LINH VỰC

Không đợi Tần Liệt trả lời, nàng khẽ nhíu mày ngài, lựa lời khuyên: “Nay thế cục mẫn cảm, ngươi không thể an phận một chút sao?”

Nàng giống như đoán ra ý đồ của Tần Liệt cùng Hoa Vũ Trì.

Hoa Vũ Trì lúc đối mặt Mâu Di Tư, sợ nàng như hổ, chỉ là không ngừng cười gượng.

Hắn từ trong lòng sợ hãi nữ nhân trước mắt.

Tần Liệt thì khác.

“Mâu di, ta làm việc tự có chừng mực.” Hắn lạnh nhạt nói.

Mâu Di Tư lạnh lùng nhìn hắn một cái, tầm mắt khẽ chuyển, ánh mắt lại rơi ở trên người Hoa Vũ Trì, “Ta nghe nói ngươi gần đây luôn nghe ngóng con đường bí ẩn hướng tới Bàn Ương giới?”

Hoa Vũ Trì mặt đầy cười gượng, phủ nhận nói: “Không có.”

“Không có?” Mâu Di Tư hừ một tiếng, nói: “Ngươi đừng tự cho rằng thông minh. Theo ta biết, nay Bàn Ương giới hẳn ít nhất có một võ giả Vực Thủy cảnh tọa trấn, có lẽ... Đang chờ người ta tự chui đầu vào lưới.”

“Sao có thể?” Hoa Vũ Trì sợ hãi biến sắc.

Tần Liệt khẽ nhíu mày, nói: “Là ai?”

“Ta cũng không biết là ai.” Mâu Di Tư lắc đầu, “Nhưng ta đoán hẳn có người chú ý tới một số động tác của tên ngốc này, cho nên mới cố ý làm ra an bài.” Nàng trừng mắt nhìn Hoa Vũ Trì một cái.

Hiển nhiên, cái gọi là “Ngu ngốc” trong miệng nàng, chính là Hoa Vũ Trì.

“Mục tiêu thật sự của những người đó, hẳn là ngươi.” Nàng ngay sau đó nhìn về phía Tần Liệt.

“Liệt ca, ta không biết...” Hoa Vũ Trì vội giải thích.

Tần Liệt khoát khoát tay, ra hiệu hắn không cần nhiều lời, nói: “Ta há có thể không tin ngươi?”

Hoa Vũ Trì thầm thở phào một hơi.

“Con đường nọ hắn tìm được hướng tới Bàn Ương giới, hẳn là những kẻ đó cố ý tiết lộ.” Mâu Di Tư nhíu chặt mày ngài, “Ngươi nếu cùng Hoa Vũ Trì thông qua con đường của hắn đi Bàn Ương giới, ta dám khẳng định ngươi vừa đi qua, liền phải đối mặt cường giả Vực Thủy cảnh oanh kích. Hàn Thiến nha đầu đó, hẳn đã ở Bàn Ương giới chờ ngươi đến, Hoa Vũ Trì và Hàn Thiến đùa bỡn quỷ kế, từng thắng lúc nào? Hắn một lần đó không phải bị nữ nhân kia đùa giỡn quay vòng vòng? Ngươi nghe hắn an bài, chỉ sợ sẽ giống như năm ấy, bị nha đầu đó làm hại.”

Sắc mặt Hoa Vũ Trì ngượng ngùng, gãi gãi đầu, không biết nên như thế nào cho phải.

“Tình huống ta cũng nói rồi, về sau làm như thế nào, tự ngươi cân nhắc đi.” Mâu Di Tư lại nói.

Tần Liệt chậm rãi gật đầu.

Mâu Di Tư nhìn hắn một cái thật sâu, nói: “Ta tin tưởng lấy kiến thức cùng tâm tính của ngươi hôm nay, sau khi biết thế cục thực tế, hẳn sẽ có phương châm ứng đối.”

Dứt lời, nàng nhẹ nhàng nghiêng người, nhường ra con đường đang chắn.

Nàng thế mà không ngăn trở Tần Liệt và Hoa Vũ Trì rời khỏi.

Hoa Vũ Trì ở dưới cử động kỳ quái của nàng, tỏ ra rất kinh ngạc khó hiểu.

Rõ ràng biết Bàn Ương giới bên kia bố trí một cạm bẫy, nàng lại không mạnh mẽ ngăn trở, cái này làm Hoa Vũ Trì vạn phần ngoài ý muốn.

Hắn biết nếu là trước đây, Mâu Di Tư tuyệt sẽ không cho phép Tần Liệt rời khỏi cùng hắn, nhất là ở lúc biết tình huống không đúng.

“Đa tạ Mâu di nhắc nhở.” Tần Liệt thành khẩn nói.

Hắn ngay sau đó ra hiệu Hoa Vũ Trì một cái, lướt qua Mâu Di Tư, đi hướng không gian truyền tống trận.

“Ngươi còn sững sờ làm gì?” Mâu Di Tư hừ lạnh.

Hoa Vũ Trì bỗng nhiên tỉnh ngộ lại, cười gượng hai tiếng, lần này vội vàng bay đi.

Bóng người Trần Lâm, ở sau khi hai người bọn họ không thấy nữa, đột nhiên lóe lên.

“Thật ra mặc dù không có ngươi nhắc nhở, tiểu thiếu gia cũng sẽ không sao cả.” Hắn xa xa nhìn về phía Tần Liệt biến mất, trong mắt đầy tín nhiệm, “Tiểu thiếu gia hôm nay, có đủ trí tuệ cùng thực lực, đi ứng đối cục diện Bàn Ương giới. Hàn Thiến con bé kia, làm ra nhiều âm mưu cùng cạm bẫy nữa, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, cuối cùng đều sẽ lộ ra buồn cười.”

“Có lẽ thế.” Mâu Di Tư từ chối cho ý kiến, “Nhưng biết tình huống cụ thể, chung quy dễ ứng đối hơn chút.”

Trần Lâm nhẹ nhàng gật đầu, “Món nợ này, liền để tự hắn xử lý đi, chúng ta không cần tham dự.”

“Thực không có vấn đề?” Mâu Di Tư nói.

Trần Lâm mỉm cười, “Sẽ không có vấn đề.”

Mâu Di Tư chợt không nhiều lời nữa.

Viêm Nhật Thâm Uyên.

Tần Liệt lấy cơ thể sau khi ma hóa, ngồi yên trên Bổn Nguyên Thâm Hải, đột nhiên mở mắt.

Xương khớp cả người hắn nổ vang một trận “bôm bốp”.

Ma thể khoảng ba thước, theo huyết mạch ác ma rút đi, dần co lại.

Một lát sau, hắn khôi phục thành thể hình bình thường.

Tính từ lúc đám người Bối Đế, Thâm Lam rời khỏi, đã qua mười mấy ngày, hắn lợi dụng đoạn thời gian này, chậm rãi đem trái tim ác ma của đám người Lạc Khắc, lấy “Phệ Ma” tiêu hóa dung nhập trong cơ thể.

Huyết mạch ác ma tụ tập ở trái tim thứ hai, bởi vậy đạt được rất nhiều ác ma ấn kí, hắn cũng hiểu rõ càng nhiều bí mật huyết mạch của ác ma.

Chỉ là, cấp bậc huyết mạch của đám người Lạc Khắc, chỉ vẻn vẹn cấp tám.

Thâm Uyên ác ma cấp tám, chưa đạt tới cấp bậc lĩnh chủ, bí thuật cùng lực lượng huyết mạch có thể tồn tại trong trái tim ác ma cũng cực kì có hạn.

Hắn chưa thể dựa vào trái tim ác ma của đám người Lạc Khắc, làm huyết mạch ác ma trong cơ thể thức tỉnh thiên phú huyết mạch mới.

Hắn chỉ là thu hoạch biết thêm một ít bí ẩn của chủng tộc Thâm Uyên ác ma mà thôi.

Ngược lại là hồn đàn của hắn, ở đoạn thời gian này hắn ngồi yên ở Bổn Nguyên Thâm Hải, các loại ý nghĩa thâm ảo của thiên địa quy tắc bên trong, giống như thông qua Bổn Nguyên Thâm Hải, lấy phương thức nào đó hắn không hiểu, đang dần dần ảnh hưởng Viêm Nhật Thâm Uyên.

Thân là đế tạo giả, hắn cảm giác được ở một số khu vực của Viêm Nhật Thâm Uyên, Thâm Uyên ma khí phân tán giống như đang lặng yên xảy ra biến hóa.

Có Thâm Uyên ma khí dần trở nên nóng rực như lửa, cũng có Thâm Uyên ma khí, thì là cực hàn như băng sương.

Một số khu vực khác, Thâm Uyên ma khí trên không diễn biến, giống như ấp ủ sấm sét cuồng phong.

Ngay cả sâu trong lòng đất, trọng lực trường, tựa như cũng đang xảy ra biến hóa kỳ diệu.

Lực lượng áo nghĩa hắn khắc ở trong hồn đàn, đang thong thả ảnh hưởng Viêm Nhật Thâm Uyên, làm tầng diện Thâm Uyên mới sinh này dần dần thích ứng hắn.

Cùng lúc đó, lúc ở Viêm Nhật Thâm Uyên xảy ra thay đổi, nhận thức của linh hồn hắn đối với các loại lực lượng quy tắc, tựa như cũng đang sâu sắc thêm.

Đây là một loại quá trình cùng tiến lên cùng có lợi.

Hắn đột nhiên nhớ tới phen lời nọ của ông nội hắn...

Linh hồn hắn đặc thù, thân thể cũng vô cùng hiếm lạ, hắn xét cho cùng không cần như võ giả khác của nhân tộc, từng bước đi đúc hồn đàn.

Hắn lấy Bổn Nguyên Tinh Diện luyện hóa hồn đàn, mặc dù chỉ có một tầng, nhưng chỉ cần hắn chậm rãi đi lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa, đi khắc càng nhiều bí thuật tâm đắc hơn.

Lực lượng cùng tác dụng một tầng hồn đàn này có thể phát huy, đến cuối cùng, tuyệt sẽ không yếu hơn chín tầng hồn đàn của người khác.

Một tầng hồn đàn của hắn, có liên hệ vi diệu kín kẽ với huyết mạch, linh hồn, Viêm Nhật Thâm Uyên của hắn.

Hắn chỉ cần dụng tâm nghiên cứu lĩnh ngộ là được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi