hàn Triệt đã hắn chỗ đặc thù của huyết mạch đem báo cho Thần tộc.

“Ta chỉ biết, các nhân vật đức cao vọng trọng kia trong tộc, gần đây đều bởi vì ngươi ăn ngủ không yên.” Kiền Thăng nhếch miệng cười, nói: “Vốn, bọn họ còn chuẩn bị an bài mấy trăm tộc nhân huyết mạch cấp tám tiến vào Viêm Nhật Thâm Uyên, bảo đảm ngươi không bị những ác ma kia giết. Thẳng đến nghe chúng ta nói thực lực của ngươi, biết ngươi có thể thong dong ứng đối, hơn nữa lại sợ ngươi hiểu lầm... Cho nên mới bỏ qua.”

“Bọn họ điên rồi sao?” Không rõ nguyên do Lưu Dạng kinh ngạc nói.

“Ta cũng không biết.” Kiền Thăng nhìn thật sâu về phía Tần Liệt, nói: “Ta chỉ muốn nói, bọn họ so với bất luận kẻ nào còn khẩn trương ngươi hơn, sợ ngươi ở Viêm Nhật Thâm Uyên bị ác ma giết.”

Tần Liệt trầm mặc một hồi, nói: “Ta biết rồi, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc.”

Hắn trăm phần trăm khẳng định các tộc lão kia của Thần tộc đã biết huyết mạch kỳ diệu của hắn, nay sở dĩ vạn phần khẩn trương hắn, cũng là bởi vì huyết mạch của hắn.

“Vậy được, hy vọng ngươi có một cái quyết định đối với chúng ta đều tốt.” Kiền Thăng cười gật gật đầu, chợt theo Lưu Dạng một lần nữa chui vào Thâm Uyên thông đạo, rời khỏi Viêm Nhật Thâm Uyên.

Một chùm linh hồn u ảnh kia của Tần Liệt nhìn theo hai người biến mất, sau đó cũng chậm rãi tiêu tán.

Linh hồn ý thức của hắn trở về bản thể.

Cạnh Bổn Nguyên Thâm Hải, Bối Đế cười rạng rỡ, nhìn Tác Mỗ Nhĩ kích động những ác ma kia đi vây giết Tần Liệt.

Thâm Lam trôi nổi trên không, khuôn mặt cũng cười nhạt, giống như cũng hoàn toàn thả lỏng.

Tác Mỗ Nhĩ thêu dệt một phen, thấy những ác ma cấp tám kia tuy ngo ngoe muốn động, nhưng từ đầu tới cuối chưa xuống tay, đã có chút hổn hển.

Hắn biết tất cả cái này đều bởi vì thân phận Hồn tộc của hắn bại lộ, dẫn đến những ác ma kia không tin hắn, cho nên mới không bị hắn dụ dỗ.

Hắn cuối cùng dừng khuyên bảo, trong con mắt ác ma lóe ra hào quang xanh lét quỷ dị, bắt đầu nghĩ cách khác.

Nhưng, trải qua một đoạn thời gian này nghỉ ngơi, Tần Liệt đứng ở vòng xoáy cuồng phong đã triệt để khôi phục lại.

Một luồng linh hồn hắn trao đổi với Kiền Thăng, Lưu Dạng cũng trở về vị trí.

Hắn cảm thấy tinh khí thần đều một lần nữa kéo lên đến độ cao hoàn toàn mới, giống như thông qua chiến đấu với Lạc Khắc, còn có cùng những trọng giáp ác ma Quỷ Tế Luyện Ngục kia, làm bản thân được thăng hoa.

Hơn nữa, theo trái tim ác ma của hắn lấy “Phệ Ma”, không ngừng phân tích huyết mạch ác ma của bọn Lạc Khắc, thu được càng nhiều ác ma ấn kí, hắn giống như mỗi một giây đều đang mạnh lên.

Huyết mạch ác ma trong cơ thể hắn cũng bốc lên ý chí chiến đấu tràn đầy!

“Các ngươi thật sự làm ta thất vọng.” Hắn đột nhiên ở trong vòng xoáy cuồng phong lớn tiếng cười hung ác, cuồng phong đó xoay tròn hung mãnh, phút chốc hướng tới Tác Mỗ Nhĩ, “Ngươi thân là một tộc nhân Hồn tộc, không xứng tham dự chiến đấu giữa ác ma chúng ta, ta giết ngươi trước rồi nói sau!”

Rất nhiều ác ma đến từ các tầng Thâm Uyên lớn, nghe hắn nói ra như thế, đều đứng sừng sững ở tại chỗ không nhúc nhích.

Bọn họ cũng chán ghét Tác Mỗ Nhĩ ồn ào, càng thêm chán ghét thân phận Hồn tộc của hắn, đều cảm thấy Tần Liệt nói rất có đạo lý.

Ở trong mắt bọn họ, Tần Liệt một thân khí tức Thâm Uyên, trạng thái lại ở ma hóa, chính là ác ma trăm phần trăm.

Như Tần Liệt nói, bọn họ cũng cho rằng đây là chiến đấu giữa ác ma, chủng tộc khác không đủ tư cách tham dự.

Bọn họ vui vẻ nhìn thấy Tần Liệt giết chết Tác Mỗ Nhĩ.

Tần Liệt luôn đem Tác Mỗ Nhĩ coi là uy hiếp cực lớn.

Lúc Viêm Nhật Thâm Uyên còn là Bổn Nguyên Thủy Giới, Tác Mỗ Nhĩ đã âm thầm quấy động thị phi, làm Thần tộc, ác ma cùng Linh tộc tranh đấu lẫn nhau, bản thân hắn thì ngư ông đắc lợi.

Sau khi Tác Mỗ Nhĩ cùng Áo Khắc Thản liên thủ, thiếu chút nữa đã giết chết Thâm Lam, với đoạt lấy Bổn Nguyên Tinh Diện.

Nếu không phải hắn vận khí khá tốt, có lẽ khối Bổn Nguyên Tinh Diện dung nhập hồn đàn của hắn, trở thành vũ khí sắc bén trong tay Tác Mỗ Nhĩ.

Cuối cùng, hắn dung hợp Bổn Nguyên Tinh Diện, lúc thử đánh giết Tác Mỗ Nhĩ, Áo Khắc Thản, thế mà vẫn thất bại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi